Cá Trích, Em Yêu Anh (Full)

Một đời bên em


trước sau

 

 

Chương 68: Một đời bên em

 

 

Sáng sớm hôm sau, Tạ Uyển và Úc Quý không nói cho ai biết, thu dọn xong hành lý rồi lập tức xuất phát, địa điểm thứ nhất chính là một vùng sông nước mà Tạ Uyển đã muốn đến từ lâu, nghe nói nơi đó vẫn còn duy trì nét cổ kính, gạch xanh ngói trắng, thuyền nhỏ hoa sen, vô cùng yên bình.

 

 

 

Tạ Uyển không còn cảm thấy mệt mỏi nữa, cô mặc quần áo đơn giản, tâm trạng rất tốt, quẳng đi gánh nặng công việc, quả thật không còn gì hạnh phúc hơn. Úc Quý thấy Tạ Uyển vui vẻ thì bản thân cũng thấy vui vẻ lây. Vì sợ người khác quấy rầy nên bọn họ còn cố ý tắt máy, nhưng chuyện này lại làm cho Úc Thịnh cuống đến điên lên.

 

 

 

Đại cổ đông của Hồi Lực tuy lấy danh nghĩa là mẹ Úc Quý, nhưng trên thực tế thì công việc đều rơi cả xuống đầu Úc Thịnh, khiến cho Úc Thịnh mỗi ngày đều bận rộn đến sứt đầu mẻ trán, ngay cả thời gian ăn cơm cũng không có.

 

 

 

Buổi tối, Úc Thịnh ở trong phòng cầm thức ăn nhanh trợ lí mua cho, vừa ăn vừa ngồi xem máy tính, chợt nhớ tới Úc Quý, trong lòng lập tức cảm thấy không công bằng.

 

 

 

Dựa vào cái gì mà Úc Quý có thể thoải mái cùng Tạ Uyển hẹn hò yêu đương, mà mình thì lại phải ngày đêm làm việc thêm giờ mệt mỏi như chó thế này? Đúng là không công bằng!

 

 

 

Úc Thịnh càng nghĩ càng cảm thấy mình phải đem một nửa công việc giao cho Úc Quý, vì thế vô cùng quyết đoán cầm lấy di động gọi cho em trai. Ai ngờ Úc Quý lại tắt máy! Ngay từ đầu Úc Thịnh còn không để ý, bởi vì em trai mình tính tình cổ quái, mỗi tháng đều có vài ngày biến mất không thấy bóng dáng. Nhưng điều Úc Thịnh không ngờ tới là, mấy ngày rồi mà di động của Úc Quý vẫn tắt nguồn!

 

 

 

Úc Thịnh không còn cách nào, đành gọi cho Tạ Uyển, lại phát hiện ra là Tạ Uyển cũng tắt di động.

 

 

 

Trong lòng Úc Thịnh bỗng dâng lên một dự cảm xấu, chẳng lẽ hai người này bị bắt cóc? Cũng không thể trách Úc Thịnh, bởi vì nhiều năm trước sự việc Úc Quý bị bắt cóc đã để lại ám ảnh trong lòng Úc Thịnh, bởi vậy khi không liên lạc được với hai người kia, sắc mặt Úc Thịnh lập tức thay đổi, gọi người đi tìm em trai và em dâu.

 

 

 

Ai ngờ sau khi điều tra lại phát hiện hai người kia đang đi du lịch với nhau!

 

 

 

Nhìn bức ảnh Úc Quý và Tạ Uyển tươi cười sáng lạn trên bàn làm việc của mình, Úc Thịnh lập tức rơi vào trầm tư. Mình thì ở chỗ này lo lắng mấy ngày, kết quả hai người này không những không bị bắt cóc, ngược lại còn đang vui vẻ đi chơi với nhau.

 

 

 

Úc Thịnh tức mà không có chỗ xả, suy nghĩ một chút, liền chuyển hướng nhìn trợ lí của mình, nói: “Đem mật mã blog nói cho tôi biết!” Làm tổng tài Tinh Thần, vì chạy theo xu hướng, trợ lí Úc Thịnh cũng khuyên anh nên lập một cái blog, nhưng anh vốn không có thời gian rảnh mà dùng, liền trực tiếp ném cho trợ lý.

 

 

 

Trợ lý Úc Thịnh mặc dù vô cùng hiếu kì muốn biết ông chủ mình muốn lên blog làm gì, nhưng vẫn vô cùng nghiêm túc nói tên tài khoản và mật khẩu cho Úc Thịnh.

 

 

 

Úc Thịnh bừng bừng lửa giận mở blog, dùng cơn thịnh nộ của mình mà đăng bài.

 

 

 

Úc Thịnh v: Tạ Uyển Úc Quý, về nhà mau!!

 

 

 

Phía sau còn phá lệ kèm theo hai dấu chấm than.

 

 

 

Trợ lý Úc Thịnh là một cô gái hoạt bát, bình thường lúc đăng blog cô đều sử dụng các ngôn ngữ đang thịnh hành trên mạng, đọc thấy vô cùng dễ thương. Cho nên cư dân mạng liên tục hoài nghi rằng người đăng blog không phải là Úc Thịnh, vì thế khi blog này vừa đăng lên, lập tức khiến cho vô số fan bùng nổ.

 

 

 

“F*ck, mình dám cược một xe dưa chuột là người đăng blog vách đá cheo leo này chính là Úc tổng!”

 

 

 

“Trời ạ! Uyển Uyển và Úc Quý đang làm cái gì vậy nhỉ? Tôi có cảm giác là toàn thân Úc tổng đang bốc lửa!”

 

 

 

“Ha ha ha ha, không ngờ lúc còn sống tôi có thể được chứng kiến Úc tổng tự mình đăng blog, cuộc đời này sống thật đáng giá!”

 

 

 

“...Có phải chỉ có mình tôi để ý đến điều này không? Xem ý của Úc tổng thì chính là anh không gặp được Uyển Uyển và Úc Quý? Nếu vậy thì bọn họ hiện đang ở nơi nào?”

 

 

 

 

 

 

Xét thấy Tạ Uyển và Úc Quý vốn nổi tiếng, lại thêm việc Úc Thịnh là tổng tài của Tinh Thần, nên bài đăng rất đơn giản này đã lập tức được các bạn trên mạng truyền cho nhau, nhanh chóng trở thành tin hót trên các trang diễn đàn, cuối cùng biến thành một hoạt động vô cùng oanh liệt, đó là đi tìm Tạ Uyển.

 

 

 

Tạ Uyển và Úc Quý không hề biết những chuyện đang xảy ra trên internet, hai người lúc này đang dạo chơi ở một thị trấn nhỏ.

 

 

 

Thị trấn này vốn không phải là một địa điểm du lịch thanh lam thắng cảnh, cũng không nổi tiếng lắm, rất vắng vẻ. Tạ Uyển và Úc Quý mất rất nhiều thời gian mới tới được nơi này, nhưng không thể không nói là, so với những địa danh nổi tiếng khác, thì thị trấn nhỏ này mới chân chính là một vùng sông nước chính hiệu.

 

 

 

Hai bên bờ sông là vô số những căn nhà màu xám trắng san sát nhau. Nhìn lướt qua thì thấy đây chính là một bức tranh thủy mặc tuyệt đẹp. Một ông lão lớn tuổi ngồi bên bờ sông, vừa nói cười vừa giặt quần áo. Ngẫu nhiên xuất hiện những bông hoa sen đỏ với tàu lá xanh dập dềnh trôi tới.

 

 

 

Tạ Uyển đi dọc theo bờ sông về phía trước, thỉnh thoảng lại dùng máy ảnh chụp lại những cảnh đẹp, cảm nhận những cơn gió mát lướt trên da mặt, khiến cô cảm thấy hơi ngưa ngứa, quả thật không còn gì vui hơn nữa.

 

 

 

“Chỗ này thật đẹp!” Cô quay đầu nhìn Úc Quý, thở dài nói: “Về sau em nhất định sẽ sống ở một nơi như thế này để dưỡng lão!”

 

 

 

“Đến Hà Lan có được không?” Nghe thấy lời Tạ Uyển nói, hai mắt Úc Quý sáng rực, vội vàng nói: “Anh có vài biệt thự ở Hà Lan, đều vô cùng yên tĩnh.” Ngừng một chút, sợ mình nói như vậy thì không đủ thuyết phục Tạ Uyển, nên lại thêm một câu: “Nơi đó còn có tuyết rơi, trên mặt đất nhìn không thấy dấu chân người.”

 

 

 

Tay Tạ Uyển run lên, suýt nữa thì làm rơi đồ trong tay xuống đất, cô lau mặt một cái, nói: “Anh có biệt thự ở Hà Lan sao?”

 

 

 

“Có.” Úc Quý gật đầu, ánh mắt sáng rực nhìn Tạ Uyển, “Uyển Uyển, em có muốn đến đó không? Anh lập tức đi thu xếp ngay.”

 

 

 

Tạ Uyển: “...”

 

 

 

Nhà bạn trai mình thật sự quá giàu có, khiến cô cảm thấy hơi áp lực! Tạ Uyển mím môi, nghiêm giọng nói: “Không cần đâu, em không muốn đi!”

 

 

 

“Em rõ ràng nói muốn đi mà!” Úc Quý cọ cọ Tạ Uyển, cắn môi ủy khuất nhìn người yêu, “Tại sao anh vừa nói thì em lại không muốn đi nữa?”

 

 

 

“Nào có!” Tạ Uyển khẽ đập một cái nhẹ như đuổi ruồi vào gáy anh, “Em đang nói đến khi về già, chứ hiện tại thì không muốn đi đâu cả, sống ở nơi ít người thì cũng chán lắm.”

 

 

 

Chỉ có hai người bọn họ thôi không được sao, còn cần người khác làm gì nữa? Úc Quý mím môi, cuối cùng vẫn đem những lời này nuốt xuống.

 

 

 

Hai người ở thị trấn nhỏ khoảng một tuần, đến khi Tạ Uyển đã khám phá hết các ngóc ngách cảnh đẹp ở đây một lần thì mới vui vẻ quay về thành phố. Mấy ngày nay, Tạ Uyển hôm nào cũng ăn cá, khiến cô bây giờ chỉ nhìn thấy cá thôi cũng cảm thấy đau cả bụng, bởi vậy khi vừa trở về, hai người lập tức tìm đến một cửa hàng KFC để ăn gà rán.

 

 

 

Vì hành tung hai người được giữ bí mật nên chắc không có ai nhận ra bọn họ, bởi vậy họ vô cùng thoải mái chọn một vị trí gần cửa sổ rồi ngồi xuống, không hề biết về bài đăng trên blog của Úc Thịnh. Vì thế lúc họ vừa bước vào cửa hàng thì đã có người theo dõi.

 

 

 

“Ôi, cậu nhìn hai người kia đi, không phải nhìn rất giống Tạ Uyển và Úc Quý sao?”

 

 

 

“F*ck! Cậu đừng dọa tớ, để im cho tớ nhìn trộm lại đã! Trời ạ!!! Đúng là Uyển Uyển rồi, Uyển Uyển của tớ đúng là một mỹ nhân với vẻ đẹp thuần khiết!”

 

 

 

“Suỵt!!! Cậu ngồi xuống đi, trước hết phải chụp ảnh đã, cuối cùng cũng bắt được hai tiểu yêu tinh này rồi!”

 

 

 

“Mình không nhịn được...Hai người họ quả thật rất xứng đôi, huhu!”

 

 

 

“Uyển Uyển, đừng ăn nhiều gà rán quá, một lát nữa anh dẫn em đi ăn sườn cừu được không?” Úc Quý nhìn thực đơn, sau đó dịu dàng nhìn người yêu.

 

 

 

“Không, em muốn ăn gà!” Tạ Uyển đẩy tay Úc Quý ra, sau đó gọi liền mấy phần gà, lại còn thêm hai cốc trà cỡ lớn nữa thì mới thỏa mãn đóng thực đơn lại, dương dương tự đắc nói với Úc Quý: “Lần này nhất định em sẽ ăn hết!”

 

 

 

Nói như thể em chưa bao giờ ăn đủ vậy! Úc Quý cầm ngón tay út của Tạ Uyển, bao bọc bàn tay nhỏ bé của cô trong tay mình, nói: “Trong một tháng tới em không được phép ăn nữa.”

 

 

 

“Em biết rồi!” Tạ Uyển uống một ngụm trà, bĩu môi nói.

 

 

 

Úc Quý khẽ nhếch môi cười, đang định nói gì đó thì bỗng có một cô bé đột nhiên chạy tới đụng vào bàn bọn họ, hai người lập tức ngẩng lên nhìn.

 

 

 

Cô bé lập tức đỏ mặt, lắp bắp nói: “Ôi, ôi, thật xin lỗi, là em, là em cố ý...không phải không phải,...không phải là cố...” Một câu còn chưa nói hết thì cô bé lại bắt đầu hít thở mạnh từng cái, dường như đang vô cùng căng thẳng.

 

 

 

Tạ Uyển không hiểu gì, chỉ mở to mắt ra vẻ không để ý, nói: “Không sao, em đụng vào bàn có bị đau không?”

 

 

 

“Ôi, không đau, không đau ạ!” Cô bé lấy tay che ngực, quay đầu lảo đảo chạy vài bước, lại đột nhiên quay đầu, mặt đỏ bừng như bị ai đánh, trong lúc Tạ Uyển vẫn còn đang nghi hoặc, cô bé liền mạnh mẽ cúi người chào, cái trán đụng vào bàn kêu đến bịch một cái.

 

 

 

Tạ Uyển run rẩy, cảm thấy như chính mình bị đau vậy, vừa mới hỏi cô bé có sao không thì đã nghe cô bé nói: “Nữ, nữ thần, chị, chị cho em xin chữ kí ạ!”

 

 

 

Tạ Uyển lập tức mở to hai mắt, chẳng lẽ cô đã bị nhận ra rồi sao? Nhưng mà không thể nào, thành phố này rất nhỏ, cô cũng không đóng nhiều phim, với lại nhìn trong phim và ngoài đời cũng có phần khác nhau mà, nghĩ thế nào cũng thấy không đúng.

 

 

 

Đang muốn giả ngu thì lại nghe thấy cô bé đứng trước mặt nói năng lộn xộn: “Nữ...nữ thần...em quả thật...quả thật không thể tin được..nếu, nếu không phải thấy chị ăn nhiều như vậy, em còn tưởng là mình nhìn lầm…”

 

 

 

Tạ Uyển: “...”

 

 

 

Vốn không muốn thừa nhận, nhưng đã nói đến đây rồi thì cô còn cãi được gì nữa?!

 

 

 

Cuối cùng Tạ Uyển vẫn phải thừa nhận, tiếp theo còn ký tặng cho cô bé kia và các bạn học. Lúc này mới khiến cô nhóc kia bình phục tâm trạng, lại còn biết thêm chút tin tức từ cô bé này nữa.

 

 

 

“Nữ thần, chị không biết sao? Úc tổng phát blog bảo hai anh chị về nhà đấy, hiện tại toàn bộ dân mạng đều đang tìm hai anh chị.”

 

 

 

“Sao cơ?” Tạ Uyển lôi di động ra, đăng nhập vào blog, không ngờ vừa nhìn đã cảm thấy trước mắt mình tối sầm lại, suýt nữa là ngất đi. Qua màn hình cô cũng có thể cảm nhận được sự tức giận của ông chủ mình. Chẳng lẽ hắn tức giận cô vì đã cùng em trai hắn chạy đi mất sao? Đây là lần đầu tiên cô thấy Úc Thịnh nổi giận, thật đáng sợ.

 

 

 

“Không sao, anh sẽ xử lý!” Úc Quý cầm lấy di động của Tạ Uyển, gật đầu với cô bé kia, sau đó bảo nhân viên phục vụ gói gà rán mang về rồi nhanh chóng kéo Tạ Uyển rời đi.

 

 

 

“Làm sao bây giờ, Úc Quý, hay là bây giờ chúng mình trở về đi?” Nghĩ tới Úc Thịnh, Tạ Uyển trong lòng có phần thấp thỏm. Điều cô lo lắng không phải vì hắn là sếp của mình, mà là vì người ta là anh trai của Úc Quý, chẳng may Úc Thịnh có ấn tượng không tốt với cô thì phải làm sao bây giờ?”

 

 

 

“Không sao đâu.” Úc Quý giơ thẻ phòng ra để mở cửa phòng, nói: “Nếu anh ấy quả thật có việc gấp thì chắc chắn sẽ phải tự mình chạy tới rồi, hiện tại chính là không ốm mà rên đấy, không cần để ý đến anh ấy, chúng ta cứ tiếp tục làm việc của mình thôi.”

 

 

 

Nói xong, hắn nhìn Tạ Uyển rồi nháy mắt vài cái, liếc qua đống “áo mưa” để ở đầu giường, trong đầu chợt lóe lên, thấp giọng nói: “Uyển Uyển, anh đi tắm trước đã, có gì để sau nói.” Nói xong liền khẩn cấp đi vào phòng tắm.

 

 

 

Tiểu bạch thỏ ngốc nghếch Tạ Uyển không hề nhìn ra ý đồ của Úc Quý, cứ ngơ ngẩn ngồi trên giường nghĩ tới nghĩ lui mọi cách, không ngờ lúc Úc Quý vừa ra khỏi phòng tắm, cô còn chưa kịp nói câu nào thì người ta đã nhào tới.

 

 

 

“Úc...Úc Quý...chúng ta...”

 

 

 

“Yên nào…”

 

 

 

Sau một đêm phóng đãng, ngày hôm sau Tạ Uyển mệt mỏi không đứng lên nổi, cũng không biết cuối cùng Úc Quý nói gì với Úc Thịnh, chỉ biết là từ sau đó cô và Úc Quý vẫn luôn mở máy, nhưng lại không hề có một cuộc điện thoại nào gọi đến.

 

 

 

Chỉ là chuyện hai người bỏ xuống tất cả để bắt đầu đi du lịch đã bị truyền lên mạng. Cô bé hôm đó đã đem hình mình chụp chung với Tạ Uyển đăng lên blog, lập tức tạo ra một trận sóng to gió lớn, cư dân mạng rối rít bóp cổ tay bày tỏ, vì sao chuyện tốt này không tới lượt mình, rõ ràng mình và nữ thần cùng ở một thành phố mà lại không gặp được.

 

 

 

Một đám người nhàn rỗi ở trên mạng bàn tán, bắt đầu suy đoán xem Tạ Uyển và Úc Quý tiếp theo sẽ tới nơi nào, còn hi vọng sẽ ngẫu nhiên được gặp, quả thật là hào hứng không biết mệt.

 

 

 

Mà cùng lúc đó, “Một đời bên em” cuối cùng cũng được biên tập xong, vừa vặn vào đúng kì nghỉ hè. Tiền Tôn vốn không quảng cáo rộng rãi, nhưng đến ngày công chiếu, người ta vẫn chen chúc nhau để đến rạp xem, có thể nói rằng để có được một tấm vé vào xem phim là cực kỳ khó khăn.

 

 

 

Không giống với những bộ phim hiện đại khác, “Một đời bên em” từ đầu đến cuối đều tràn ngập sự ấm áp và cảm động, kết thúc phim rất viên mãn, khiến cho khán giả xem phim đều thở phào nhẹ nhõm. Từ đầu vẫn luôn ngọt ngào, nếu có sóng gió gì xảy đến thì chắc bọn họ chịu không nổi mất.

 

 

 

Cũng không giống với những bộ phim về thời thanh xuân khác, bộ phim này chỉ đơn giản nói về một mối tình đầu trong sáng tươi đẹp, cộng với sự cố gắng hết mình của các diễn viên và

toàn bộ ekip, đã khiến cho doanh thu của “một đời bên em” tăng lên không ngừng, vượt xa các bộ phim đang được chiếu cùng lúc đó. Khi bộ phim được công chiếu nửa tháng, doanh thu đã đạt tới mốc mười hai triệu, đây quả thật là một kỳ tích!

 

 

 

Mà cùng lúc đó, Tạ Uyển cũng được đề cử cho vai nữ chính xuất sắc nhất của lễ trao giải Phi Diên.

 

 

 

Trong một khoảng thời gian ngắn, giới truyền thông thật giống như gà chọi đánh nhau, khắp nơi đều đi tìm Tạ Uyển, muốn được phỏng vấn cô. Phải biết rằng giải Phi Diên là giải thưởng cao quý nhất của Trung Quốc đối với các diễn viên. Mà Tạ Uyển thì chỉ mới ra mắt được hai năm mà đã có được vinh dự đặc biệt này, đây là chuyện từ trước đến nay chưa từng có!

 

 

 

Nhưng Tạ Uyển thì vẫn chỉ vui vẻ đi du lịch, nên đám phóng viên có dùng mọi cách cũng không thể tìm thấy cô. Bọn họ đành nhẫn nhịn, không còn cách nào khác là đành phải đi phỏng vấn Tiền Tôn. Vì vậy sau khi công chiếu bộ phim “Một đời bên em”, Tiền Tôn còn được săn đón hơn cả các diễn viên chính.

 

 

 

Lúc gần tới ngày diễn ra lễ trao giải, Tạ Uyển và Úc Quý cũng đã tới điểm dừng chân cuối cùng, bởi vì có quá nhiều người tìm họ nên hai người quyết định thay sim điện thoại, chuyên tâm đi du lịch. Tới lễ trao giải Phi Diên, ban tổ chức không còn cách nào khác, đành phải liên lạc với Úc Thịnh, hi vọng Úc tổng có thể ra mặt liên lạc với Tạ Uyển và Úc Quý. Dù sao thì Tạ Uyển cũng được đề cử cho vai nữ chính xuất sắc nhất, chẳng may được giải mà lại không có người lên nhận thì phải làm sao?

 

 

 

Ai ngờ Úc Thịnh cũng lạnh lùng nói là bản thân cũng không liên lạc được với hai người kia, bảo ban tổ chức cứ làm theo thường lệ, dù sao cũng không có quy định là người nhận giải phải có mặt ở đó.

 

 

 

Ban tổ chức: “...”

 

 

 

Mặc dù không có quy định đó, nhưng cũng không thể tùy hứng như thế được chứ?!

 

 

 

Nhưng vì địa vị của Úc gia, nên ban tổ chức cũng chỉ dám âm thầm oán giận trong lòng, ngoài mặt vẫn cười nói không sao, không vấn đề gì.

 

 

 

Vì vậy, tới lúc khai mạc lễ trao giải Phi Diên, Tạ Uyển và Úc Quý vẫn chưa trở về. Đoàn làm phim “Một đời bên em” đến tham dự chỉ có đạo diễn Tiền Tôn cùng một vài vai phụ, quả thật quá thê lương.

 

 

 

Phi Diên là giải thưởng vô cùng có giá trị trong nước, ở đây có vô số các ngôi sao lớn nhỏ đến tham dự, thậm chí một vài người không có thư mời còn tìm mọi cách để được xuất hiện trên thảm đỏ, cho nên người được đề cử mà lại không có mặt như Tạ Uyển quả thật là chưa từng có.

 

 

 

Tối hôm đó, có không ít minh tinh vừa hâm mộ vừa ghen tị với Tạ Uyển, cho dù có Úc gia bao bọc thì sao chứ? Được đề cử vai nữ chính xuất sắc nhất mà mặt cũng không thèm lộ, cô ta mà nhận được giải thì mới là lạ đấy.

 

 

 

Nhưng cuối cùng bọn họ lại không ngờ rằng, Tạ Uyển thật sự gây được ấn tượng sau khi đóng “Một đời bên em”, mặc dù không có mặt, nhưng giải nữ chính xuất sắc nhất vẫn thuộc về cô. Điều này khiến cho lúc MC công bố người đoạt giải vai nữ chính xuất sắc nhất của Phi Diên, cả hội trường lập tức yên lặng vài giây. Sau đó Tiền Tôn mới chậm rãi đứng lên, đi tới chỗ micro nói: “Diễn viên của tôi hôm nay có việc gấp không tới được, cho nên tôi thay mặt cô ấy lên đây để nhận giải.”

 

 

 

Trên mạng cũng sôi trào, cư dân mạng rối rít bày tỏ việc mình đã sớm đoán được kết quả này.

 

 

 

“Ha ha ha... mình có cảm giác Tiền Tôn đang vô cùng bất đắc dĩ nha!”

 

 

 

“Cái gì mà có việc gấp chứ, ai mà không biết lúc này Uyển Uyển đang đi du lịch, đạo diễn Tiền nói vậy là không trung thực nha!”

 

 

 

“Uyển Uyển thật xinh đẹp quá đi! Đột nhiên cảm thấy thật tự hào khi được làm fan của một người như vậy!”

 

 

 

 

 

 

Trong lúc mọi người đều đang đàm luận về lễ trao giải Phi Diên, Tạ Uyển đột nhiên đăng status.

 

 

 

Tạ Uyển v: Cảm ơn anh đã luôn ở bên em (hình ảnh)

 

 

 

Trong ảnh là hình hai bàn tay đan chặt vào nhau, ngón tay áp út có đeo nhẫn.

 

 

 

“Trời ơi! Hai người đính hôn rồi sao? Đúng là thần tốc!”

 

 

 

“F*ck! Nữ thần của mình phải lập gia đình rồi! Đáng tiếc chú rể không phải là mình, thật muốn khóc quá đi!”

 

 

 

“Chúc mừng hai anh chị! Rõ ràng không phải là mình đính hôn, mà sao mình lại khóc như mưa thế này!”

 

 

 

Lúc này ở tiệm trang sức bên ngoài khách sạn, Úc Quý nắm chặt tay Tạ Uyển, nở nụ cười tươi hơn bất cứ lúc nào, nói: “Uyển Uyển, cuối cùng anh cũng bắt được em rồi.”

 

 

 

Tạ Uyển cầm lại tay anh, cười nói: “Em cũng thế.”

 

 

 

Cả đời này, chỉ cần có nhau là đủ.

 

 

 

Hết

 


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện