Tố Lượng về nước, tất nhiên ngoài quay chương trình với Chu Sinh thì còn có quảng bá cho bộ phim sắp tới của bản thân.
Nhưng hiển nhiên tâm trạng của anh ta không hề tốt cho lắm.
Lúc cả đoàn quay nhìn thấy Tố Lượng còn kinh ngạc mấy phen, chuyên viên trang điểm lại càng khoa trương hơn.
Tố Lượng sinh ra trong gia đình có tiếng ở giới nghệ thuật, dù rằng tới đời cha của anh chuyển sang kinh doanh cũng không thể xoá được sự thật, dòng họ Tố có tài năng thiên bẩm ở giới showbiz.
"Năm đó, sau khi anh rời showbiz gần như cùng thời điểm với Tần ảnh đế, cánh nhà báo còn viết bài nói, đây là thời điểm tồi tệ nhất của giới nghệ thuật nước nhà."
"Nhưng mà tôi là tạm dừng sự nghiệp thôi mà." Tố Lượng giữ gương mặt thân thiện với mọi người, đáp lại lời Trương Nhật.
Hoắc Thâm vừa mở cửa thấy người bên trong liền đóng sầm lại, sau đó dứt khoát ở bên ngoài, không vào trong phòng chuẩn bị nữa.
Hành động của anh khiến cho những người trong phòng đều giật nảy mình, chỉ có Tố Lượng là cúi đầu, sự u sầu lại càng rõ ràng thêm.
Chủ đề chính của chương trình lần này là tất nhiên sẽ liên quan tới bộ phim mà Tố Lượng quay trong thời gian vừa rồi.
Tần Hà Vũ nghe xong ý kiến của Tố Lượng liền phẩy phẩy tay, còn không quên bổ sung.
"Anh muốn nói gì thì nói.
Không có cắt ghép giữa chừng đâu."
Tố Lượng vốn đã từng nghe về vấn đề này rồi, vẫn không tin Tần Hà Vũ thực sự để bọn họ nói gì thì nói.
Lúc máy quay hô bắt đầu, Chu Sinh như thường lệ nói lời mở đầu của bản thân.
Tố Lượng tiến vào còn khách sáo mấy câu chào hỏi.
Bản thân vừa là người lâu năm trong nghề, cùng với làm kinh doanh, kĩ năng giao tiếp của anh ta không hề thua kém Tần Hà Vũ, hoàn toàn làm chủ cuộc nói chuyện.
Không giống như tập trò chuyện cùng Trix5, cuộc nói chuyện giống như quay về thời điểm tập đầu tiên, chỉ có một người nói, một người lắng nghe.
"Vậy là bộ phim của anh xoay quanh một người hôn mê, sống thực vật nhiều năm liền?" Chu Sinh đi đến tổng kết sau một hồi trò chuyện.
"Phải, nghe cũng khá nhàm chán nhỉ." Tố Lượng cười trừ.
"Nhân vật chính là người hôn mê, nhưng các tình tiết trong suốt bộ phim lại hầu như là người xung quanh anh ấy triển khai.
Việc này dẫn tới một tình cảnh nhiều sắc màu với các tình huống nối tiếp như tranh giành, ghét bỏ, ganh tị."
"Vậy lấy gì để khán giả chú trọng đến nhân vật chính chứ? Dùng nhan sắc của anh để thu hút chắc?" Chu Sinh nói xong câu này còn nhăn mày ghét bỏ.
"Nếu vậy thì phải trông chờ vào ý kiến của các vị khán giả rồi." Tố Lượng nhìn vào máy quay cười đến là xán lạn.
Bộ phim chưa công chiếu lẫn ra mắt trailer nên việc mập mờ như này đúng là dễ khiến người ta tò mò hơn.
Chu Sinh không hỏi thêm nữa, vì cậu bị món ăn mà Tố Lượng giới thiệu thu hút cả rồi.
Có lẽ có bài học ở buổi quay lần trước, lần này tổ hậu cần cho người cầm bình đứng sẵn chứ không phải chỉ để bình sẵn không.
Lúc Tố Lượng cùng