Giang Mính thời điểm quay người đã đem nước mắt của chính mình khắc chế, hắn ôm trụ Kỷ Tầm nói: "Tôi yêu em Tiểu Tầm, dù như thế nào, tôi đều yêu em."
Hắn đối Kỷ Tầm, tựa hồ chỉ có câu này là lời thật lòng.
Hắn không còn giải thích thêm gì, bởi vì giải thích không khác nào nói dối cậu, hắn đối với Kỷ Tầm nói dối đã đủ nhiều.
Không quản hắn nói lời gì, nói đến như thế nào, nói dối chính là nói dối.
Sẽ không bởi vì hắn nói lời hay ý đẹp, liền thay thế được sự thật.
Hắn không nghĩ lại lừa dối Kỷ Tầm, cũng không muốn lại lừa gạt mình.
Kỷ Tầm cũng không có đem lời nói của người đàn bà kia để ở trong lòng, cậu yên tâm thoải mái mà hưởng thụ Giang Mính yêu thương.
Đám ký giả kia rốt cuộc là không dám loạn viết cái gì, Giang Mính thanh danh cũng không có vì vậy bị hao tổn.
Duy nhất ảnh hưởng chính là ngày hôm sau tin tức trên mạng bắt đầu nổ ra tin tức Kỷ gia con trai độc nhất bình an trở về.
Tiêu đề cùng nội dung rõ ràng, nhiều nhất nhớ lại một chút sự kiện lúc trước trải qua.
Một chút chủ quan phỏng đoán đều không dám thêm vào, chuẩn mực đến độ không giống như là tin tức ngầm.
Kỷ Triệu Đình rất nhanh liền thấy những tin tức này, trước đó Kỷ gia đã đứng ra xóa hết những video được quay chụp ở tại hiện trường lễ cưới, những video Giang Tiều làm trò hề trong lễ cưới bây giờ lên mạng tìm cũng không thấy.
Kỷ Tầm mất tích một tháng, Kỷ gia lúc đang tuyệt vọng hành động đầu tiên làm chính là bảo vệ danh dự cho Kỷ Tầm.
Đồng thời đắng tin thanh minh cùng Giang thị chấm dứt hợp tác, cùng tập đoàn Giang thị trên bờ vực phá sản tuyệt giao.
Như là bước đầu Kỷ gia trả thù Giang gia.
Kỷ Tầm bình an trở lại, xuất phát từ an toàn của Kỷ Tầm, Kỷ Triệu Đình vốn không dự định quá sớm đối sớm đối với bên ngoài nói tin tức này.
Ý của lão gia cũng là chờ Kỷ Tầm khôi phục trí nhớ lại rồi tính, như vậy mới một giấu giấu diếm mấy tháng.
Hiện tại Kỷ Tầm tình trạng thân thể ổn định, chỉ là chưa có dấu hiệu nào sắp khôi phục lại trí nhớ.
Bác sĩ cũng nói, bệnh này cũng có thể phải chờ thêm ba năm hoặc năm năm mới có thể nhớ lại.
Nhưng kéo dài thời gian cũng không phải là biện pháp.
Ngày hôm nay đã có phóng viên lên truyền tin tức.
Kỷ Triệu Đình thẳng thắn biết thời biết thế mà đem chuyện Kỷ Tầm bình an trở về chính thức công khai.
Kỷ gia sản nghiệp gia tộc to lớn sớm muộn đều giao cho Kỷ Tầm, sớm một chút công khai cũng tốt hơn bị bên ngoài giới đoán mò.
Cho nên thời điểm cuối tuần, Kỷ Tầm nhìn thấy tin tức của chính mình trên điện thoại, phía trên là tài khoản Kỷ thị chính thức tuyên bố thông tin.
Cậu mở ra xem, không cảm thấy có gì là không thích hợp, chỉ là trong này chen lẫn một chữ "mất tích", không khỏi làm cho cậu hơi nghi hoặc một chút.
Rõ ràng chính mình là bị lão công bảo vệ, hơn nữa người nhà cũng đều là biết đến nha.
Tại sao lại bị định nghĩa thành mất tích? Cậu liền thuận cái tin tức này lật tới cái tin khác, trong nó nói cậu mất tích một cách thái quá, không phải hiện tại cậu rất bình thường sao.
Cái gì thoái hôn? Tai nạn xe cộ gì? Cái gì xe hư người chết?
Thực sự là càng biên soạn càng thái quá.
Kỷ thiếu gia tức giận để điện thoại di động xuống.
Cậu biết lão công gần nhất rất bận, người ca ca kia tựa hồ tạo cho hắn phiền toái không nhỏ.
Cậu không thể lấy loại chuyện nhỏ này đi phiền Giang Mính, làm cho hắn càng thêm rối loạn.
Cậu nỗ lực chính mình nghĩ thông suốt.
Tinh tế hồi tưởng, ban đầu ở bệnh viện, thời điểm mình bị lão công mang đến trước mặt người nhà.
Phản ứng của cả nhà cũng có chút quá mức kích động.
Dường như chính mình thật sự như những tin tức kia nói mất tích vừa trở về.
Dựa theo lão công nói, chính mình là tại lễ cưới cùng ngày bị người xấu bắt cóc, hơn nữa những người xấu kia tựa hồ rất lợi hại, vẫn luôn không có được giải quyết, e rằng những tin tức này chỉ là lão công cùng gia gia đóng giả lừa gạt bên ngoài a?
Vừa nghĩ như thế liền xác nhận.
Chính mình "mất tích", người nhà cũng không tìm tới, những người xấu kia tự nhiên cũng không tìm được, như vậy cậu mới được an toàn.
Gia gia nhất định là biết nơi cậu đi, chỉ là bị vướng bởi tình thế, vẫn luôn không thể tới gặp.
Bởi vậy chia xa ba tháng lâu dài, cho nên thời điểm gặp mặt mới kích động như vậy.
Nhất định là như vậy.
Cậu thật giống như đang tự thuyết phục chính mình, cũng giống như không có.
Có phân đoạn nào đó không đúng lắm, một chuỗi lô-gich này khó mà cân nhắc được.
Kỷ Tầm lăn qua lộn lại suy nghĩ những việc này, mỗi ngày đều treo một cái dấu chấm hỏi, mặt mày ủ rũ.
Rốt cục nhịn không được, chọn giờ ngọ cùng Giang Mính nói đến chuyện này.
Ngồi ở trên xích đu trong hoa viên chuẩn bị đem vấn đề của mình nói ra.
Kỳ thực cậu chỉ là muốn xác định những tin tức nói bên ngoài là giả, những thứ khác sẽ không hỏi nhiều.
Giang Mính hôn lên trán cậu một cái đợi cậu nói chuyện, nhưng sau đó lại nói trước: "Tôi ngày mai sẽ đi thành phố B một chuyến."
"Anh muốn đi xa?" Kỷ Tầm từ trên xích đu nhảy xuống dưới, rất nhanh liền đem vấn đề cậu sắp hỏi vứt ra sau đầu.
"Ân, đi xử lý chuyện nhà ở." Giang Mính giải thích: "Mẹ tôi hộ khẩu không phải ở nơi này, có một vài thủ tục cần thiết làm."
"Vậy em, em cùng đi với anh."
"Không được, Tiểu Tầm mấy ngày nữa còn phải đi bệnh viện khám lại.
Không nên vì chuyện như vậy mà làm trễ nãi sức khỏe.
Toii rất nhanh sẽ trở về "
"...Được rồi." Kỷ Tầm cũng không quá tùy hứng.
Ở Lan Thự, cậu chính là khóc lóc om sòm lăn lộn cũng phải đạt được mục đích của chính mình, nhưng bây giờ là ở nhà, gia gia bọn họ xem trọng sức khỏe thân thể cậu, mỗi tháng một lần kiểm tra là dù như thế nào cũng trốn không thoát đâu.
Cậu không thể tùy hứng, vì kết quả của việc làm như vậy thường là Giang Mính bị trách cứ.
"Vậy anh đi mấy ngày?"
"Phải xem mọi chuyện tiến triển thế nhào, trong vòng năm ngày nhất định trở về."
"Năm ngày? Thật lâu a!" Kỷ Tầm một lần nữa ngồi lại trên xích đu, đã bắt đầu thương tổn ly biệt.
Giang Mính nhẹ dạ nói: "Tôi sẽ mau chóng trở lại.
Mỗi ngày đều cùng Tiểu Tầm giữ liên lạc."
"Một ngày gọi ba lânc điện thoại có thể sao?"
"Có thể."
"Em muốn gọi video, em muốn có thể cùng anh trò chuyện video!"
"Được."
"Anh phải chú ý an toàn."
"Tôi biết "
"...!Lão công."
"Hả?"
"Chờ anh trở về, em hỏi anh một vấn đề." Kỷ Tầm lấy ngón tay đưa lên một ngón.
Giang Mính cười nói: "Vấn đề gì? Hiện tại đều có thể hỏi."
Kỷ Tầm lắc lắc đầu nói: "Không được, phải đợi anh trở về em mới hỏi." Cậu biết chuyện nhà ở đã làm cho Giang Mính bể đầu sứt trán, suy nghĩ một chút vẫn là quyết định chờ Giang Mính giải quyết tốt chuyện kia rồi mới nói chuyện của cậu.
"Anh đáp ứng em trước, anh phải thật lòng trả lời câu hỏi kia, không thể như trước đây đều giấu em."
Giang Mính ôm lấy Kỷ Tầm ngón tay nói: "Tôi đáp ứng em, cùng em ngoéo tay."
Kỷ Tầm an tâm, cười nói: "Ngoéo tay nên dùng ngón út mới đúng!"
Giang Mính cười cười, nghe theo cậu mà duỗi ra ngón út cùng Kỷ thiếu gia ngoéo tay, xem như là làm xong ước định.
Ngày hôm sau Giang Mính thức sớm ra ngoài để kịp máy bay, Kỷ Triệu Đình thì lại mang theo Kỷ Tầm đi bệnh viện kiểm tra