Buổi chiều tại Lâm thị.
Lâm Như Tuyết hôm nay tan làm sớm, cô ta có một cuộc hẹn với Hứa Vân Du, bà ấy muốn cho cô gặp một người và dùng bữa cơm với họ. Lâm Như Tuyết bước xuống hầm giữ xe, cô ta có cảm giác như có một đôi mắt ẩn nấp đâu đó, nhìn chằm chằm vào mình.
Bước chân của cô ta nhanh hơn, chợt thấy phía trước có nhân viên cũng đang lấy xe, cô ta mới thở phào nhẹ nhõm. Ngồi trên xe, mắt Lâm Như Tuyết vẫn luôn quan sát xung quanh, thấy không có người khả nghi cô ta mới khởi động xe rời đi.
Trở về biệt thư Lâm gia, cô ta chọn một bộ Jumpsuit dài lịch sự, cổ áo dạng vest thanh lịch. Trang điểm mặt quyến rũ, cô ta mới tự tin đến chỗ Hứa Vân Du. Vừa bước xuống xe, cô ta cũng khiến mọi người phải ngoái nhìn, vì nhan sắc xinh đẹp của mình.
Phục vụ đưa cô ta vào phòng V.I.P mà Hứa Vân Du đã đặt, bên trong chỉ có mỗi mình bà ta.
" Người bà muốn tôi gặp đâu? Vẫn chưa đến à?" Lâm Như Tuyết kéo ghế ngồi xuống, rồi lên tiếng hỏi.
" Ông ấy không phải người tầm thường, muốn gặp cũng không phải chuyện dễ đâu! Cô biết điều một chút, nói chuyện đàng hoàng vào." Hứa Vân Du không hài lòng với cách nói chuyện cộc lốc của cô ta, bà ta trả lời bằng giọng khó chịu.
" Tôi biết rồi!" Lâm Như Tuyết mặt không biến sắc nói.
Tầm 30 phút sau, cửa phòng mở ra, một người đàn ông trung niên bước vào. Ông ta cũng chính là người 4 năm trước, đã cho thuộc hạ đưa Lâm Như Tuyết về nhà, trong tình trạng say khướt. Gương mặt ông ta không giống là loại người tâm cơ, nhưng ai mà biết được lòng dạ ông ta thâm sâu đến cỡ nào. Theo sau ông ta là gã trợ lý Triệu Thiên Hạo.
" Hứa phu nhân, Lâm tiểu thư xin lỗi vì để hai người chờ khá lâu rồi. Có chút việc bận, nên tôi đến trễ ." Ông ta là người rất biết ăn nói, lại tỏ ra vô cùng thân thiện.
" Lệ tổng, ngài đừng nói như vậy! Chúng tôi mới là người có diễm phúc khi gặp ngài! Nào Lâm Như Tuyết, cô kính Lệ tổng một ly đi." Hứa Vân Du vội vàng đáp lời, bà ta ra hiệu cho Lâm Như Tuyết.
" Lâm Như Tuyết, lại gặp cô rồi! Trông cô bây giờ trưởng thành, quyến rũ hơn 4 năm trước đây nhiều!" Ông ta là Lệ Văn Quý, chuyên kinh doanh vũ khí ở trong nước, cũng là một kẻ rửa tiền nổi tiếng
" Chúng ta đã từng gặp qua sao? Tôi không có chút ấn tượng nào cả!" Lâm Như Tuyết khó hiểu nhìn ông ta hỏi.
Chỉ có ông ấy mới biết cô ta