Sáng sớm hôm sau, Lâm Tuyết bị hàng loạt tin nhắn thông báo trong điện thoại đánh thức, vốn đang còn buồn ngủ liếc nhìn một cái, lập tức hoan toàn tỉnh táo.
Lâm Tuyết đã trở thành nhân vật tiêu đề trên các trang web lớn, nhưng những nội dung liên quan rất khó để cô có thể nhìn thẳng.
Không biết kẻ nào đã tung tin và mang toàn bộ lý lịch cũng như thông tin cá nhân của Lâm Tuyết tung lên mạng.
Không những có vậy, bài viết còn ghi rằng Lâm Tuyết mặc dù biết Lăng Vũ Trạch đã có bạn gái nhưng cố tình gài bẫy Lăng Vũ Trạch cùng cô và khách sạn và phát sinh quan hệ để ép Lăng Vũ Trạch phải kết hôn với cô, và ép anh cùng mối tình đầu là Tống Tử Hân phải chia tay.
Nhìn thấy bài viết này, Lâm Tuyết không thể bình tĩnh được nữa, nhưng điều đáng ghê tởm vẫn nằm ở phía sau.
Các bình luận còn chỉ ra rằng Lâm Tuyết là loại phụ nữ dơ bẩn, phản bội Lăng Vũ Trạch, dùng tiền của Lăng Vũ Trạch để bao nuôi đàn ông bên ngoài.
Ngoài ra, để dẫn chứng lời bọn họ nói, họ liền đăng một vài bức ảnh kèm theo.
Chính là những bức ảnh mà Lăng Vũ Trạch từng ném vào mặt cô.
Lâm Tuyết tức giận đến run rẩy hai tay, không cần đoán cũng có thể nhận ra ai đã làm chuyện này, ngoại trừ Tống Tử Hân ra, cô không thể nghĩ ra được bất cứ ai.
Trước khi cô kịp tiêu hóa tất cả những điều này, Lâm Tuyết nhận được một cuộc gọi từ ba cô, người mà cô đã không liên lạc trong nhiều năm nay.
Trong điện thoại, ba của Lâm Tuyết lớn tiếng mắng chửi Lâm Tuyết đã làm ra chuyện mất thể diện cho nhà họ Lâm.
Còn khiến Lâm lão gia tử tức giận đến mức lên cơn đau tim và phải nhập viện.
Lâm Tuyết cảm thấy toàn thân lạnh buốt, lập tức chạy đến bệnh viện.
Khi cô đến nơi, vậy mà chính là thời điểm Lâm lão gia tử đang hấp hối.
Nhìn thấy hơi thở mong manh của ông nội, Lâm Tuyết đau lòng như dao cắt, nước mắt không ngừng rơi xuống.
Là lỗi của cô.
Tất cả đều là lỗi của cô.
Nếu như không phải cô những năm qua chấp mê bất ngộ yêu Lăng Vũ Trạch, cô sẽ không chật vật như vậy, con của cô không còn, bây giờ thậm chí ngay cả ông nội cũng…
Ý thức của Lâm lão gia tử rất yếu, ông dùng bàn tay run rẩy nắm lấy tay Lâm Tuyết, đôi môi tái nhợt cử động yếu ớt:”Tiểu Tuyết, ông nội tin tưởng con, con nhất định phải mạnh mẽ, nhất định phải hạnh phúc…”
“Ông nội… ông ơi…”
Khi Lăng Vũ Trạch lao đến cửa phòng bệnh, anh đã nghe được tiếng khóc của Lâm Tuyết đến tê tâm liệt phế .
Nghe tiếng khóc của cô, trái tim anh như bị một vật nhọn đâm vào, hiện tại xuất hiện môt cảm giác đau đớn khó tả đang bóp nghẹt hơi thở của anh.
Lâm lão gia vung tay đổ ấp xuống gương mặt của Lâm Tuyết, khóe môi cô rất nhanh tràn ra một chút máu tươi.
“Đồ con gái bất hiếu, trước đây mày làm kẻ thứ ba còn chưa tính, kết hôn rồi còn không an phận, còn khiến ông nội của mày tức chết! Tao đánh chết thứ con gái như mày.”
Nhìn thấy cái tát thứ hai sắp giáng xuống, Lâm Tuyết không có ý định trốn tránh, lại đột nhiên bị một bàn tay quen thuộc kéo ra.
Lâm Tuyết như người mất hồn, ngước mắt lên và nhìn Lăng Vũ Trạch bằng đôi mắt đẫm lệ.
"Lăng tổng, thật xin lỗi.
Con gái bất hiếu của tôi đã làm ra chuyện như vậy khiến cậu xấu hổ, thật sự xin lỗi."
Nhìn thấy Lăng Vũ Trạch, Lâm lão nhanh chóng mỉm cười nịnh nọt.
"Mẹ