Cả một khu nghỉ dưỡng lớn, đều được anh trang trí bằng đèn thủy tinh lộng lẫy, sáng cả một vùng biển. Lạc Ninh Hinh đang ngơ ngẩn ngắm nhìn, thì Âu Dương Tư Thần đi đến nắm tay cô kéo đi.
Lạc Ninh Hinh vô thức đi theo Âu Dương Tư Thần, mắt không rời những chùm đèn sáng rực. Bỗng Âu Dương Tư Thần dừng lại, cô không phản ứng kịp thời, mặt đập vào lưng anh đau đớn.
Còn đang tính trách mắng Âu Dương Tư Thần, đã nghe anh ra lệnh.
" Đưa cô ấy đi trang điểm! Sửa soạn thật xinh đẹp vào!"
Lạc Ninh Hinh còn chưa kịp nhân ra, là Âu Dương Tư Thần đang nói chuyện với ai, tay cô đã bị hai người phụ nữ kéo đi. Cô chỉ biết nhìn Âu Dương Tư Thần cầu cứu.
" Tư Thần cứu với! Bọn họ muốn đưa em đi đâu?"
Âu Dương Tư Thần chỉ nhìn cô cười mỉm.
Nửa tiếng sau, Âu Dương Tư Thần trên người đã mặc tây trang hoàn hảo, được cắt may tỉ mỉ thập phần lịch lãm. Mắt đen mị hoặc cùng xương quai hàm sắc sảo, môi mỏng gợi cảm khẽ cong lên, anh cúi nhìn trong tay hộp trang sức tinh xảo mà vừa lòng.
Cửa phòng thay đồ cũng mở ra, Lạc Ninh Hinh bên trong bước ra, trên người cô mặc một chiếc váy bằng vải ren đỏ. Chân váy xòe ngắn tới gối, lộ ra đôi chân thon dài trắng nõn không tỳ vết của cô. Gương mặt trang điểm tinh xảo, hàng mi dài cong vút, điểm xuyến cho đôi mắt thêm cuốn hút. Đôi môi trái tim màu đỏ quyến rũ. Mái tóc xoăn được tết lại một bên, đánh rối nhẹ, lộ ra lưng trần trắng mịn.
Dẫm trên đôi giày cao gót màu đỏ, dáng người chuẩn từng cen-ti-mét, Lạc Ninh Hinh ngại ngùng uyển chuyển bước đến bên Âu Dương Tư Thần.
" Tư Thần! Anh cảm thấy thế nào, có đẹp không?"
Âu Dương Tư Thần ánh mắt nhìn Lạc Ninh Hinh ngây dại, anh cảm thấy mình thật sự may mắn khi có được cô. Nhìn Âu Dương Tư Thần sững sờ, Lạc Ninh Hinh thẹn thùng nói.
" Nếu không đẹp em sẽ thay cái khác!"
Lạc Ninh Hinh đang định xoay người trở lại phòng thay đồ, thì Âu Dương Tư Thần đã nhanh chóng kéo cô lại, tay nắm chặt tay Lạc Ninh Hinh nói.
" Không cần! Hôm nay em thật sự rất đẹp!"
Được khen ngợi, Lạc Ninh Hinh sung sướng cười tít cả mắt. Âu Dương Tư Thần nắm tay Lạc Ninh Hinh đưa cô đến một bàn ăn gần bờ biển, anh thân sĩ kéo ghế ngồi cho cô, rồi mới ra hiệu cho đầu bếp mang thức ăn lên. Một lúc sau trên bàn đã bày đầy thức ăn, toàn là những món cao lương mỹ vị. Bào ngư, gan ngỗng, tôm hùm...
Âu Dương Tư Thần chu đáo, gắp đầy thức ăn cho Lạc Ninh Hinh, trước đây cho dù ở Lạc Gia cô cũng khó ăn được những món