Cả Nước Đều Biết Tôi Rất Moe

Thiếu


trước sau

Edit: Mẹ tớ là Thái Hậu.

Thanh âm trầm khàn như thể xuyên qua thời không, từ quá khứ đến hiện tại, từ kiếp trước đến kiếp này, in thẳng vào trong tâm khảm Chử Thư Mặc.

Đặc biệt giọng nói ấy còn giống hệt như Thiên Diễn Đế và Ngu Uyên, khiến cho hai hình bóng ấy trùng khớp với nhau ở trong trí não cậu.

Cảm giác này rất khó để diễn tả, hốc mắt Chử Thư Mặc nóng lên, xoay người, giống như định nói gì đó. Nhưng khi cậu quay người lại, phía sau đâu còn bóng dáng của Thiên Diễn Đế.

Không có gì ngoài bóng tối vô tận, căn bản cái gì cũng không có.

“Ngu Uyên….” Chử Thư Mặc cẩn thận tiến lên một bước, thấp giọng hô lên.

Âm thanh vừa dứt, đột nhiên cậu cảm thấy có thứ gì đó đang âu yếm nựng má mình, sau đó còn to gan cọ lấy hai cái.

Chử Thư Mặc sửng sốt.

Giây tiếp theo, Chử Thư Mặc choàng tỉnh, bất ngờ thấy gương mặt phóng đại của Ngu Uyên.

Hắn cúi người rất gần, Chử Thư Mặc có thể thấy được cảm xúc hoang mang, mờ mịt….lại như thông thấu trong đôi mắt hắn.

Cậu mới hoàn hồn sau giấc mơ, nhất thời chỉ cảm thấy tim đập loạn xạ.

Môi nhỏ mím chặt, hai tay bé xíu hoảng loạn níu chặt lấy vạt áo, đầu óc hãy còn ngẩn ngơ.

Kỳ thật trong lòng cũng thấy là lạ, cũng chỉ là nhìn hắn một cái mà thôi, giấc mơ của mình hắn cũng chẳng xem được. Mà đây chẳng phải chỉ là một giấc mộng thôi sao? Đúng vậy, cũng chỉ là một giấc mộng mà thôi.

Chử Thư Mặc liếc mắt, bất ngờ lại phát hiện ra hoạt huyết thạch ở đó không xa đang phát ra ánh sáng.

Trong lòng cậu giật thót, lại nghiêng đầu sang chỗ khác, chính xác mắt đối mắt với Ngu Uyên.

Hai người cứ như vậy mắt to trừng mắt nhỏ, Chử Thư Mặc chỉ còn cách nén tâm trạng vào trong lòng, cố gắng bình tĩnh lại.

Hồi lâu sau, khi đã cảm thấy bình thường rồi, cậu hóp bụng ngồi dậy, làm bộ như thể mình đã có một giấc ngủ rất tốt.

Mông còn chưa kịp ngồi vững, lời xã giao còn chưa kịp nói, Ngu Uyên bên cạnh đã vươn tay sờ đầu nhỏ của cậu, nhân tiện vuốt cọng tóc ngố của cậu vào nếp, thanh âm nặng nề: “Là em.”

Hắn vừa dứt lời, người mới tỉnh ngu Chử Thư Mặc đột nhiên cứng đơ cả người.

Cơ thể của cậu vẫn cứ cứng đơ như vậy, có chút không biết phải làm sao. Ngu Uyên vẫn không dừng lại động tác vuốt ve, sau sự kiến trì của mình, hắn đã thành công tạo ra kiểu tóc máy bay dành cho em bé nhà mình.

Phát hiện hành vi của hắn không thích hợp, Chử Thư Mặc lén ngước đầu lên nhìn,
thấy khuôn mặt nghiêm túc như bình thường của hắn, cậu lại vụng trộm cúi thấp đầu hơn, mặc hắn tạo kiểu cho mấy sợi tóc của mình, tâm trí lại không ngừng nghĩ đến chuyện khác.

Cậu không xác định được câu hỏi “Là em?” là chỉ cái gì, có phải như đáp án mình đang nghĩ đến hay không? Dù sao với nội dung giấc mơ vừa rồi, cậu vẫn nghĩ nó là sự thật.

Có nghĩa là bây giờ, hoạt huyết thạch cách cậu không xa kia, có thể không chỉ là một linh hồn bình thường, nó có lẽ là một tinh hồn.

Ý thức tồn tại và xúc cảm mãnh liệt không nói, những giấc mơ liên tiếp hiện tại cũng có khả năng là những ký ức và bản năng mà nó muốn truyền tải cho cậu.

Mà kiểu truyền tải thế này…..rất khó nói không biết nó có truyền cho cả chủ nhân của nó, là Ngu Uyên, không?

Huống chi tinh hồn bên trong hoạt huyết thạch này, cũng chính là tinh hồn mà Ngu Uyên đã từng mất, nó còn có thể là sợi dây kết nối linh hồn giữa Ngu Uyên và Thiên Diễn Đế kiếp trước. (MTLTH.dđlqđ)

Sau khi lấy lại được tinh hồn này, mặc kệ thân thể hắn có mạnh hơn hay không, ký ức của hắn…..chắc chắn sẽ được khôi phục.

Đến lúc đó…..

Nghĩ đến đây, da đầu Chử Thư Mặc không khỏi run lên.

>>>>>>>

Quả thật Ngu Uyên đã nhìn thấy.

Hắn vừa mới xoa xoa bụng cho bé con dễ chịu hơn, nhìn tư thế ngủ của cậu, ánh nắng ấm áp chiếu qua song cửa sổ làm hắn cảm thấy thoải mái hơn bao giờ hết. Lúc ấy, trong đầu bất chợt hiện lên những đoạn ngắn rời rạc.

Những mảnh vỡ ấy rất mơ hồ, là những ký ức mà hắn chưa bao giờ nhìn thấy, nhưng chúng lại làm hắn cảm thấy rằng bản thân đã trải qua tất cả.

Thi thoảng, trong đầu hắn còn vang lên vài âm thanh, lúc đầu chỉ cảm thấy rất hỗn loạn, cuối cùng khi tất cả đều ập tới, hắn thậm chí còn cảm thấy đau đầu.

Trong cơn bàng hoàng ấy, hắn tựa

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện