Mạc Thần với Văn Khê nhảy xong, không còn nửa người nào dám nhảy nữa.
Mà những người đã nhảy rõ ràng hoảng hốt, tăng nhanh tốc độ hạ cánh hoặc liều mạng tránh xa hai người, cứ như hai người là Hắc Bạch Vô Thường đi đòi mạng khắp nơi vậy.
Lúc Mạc Thần nhảy đã phần lớn xác định vị trí của quân địch, cho nên sau khi nhảy chỉ chăm chú hạ cánh.
Văn Khê vẫn tốn chút thời gian ghi nhớ vị trí của quân địch một chút, nhất là vị trí hai tay súng bắn tỉa của chiến đội YEY.
Hiển nhiên, ý nghĩ của Mạc Thần cũng giống như cậu: "Trước cứ gϊếŧ Thunder với Tornado đã."
Văn Khê "Ừ" một tiếng.
Cũng giống như YEY và MQ sẽ ngắm mục tiêu là họ và ngăn cản họ tiếp tục ghi điểm, họ cũng sẽ có ý tưởng làm cho YEY và MQ rời đi sớm để hạn chế điểm số của họ.
Mặc kệ giữa các đội mạnh có quan hệ riêng tư như thế nào, tất nhiên trên chiến trường sẽ có tranh đấu.
Vì thế, sau khi Mạc Thần với Văn Khê đáp xuống đất, nhắm vào Thunder với Tornado.
Mạc Thần dẫn đầu tìm được một cái họng súng trên nóc nhà, quyết đoán bắn một phát.
Tuy nhiên, bởi vì đối phương nằm sấp, có một bức tường thấp để che chắn, vì vậy viên đạn bắn vào bức tường, để lại một lỗ đạn đen, không thể làm tổn thương đối phương.
[Hả? Momo bắn lệch?] Thỏ Kỷ cảm thấy kinh ngạc với việc này, trong trí nhớ của cô, có lẽ mỗi phát súng của Mạc Thần sẽ không nổ đầu, nhưng chưa bao giờ bắn lệch.
Tuy nhiên, A Dịch có một ý nghĩ khác: [Không đúng, không đơn giản như vậy! Cậu ấy bắn phát súng này là vì...]
Không đợi hắn nói xong, một mũi tên đã "Vèo...", một tiếng cắt qua không khí, dựng thẳng trong ống ngắm của Mạc Thần.
Ngay sau đó, Mạc Thần lại bắn một phát!
[Hệ thống] CLM-Wency đã hạ gục YEY-Thunder bằng cung.
[Hệ thống] CLM-Momo đã gϊếŧ YEY-Thunder bằng súng bắn tỉa.
Thông báo Thunder bị gϊếŧ chết hiển thị ở góc trên bên phải màn hình của tất cả tuyển thủ, khiến cho hầu như tất cả mọi người đều hít sâu một hơi, tuyệt đối không nghĩ tới năng lực bắn tỉa có thể địch lại với tuyển thủ Mạc Thần cứ như vậy rơi xuống thành hòm.
Sau một giây im lặng của khán giả trực tiếp, ngay sau đó, tất cả người hâm mộ CLM không thể không la hét và cổ vũ!
[Phát súng đầu tiên của Momo không phải lệch, mà là chỉ đường cho Wency! Wency tìm thấy vị trí của Thunder dọc theo đường đạn của Momo, một mũi tên bắn hạ cậu ấy! Vốn Thunder nằm sấp, sau khi bị hạ gục bắt buộc làm ra tư thế quỳ xuống, đầu rời khỏi phạm vi che chắn của tường, bị Momo một phát kết liễu!]
A Dịch căn cứ vào hình ảnh phát lại để đưa ra đoạn bình luận này, có thể nói là vô cùng hoàn mỹ.
Nghe xong đoạn bình luận này, tất cả khán giả còn chưa kịp phản ứng đã xảy ra chuyện gì đều hoàn toàn hiểu được toàn bộ quá trình.
Thỏ Kỷ cũng bừng tỉnh hiểu ra: [Thì ra là như vậy! Không hổ là Momo và Wency, hai người phối hợp quá ăn ý!]
A Dịch: [Thông qua ống ngắm của Tornado, chúng ta có thể thấy khi Wency hạ gục Thunder, hắn nhắm vào Wency bắn một phát, nhưng phát súng này không thể nổ đầu mà chỉ vỡ áo giáp của Wency.] Dừng một chút, [Thunder chết trận, Tornado không chần chờ, lập tức rời xa sân thượng, xem ra cậu ấy biết mình không có cách cứng rắn với hai người CLM.]
Thỏ Kỷ: [Cậu ấy phải như vậy, bây giờ cuộc đua chỉ mới bắt đầu, vòng bo đầu tiên còn chưa mở, nếu cậu ấy cũng rơi xuống đất thành hòm, thứ hạng của YEY sẽ trở nên nguy hiểm.]
Văn Khê phát hiện Tornado chuẩn bị chạy trốn, lập tức bắn một mũi tên về phía hắn, nhưng lúc này đây, đối phương có chút cảnh giác, thế mà lắc đầu tránh thoát rất tốt.
Tornado thuận lợi chạy xuống sân thượng, Văn Khê thở dài đáng tiếc, nhưng vẫn không thể không buông tha, tự băng đít để bổ sung đầy máu.
Mạc Thần: "Không có việc gì, chờ em giúp anh báo thù."
"Ừ ~" Văn Khê đáp ứng, trong nháy mắt thoải mái, sau đó nói, "Cứ mặc kệ hắn đã, trước tiên giải quyết người xung quanh."
Mạc Thần: "Ừ, không có Thunder, một mình hắn khó giữ nổi, không nguy hiểm."
Giống như Mạc Thần và Văn Khê, thực lực của Thunder và Tornado cũng chỉ có dưới tình huống phối hợp với nhau mới là lớn mạnh nhất.
Thunder rơi xuống đất thành hòm, chỉ để lại một mình Tornado, có thể dựa vào chính mình sống sót đến vòng bo thứ hai hay không cũng là ẩn số.
Rất nhanh, vòng bo đầu tiên làm mới, rồi vị trí vòng bo thứ hai được công bố, đối với Mạc Thần và Văn Khê mà nói là vòng số trời.
Mấy vòng độc đầu tiên lượng máu rơi không nhiều, nhưng phạm vi co lại rất lớn, phải chạy độc thật lâu.
Rất nhiều tuyển thủ đều không bị quân địch khác gϊếŧ chết, mà là trong quá trình chạy độc chết, đương nhiên phần lớn là bị quân địch cố ý canh giữ bên cạnh vòng độc gϊếŧ chết.
Mạc Thần với Văn Khê không có áp lực chạy độc, gϊếŧ đến mức theo ý nguyện!
Và trong quá trình này, họ đã tìm kiếm được dấu vết của Tornado.
Mạc Thần bắn chết một quân địch: "Chỗ này không có."
"Có thể là rời khỏi khu đô thị rồi không?" Văn Khê cho một mũi tên nổ đầu mang đi một tên địch khác, "Không biết vòng tiếp theo sẽ mở ở chỗ nào, chúng ta có nên đi về chỗ trung tâm trước không?"
"Được." Mạc Thần đáp lại, một lát sau nói, "Nếu như em là Tornado, sau khi người hợp tác chết trận, khẳng định sẽ không công khai tấn công quân địch nữa, mà sẽ lựa chọn một cách tương đối an toàn."
"Trốn ở chỗ tối cướp đầu người." Văn Khê thốt lên.
Mạc Thần sửng sốt một chút, sau đó cười nói: "Đúng. Chưa kể hắn là một tay bắn tỉa."
Văn Khê: "Nếu đó là trường hợp, có thể tôi sẽ biết hắn ở đâu."
Gần như khi Văn Khê nói ra những lời này, cậu và Mạc Thần cùng chuyển góc nhìn sang một vị trí ẩn nấp.
Lúc này, bình luận viên và khán giả cũng rất tò mò Tornado trốn ở đâu, cho nên máy quay cắt góc nhìn sang Tornado, chỉ thấy hắn đang trốn sau một cửa sổ, thỉnh thoảng liếc mắt ra ngoài.
Thời gian mỗi lần hắn ngắm tương đối ngắn, nhưng người tập trung chú ý đều có thể thấy rõ —— hắn ngắm Mạc Thần với Văn Khê!
[Tornado không bỏ cuộc, cậu ấy vẫn đang cố gắng gϊếŧ Momo và Wency!] Thỏ Kỷ nói.
A Dịch: [Nhưng cậu ấy cũng không dám nổ súng, tôi đoán cậu ấy muốn chờ hai người tàn máu rồi mới kết liễu.]
Thỏ Kỷ: [Có ai thật sự có thể làm cho Momo và Wency tàn máu không?]
Thỏ Kỷ vừa mới hỏi ra vấn đề này, một giây sau, ngay khi Tornado lại một lần nữa cố gắng nhìn hai người, "Pằng" một tiếng, một viên đạn không biết từ đâu bắn trúng đầu hắn!
Biến cố này quá đột ngột đến nỗi khiến khán giả trong sân đấu giật mình!
[Đó là Momo!] Nhìn thấy thông báo nhắc nhở, A Dịch kinh ngạc thành tiếng, [Momo phát hiện ra vị trí của Tornado!]
Thỏ Kỷ: [Trời ơi! Sao có thể làm được?!]
Sau khi Tornado bị hạ gục, không vội vàng sử dụng băng đít, nhưng ngay lập tức bò ra phía sau.
Quả nhiên, chân trước của hắn vừa bò đi, chân sau, một mũi tên đã cắm ở vị trí vừa rồi của hắn —— nếu như hắn không bò, khẳng định hiện tại đã chết trận.
Văn Khê không bắn trúng hắn có chút ảo não.
Cậu cảm thấy hôm nay mình có cảm giác không tệ, phải nổ đầu mới đúng, kết quả liên tục hai mũi tên không nổ đầu, thậm chí không thể bắn trúng đối phương, không khỏi bắt đầu tự nghi ngờ.
Nhưng mà, giống như biết cậu đang suy nghĩ cái gì, Mạc Thần thản nhiên nói một câu: "Vị trí bắn của anh không thành vấn đề, là hắn sớm né tránh. Bình thường, cũng giống như chúng ta sẽ nghiên cứu họ trước trận đấu, chắc chắn họ cũng đã nghiên cứu chúng ta trước trận đấu."
"Ừ." Văn Khê đáp ứng, trong lòng khó chịu không giảm đi chút nào. Nhưng mà, may Mạc Thần nói cái này, tuy cậu khó chịu, nhưng cũng trong thời gian ngắn nhất tỉnh táo lại, tự nghĩ ra cách ứng phó.
Hai người đi lên tầng, xông thẳng vào tòa nhà chỗ Tornado nằm, cuối cùng cùng gặp hắn ở góc rẽ.
Mạc Thần dùng súng đột kích với shotgun, vài phát súng nổ đầu, trong nháy mắt hạ gục hắn xuống đất, sau đó Văn Khê kết liễu hắn.
Đến thời điểm này, Tornado đã chết và YEY chấm hết.
Lightning xem trận đấu trong khu vực nghỉ ngơi suýt nhảy dựng lên: "Mac, cậu là một tên lưu manh! Tôi sẽ chiến đấu với cậu!"
Huấn luyện viên vội vàng giữ hắn lại: "Làm liều cái lông, bây giờ hắn đổi tên thành Momo rồi!"
Lightning: "Khu vực nghỉ ngơi của CLM ở đâu!"
Huấn luyện viên: "Cậu muốn làm gì?"
Lightning: "Liều mạng với Momo!"
Huấn luyện viên: "Bây giờ hắn không có ở khu vực nghỉ ngơi! Trận đấu đang diễn ra!"
"Ừ ha?" Lightning còn giãy giụa muốn đi gây chuyện, nghe được những lời này trong nháy mắt an phận, huấn luyện viên với đồng đội của hắn trợn trắng mắt —— kỹ thuật của đội trưởng nhà mình không tệ, người như thế nào lại không quá thông minh?
Nhưng YEY nhanh chóng thoải mái, bởi vì, ngay sau khi hai tay súng bắn tỉa nhà họ chết trận, theo vị trí vòng thứ tư được công bố, các tuyển thủ trên sân phải tiến hành chuyển hướng, tụ tập với nhau - CLM và MQ không thể tránh khỏi gặp gỡ lẫn nhau.
Lần này, MQ phái ra chơi 2vs2 là tay súng bắn tỉa Phó Phi Tiệp và hỗ trợ SD.
Phó Phi Tiệp dẫn đầu một phát bắn Mạc Thần, mà Mạc Thần ngay cả ánh mắt cũng không chớp, trả về một phát tại chỗ, Văn Khê theo sau bắn một mũi tên.
Giống như Tornado, sau khi Phó Phi Tiệp bị Mạc Thần hạ gục, cũng vội vàng lui về phía sau.
Mạc Thần nói đúng, giống như CLM sẽ phân tích các chiến đội khác, MQ và YEY cũng luôn thu thập video và số liệu của CLM để phân tích, trong đó thậm chí còn bao gồm bài viết phân tích Văn Khê trên diễn đàn.
Bọn họ biết lực khống chế cung tên của Văn Khê đáng sợ đến mức nào, chính là bởi vì biết điểm này, cho nên bọn họ đồng thời cũng biết, muốn tránh mũi tên của Văn Khê rất dễ dàng, chỉ cần lui về phía sau một bước nhỏ là được.
Bởi vì lúc Văn Khê dùng cung, tất nhiên mục tiêu là đầu của bọn họ, chỉ cần lui về phía sau một bước, để cho đầu mình rời khỏi phạm vi công kích quá mức chuẩn xác kia, là có thể triệt để tránh được mũi tên đoạt mạng.
Cho nên, bất kể là Tornado hay là Phó Phi Tiệp, sau khi bị Mạc Thần hạ gục, phản ứng đầu tiên đều là lùi về phía sau.
Nhưng mà, Tornado thành công, Phó Phi Tiệp lại lui về phía sau một bước, nhìn mũi tên vẫn như cũ cắm vào đầu hắn, cùng với màn hình đột nhiên trở nên xám xịt, nửa ngày không lấy lại tinh thần lại.
Hắn sững sờ nhìn bốn chữ "Bạn đã chết trận", như thế nào cũng không dám tin —— Vì sao?
Chi tiết này không được phát hiện bởi một bình luận viên.
Bất luận là A Dịch hay Thỏ Kỷ, giờ phút này đều vì kỹ năng bắn cung tinh xảo của Văn Khê mà thán phục.
Sau khi Văn Khê nhẹ nhàng thở ra, khóe môi nhếch lên —— Quả nhiên là như vậy.
Mấy người lùi về phía sau vài bước thì tôi ngắm mục tiêu về phía sau một chút, đúng là một chuyện dễ dàng.
[CLM-Wency đã gϊếŧ MQ-FFJ bằng cung, số người còn lại là 21.]
"Lại là hai phát liên tiếp nổ đầu! Momo và Wency liên kết với nhau chỉ đơn giản là bất khả chiến bại!"
"Không phải! Hai người bọn họ phối hợp 1vs1 cũng mạnh như vậy, đương nhiên 2vs2 phải mạnh hơn!"
Khán giả thán phục, hoan hô, cũng giống như bình luận viên, không chú ý tới chi tiết Phó Phi Tiệp lui về phía sau.
Tuy nhiên, một người nào đó đã nhận thấy điều đó.
"Rất thông minh." Mạc Thần nói.
Chỉ nghe được ba chữ này, Văn Khê đã biết hắn chú ý tới sự điều chỉnh của mình, cười nói: "Bằng không sao làm cộng sự với cậu được?"
Mạc Thần cũng không nhịn được cười: "Cộng sự?"
Văn Khê: "Có chuyện gì vậy?"
Mạc Thần: "Không có gì, chính là cảm thấy cách nói này không đủ thân mật."
Lúc này, người còn lại cuối cùng của chiến đội MQ đang cố gắng trốn thoát.
Lúc Phó Phi Tiệp chết trận, trước tiên hắn ném một quả bom khói ra, ẩn thân hình của mình.
Mạc Thần vừa ném lựu đạn vào trong bom khói vừa nói: "Chưa từng ai có thể phối hợp với em đến trình độ này, anh là người đầu tiên."
Văn Khê nghe được có chút lâng lâng, cũng ném lựu đạn vào trong khói, không cẩn thận ném lệch, lại không nghĩ tới vừa vặn ném ở chỗ SD chạy trốn, nổ tung hắn.
Mạc Thần giơ súng lên, một phát súng nổ đầu kết liễu SD, đồng thời nói: "Cho nên với em mà nói là đặc thù, hy vọng có thể đổi xưng hô thân mật hơn."
Lúc hắn nói những lời này, trong giọng mang theo một chút lười biếng, một chút trêu tức, giống như thuận miệng nói ra, cũng là cố ý —— hắn đang cố ý thăm dò.
Mà rõ