Thẩm Nộ dành nửa tiết tự học buổi tối, trước khi ngân hàng trường đóng cửa, cậu ta lấy năm nghìn tệ, khi quay lại, sắc mặt thật thúi đặt lên bàn Lộc Hành Ngâm, ném cho cậu một tấm thẻ trường: "Thêm hai nghìn.
Dư khỏi trả tôi".
Đây không phải là số tiền nhỏ, một đống lớn được đặt trên bàn của cậu, một nhóm người xung quanh hít ngụm khí.
Lộc Hành Ngâm rất thờ ơ, cậu nói: "Cảm ơn." Sau đó anh ấy cất nó đi.
Buổi chiều trở lại trường học, cậu trở lại ký túc xá, hoàn thành trước đó nhận được hai cái sửa chữa đơn đặt hàng, nhận được mười tệ tiền thưởng.
Bằng cách này, số tiền mặt trên người cậu cộng lại lên tới năm nghìn mười lăm.
Bây giờ cậu đã mang theo của mình, anh ấy có hai thẻ trường, nên cậu có thể cân nhắc bán hạn ngạch thẻ trường với giá chiết khấu.
Sở dĩ trước đó cậu không có bán là bởi vì tạm thời bán trợ giáo không cần lo lắng, mà là bởi vì cậu chỉ có một cái thẻ trường, nếu bán cho người khác sẽ rất mạo hiểm còn rắc rối.
Sau tiết tự học buổi tối, các học sinh lần lượt trở về ký túc xá, Lộc Hành Ngâm không vội về, vẫn đang kiểm tra những câu sai trong bài thi.
Cố Phóng Vi cũng đọc tạp chí xong cũng đứng dậy, lấy tay búng trán nhỏ của cậu: "Tôi đi trước, Máy Tính Nhỏ, ngày mai gặp."
"Được." Lộc Hành Ngâm nói.
Lưng thẳng tắp, cậu yên lặng đọc sách bài tập, không ngoảnh lại.
Cửa sau vừa đóng mở, gió lùa vào cửa phát ra tiếng động nhẹ, ngăn cách ngoài cửa hơi mưa ẩm ướt.
Kể từ khi cậu có mối quan hệ anh em trai thế giao, Cố Phóng Vi có một cảm giác trách nhiệm không thể giải thích được đối với cậu hơn những người khác, đi bất cứ nơi nào đều sẽ nói với cậu.
Cậu thích phương thức này.
Trong lớp vẫn còn một số học sinh chưa ra về, theo tin nóng mới nhất của Mạnh Tòng Chu: "Tớ vừa đến văn phòng giáo viên để giao sách bài tập thì nhìn thấy giáo án mới và một chiếc máy tính trên bàn của cô giáo Tần, đã để trống trong một thời gian dài.
Tớ đoán có thể là giáo viên chủ nhiệm mới của chúng ta."
Trần Viên Viên và Khúc Kiều định đi dạo khuôn viên trường sau tiết tự học buổi tối, đến căng tin mua hotdog ha ha gì đó, bây giờ nghe nói không vội đi ăn hotdog: "Đi, chúng ta đi gặp chủ nhiệm mới của lớp đi."!"
Lộc Hành Ngâm còn đang tính điểm, muốn biết mình câu sinh học sai chỗ nào, để kịp thời sửa - lớp bọn họ không có giáo viên sinh học dạy trong một thời gian dài.
Trần Viên Viên và Khúc Kiều cùng đến kéo cậu: "Đi thôi, đi thôi! Đi xem cũng chẳng mất gì, không ổn thì dán giấy kiểm tra vào.
Không vừa đâu, chủ nhiệm mới chắc chắn dạy môn sinh, có thể nói chuyện với cậu."
Lộc Hành Ngâm thở dài, trên mắt mang theo nụ cười nhàn nhạt: "Được."
Khi đến văn phòng, một đám trẻ vội vã chạy đến.
Thực sự có đồ dùng văn phòng mới trên bàn, nhưng không có ai ở đó.
Một nhóm bọn họ đang tìm kiếm xung quanh đây, ngược tìm ra Trần Xung, đến tuần tra bắt gặp được: "Nhốn nháo, bọn nhãi ranh mấy em, đang làm gì vậy?"
Mạnh Tòng Chu đứng ở phía trước, xấu hổ nói rằng cậu ta đưa các bạn cùng lớp đến xem giáo viên chủ nhiệm mới.
Trong khi cậu ta đang ngập ngừng, Trần Viên Viên vội vàng đẩy Lộc Hành Ngâm ra: "Là cậu ấy! Bọn em cùng cậu ấy hỏi đáp án cho bài thi sinh học!"
Lộc Hành Ngâm: "...!"
Trần Xung liếc nhìn Lộc Hành Ngâm, rồi lúc này Một đám học sinh chen chúc nhau không biết có tin hay không.
Ông nhìn lại văn phòng sinh học, các giáo viên đã tắt đèn và rời đi: "Đến giờ này rồi, các em cũng không hỏi được."
Lộc Hành Ngâm nhỏ giọng nói: "Vậy bọn em sẽ hỏi vào ngày mai, cảm ơn thầy."
" Không vội." Trần Xung nhận ra cậu, suy nghĩ một lúc và nghiêm túc hỏi: "Lớp 27 các em, giáo viên sinh học dạy gần đây là ai?"
Thái Tĩnh nói, "Cô Liêu từ lớp 7 rảnh thì đến dạy, còn có Thầy Ngô lớp bên cạnh.
nhưng đều kêu bọn em tự học.
Tiết sinh lớp em nghỉ từ thứ hai rồi, nghỉ hai ngày nay nên không có đáp án."
Trần Xung cau mày: "Trường sắp xếp lớp thay cũng thật là...."
Sau đó ông không đi vào chi tiết, chỉ là đổi chủ đề, ngoắc bọn họ: "Vậy thì tất cả các em đến đây, đến văn phòng của tôi."
Một đám học sinh nhìn ông nghi hoặc.
Trần Xung cười: "Sao, các em không biết tôi à? Hay các cô cậu nghĩ tôi dạy hóa học? Sinh học cấp ba, chỉ là chuyện nhỏ, đến đây đi."
Thế là bọn họ ngoan ngoãn đi theo.
Khúc Kiều thì thầm với họ: "Ông thầy này tốt nha...!Mặc dù tớ không muốn biết đáp án của môn sinh chút nào."
Trần Viên Viên càng nhỏ giongj: "Là giáo viên hóa học lớp 1.
Tôi nghe nói tốt nghiệp đại học Z đó."
"Thật sao?" Giáo viên của trường trung học số 7 Thanh Mặc về cơ bản đều là giáo viên của các trường học bình thường ở địa phương của tỉnh S.
Thỉnh thoảng, có một giáo viên đến từ một trường đại học nổi tiếng, quả thực là lông phượng sừng lân.
Vẫn còn người trong văn phòng hóa học.
Một số nam sinh đang nằm trên bàn của Trần Xung, nhỏ giọng thảo luận về vấn đề gì đó.
Lộc Hành Ngâm nhìn thấy Dịch Thanh Dương nằm trong số đó.
Trần Xung đưa họ đến đó và dặn dò những nam sinh kia: "Hãy tìm thêm vài chỗ ngồi, sau khi các em làm xong đáp án thì đến gặp tôi.
Tôi sẽ dẫn mấy đứa này đi kiểm tra đáp án trước."
Dịch Thanh Dương gom sách lên định đi, Trần Xung nhìn cậu ta, đột nhiên nhớ tới điểm tên của cậu ta: "Dịch Thanh Dương, điểm môn sinh lần này của em là bao nhiêu?"
Dịch Thanh Dương nói: "Dạ thầy, 89 điểm."
Tổng điểm sinh học là 90
Trần Xung biết.
trong lòng: "Cũng vừa lúc, đến đây báo đáp án sinh học cho những học sinh này, hẵn về ký túc xá."
Dịch Thanh Dương đột nhiên nhận được nhiệm vụ có chút xấu hổ, nhưng vẫn là cúi người bắt đầu nói chuyện với họ.
Lộc Hành Ngâm, Mạnh Tòng Chu và Thái Tĩnh lắng nghe cẩn thận trong khi ghi chép, thì thầm lời giải cụ thể cho một số câu hỏi khó.
Dưới cái nhìn trìu mến của Trần Xung, Trần Viên Viên, Khúc Kiều và một số học sinh khác buộc phải giả làm thành viên của đội khao khát tri thức, bọn họ thành khẩn nhờ Mạnh Tòng Chu mượn vở nháp để viết chúng.
Trong nhất thời, bầu không khí khát khao tri thức lan tỏa một cách lạ lùng đến học sinh 27.
Lộc Hành Ngâm đã hoàn thành phần sửa lỗi đầu tiên, cậu có ít câu hỏi nhất.
Trước khi đến đây, cậu đã sửa những câu hỏi sai vì không thuộc lòng bài, cậu chỉ hỏi Dịch Thanh Dương một bài toán tính toán hệ phương trình trạng thái phức tan, vừa nghe liền hiểu.
Nhìn thấy một số học sinh khác vẫn đang viết câu hỏi, Trần Xung vẫy tay với Lộc Hành Ngâm: "Lại đây—Bạn Tiểu Lộc."
Lộc Hành Ngâm đứng quy củ trước mặt ông.
"Thầy xem em lần này thứ hạng cùng tổng điểm, toán 598, hóa 143 điểm, hóa học điểm tuyệt đối, còn lại những môn đơn lẻ thì sao?" Trần Xung cười tủm tỉm, nói chuyện với cậu như học sinh lớp mình "Không dễ để đạt điểm tuyệt đối môn hoá lần này đâu.
Em có nền tảng thi đua không tồi"
Có vẻ như sau khi biết Lộc Hành Ngâm tham gia thi đua, Trần Xung đã dành sự thiên vị đặc biệt cho cậu.
Lộc Hành Ngâm đã báo với ông: "Ngữ văn 92, môn toán 143, môn tiếng Anh 66, môn lý 107, môn hóa 100 và môn sinh 54."
Khi nghe cậu báo kết quả tiếng Anh của mình, Trần Xung đã nói: "Chà." Ông làm ra vẻ mặt siêu khoa trương, sau đó nghiêm túc nói: "Em học chuyên một vài môn có hơi nghiêm trọng à."
Lộc Hành Ngâm ngoan ngoãn nghe lời, không nói gì, chỉ cụp mắt nhìn chằm chằm vào bàn.
Trần Xung nghiêm túc nói: "Toán lý hóa học đều tốt.
Nếu chọn ban tự nhiên, cho thấy tôi có thiên phú trong đó.
Nhưng văn anh sinh yêu cầu tích luỹ không thể thả lỏng.
Nếu không, em nhìn xem, em có biết ban bên cạnh thầy không? Cả khối đều biết phải không?"
Ông đang nói về Dịch Thanh Dương.
Trần Xung dừng một chút, sau đó nói: "Em xem, hai môn này chỉ cần tốt hơn chút, tiếng Anh đạt 120 điểm, sinh học 80 điểm, ngữ văn thêm 10 điểm đi...nhất khối đến lượt em ấy không?"
Dịch Thanh Dương lúng túng nói: "Thầy Trần..."
Cậu ta hình như mới là học trò cưng mà.
Một vài học sinh bên cạnh không kìm được, cùng cười: "Dịch Thanh Dương, cẩn thận khó giữ vị trí nhất khối nha!"
Nhưng Trần Xung lại trở nên nghiêm túc: "Cố gắng hơn nữa xem? Kỳ thi này hạng 112, lần sau vào top 50 là chuyện không thể nào sao? Ở..."
Ông dừng một chút, cũng không nói "Thanh Mặc top năm mươi rất dễ dàng." Ngược lại, ông vẫy tay với một học sinh lớp 1 bên cạnh: "Mang mấy câu hỏi trong tay của em tới đây."
Nam sinh kia đang làm đề thì rút vài tấm đề được đóng dấu.
Trần Xung chọn ra một số và đưa cho Lộc Hành Ngâm