Lightning vừa đáp xuống đất đã bắt đầu chạy thật xa Mạc Thần.
Đầu người là gì? Bảo vệ tính mạng quan trọng hơn!
Nhưng mà rõ ràng Mạc Thần hạ quyết tâm muốn đuổi gϊếŧ hắn, sau khi dọn dẹp một đợt quân địch xung quanh thì lập tức đuổi theo hướng hắn chạy trốn.
Lightning khóc không ra nước mắt.
Nếu không phải biết sân đấu có rất nhiều fan của hắn và chiến đội YEY đang xem, hắn hận không thể trực tiếp xin lỗi Văn Khê trên mic, để Mạc Thần tên lưu manh này đừng đuổi theo hắn nữa!
Cũng may trong lúc này hắn cố ý muốn thoát khỏi Mạc Thần, một đường tìm chỗ ẩn thân, cho nên trong chốc lát Mạc Thần không làm gì được hắn.
Nhưng hắn tập trung sự chú ý vào chạy trốn, tất nhiên không có nhiều sức lực để lấy đầu người.
Mãi cho đến vòng bo thứ ba, đầu người trên tay hắn cũng chỉ có ba cái, tất cả đều là trên đường chạy trốn đột nhiên đụng phải người thuận tay gϊếŧ chết.
Sau đó vận mệnh cũng đùa giỡn hắn —— Khi vị trí vòng bo thứ tư công bố, hắn phát hiện nếu mình muốn vào, nhất định phải chạy về phía Mạc Thần.
Cái này cũng thật là... Xấu hổ.
[Vị trí của vòng bo thứ tư rất không có lợi cho Lightning!] Rõ ràng A Dịch cũng chú ý tới chuyện này, [Thông qua quan sát góc nhìn chúng ta có thể biết, Momo đã chạy về phía khu vực an toàn, mà Lightning muốn vào vòng bo là phải đi qua vị trí của Momo.]
[Nếu như đi vòng qua?] Thỏ Kỷ hỏi, không đợi A Dịch trả lời đã đưa ra đáp án trước, [Thời gian chưa chắc đã đủ.]
A Dịch: [Đúng vậy, thời gian chưa chắc đã đủ. Nếu muốn đi vòng, Lightning phải chuẩn bị tốt để ăn độc.]
Khi hai vị bình luận viên trao đổi, gần như Lightning làm ra lựa chọn, xoay người chạy về phía Mạc Thần!
Cùng lúc đó, ba đồng đội của hắn cũng ăn ý chạy về phía Mạc Thần.
[Đồng đội của Lightning muốn giúp cậu ấy!] A Dịch nói, [Chắc là thông qua thông báo gϊếŧ chết và tiếng súng để phán đoán ra vị trí của Momo!]
[Wow, cái này thật thú vị.] Thỏ Kỷ xem náo nhiệt không ngại chuyện lớn, [Momo đã vào vòng bo, nhưng không đi, xem ra là định ở bên cạnh khu an toàn bắn Lightning, mà nếu sự ăn ý của Lightning và đồng đội đủ tốt, thật ra có thể vây ngược lại cậu ấy. Rốt cuộc là Momo gϊếŧ chết Lightning trước hay là chiến đội YEY thành công trong việc bao vây Momo?]
Lời này vừa nói ra, khán giả trong sân đấu đều không khỏi khẩn trương nín thở.
Fan chiến đội CLM ủng hộ Mạc Thần. Fan CP Mạc Khê càng không cần phải nói, biết Mạc Thần là vì giúp Văn Khê báo thù, cho nên dù Mạc Thần liên tục năm lần bảy lượt đuổi gϊếŧ Lightning, bọn họ cũng tuyệt đối giơ hai tay ủng hộ!
Càng không cần phải nói, buổi sáng Văn Khê bị Lightning chặn chết như vậy, bọn họ ước gì Mạc Thần cũng dùng cách tương tự chặn Lightning một lần.
Lúc này bọn họ đã hô lên khẩu hiệu "Lẽ trời luân hồi rất tốt, trời cao đâu tha cho ai".
Mà fan của Lightning và chiến đội YEY, từ trong lòng đã mắng Mạc Thần tám trăm lần, nhưng đồng thời lại đau đớn cho Lightning —— Anh trêu ai không trêu, lại trêu đúng vợ người ta!
Huấn luyện viên chiến đội YEY nhìn thấy át chủ bài nhà mình bị Mạc Thần nhắm vào như vậy, cũng có chút ngồi không yên, lén lút đến bên cạnh Trần Tiêu: "Mạc Thần đuổi gϊếŧ Lightning, không phải là cậu điều khiển chứ?"
Trần Tiêu bình tĩnh đáp lại: "Làm sao có thể? Cũng không phải cậu không biết, câu lạc bộ chúng tôi từ trên xuống dưới đều nghe Mạc Thần."
Huấn luyện viên của chiến đội YEY trong nháy mắt suy sụp: "Vậy cậu có thể nể tình hai nhà chúng ta yêu nhau nhiều năm như vậy, bảo cậu ấy dừng lại được không? Chiến đội chúng tôi trông cậy vào Lightning để đi thi đấu toàn cầu..."
"Con mẹ nó, ai yêu nhau với cậu nhiều năm như vậy!" Trần Tiêu trợn trắng mắt, đối với cách làm quen của hắn không dám khen ngợi, "Cái loại lời nói này sẽ gây hiểu lầm đấy, có bản lĩnh cậu trực tiếp nói với Mạc Thần đi."
"Được rồi." Huấn luyện viên của đội YEY thấy đàm phán thất bại nên quyết định rời đi.
Sự kiềm chế giữa các đội mạnh vốn là chuyện bình thường, trong những trận đấu trước đây, chiến đội YEY của họ cũng không chỉ một lần vây hãm và truy sát tuyển thủ chiến đội CLM.
Nhưng đó là để đảm bảo tổng số điểm của chiến đội mình có thể ổn định ở vị trí thứ hai.
Sau khi đổi mới cách thức thi đấu, tuyển thủ tuyển chọn không còn lấy chiến đội làm đơn vị, mà là chọn tuyển thủ, điểm cá nhân quan trọng hơn nhiều so với tổng điểm của chiến đội.
Trong tình huống như vậy, điểm cá nhân bị hạn chế là rất nguy hiểm.
Nhưng mà không sao, ai hạn chế ai còn chưa biết đâu.
Huấn luyện viên chiến đội YEY trở lại chỗ cũ ngồi xuống, nhìn đội viên từ các hướng trên màn hình lớn lao tới gϊếŧ Mạc Thần, lộ ra nụ cười xảo quyệt.
Sau khi đổi mới cách thức thi đấu, số lượng đội tham gia thi đấu 1vs1 không còn cố định hai người nữa. Chiến đội CLM có năm người, chiến đội MQ ba người, các chiến đội khác cơ bản có thể lên một người là rất tốt rồi.
Mà chiến đội YEY của bọn họ lên bốn, số người chỉ đứng sau CLM.
Mạc Thần mạnh hơn nữa thì có thể đồng thời đối phó công kích của bốn người à?
Vừa nghĩ xong như vậy, chỉ thấy góc nhìn của Lightning trên màn hình lớn đột nhiên run lên, vốn Lightning đang chạy nước rút về phía Mạc Thần thì ngã xuống đất, lúc ngã xuống đất trên đầu còn cắm một mũi tên.
Ngay sau đó, không đợi có người phản ứng kịp, kèm theo một viên đạn, dứt khoát gϊếŧ chết Lightning.
[CLM-Wency đã gϊếŧ YEY-Lightning bằng súng bắn tỉa!]
Theo thông báo gϊếŧ chết này, góc nhìn của Lightning trở nên xám xịt, sắc mặt huấn luyện viên chiến đội YEY cũng theo đó chuyển sang màu trắng: "ĐM! Cái này là không thể!"
Xa xa ở khu vực núi non, Văn Khê chiếm lĩnh điểm cao nhất, sau khi vượt qua cả một khu gϊếŧ chết Lightning thì lộ ra nụ cười mỹ mãn: "Thù của tôi, tôi tự báo ~"
Mạc Thần nhíu mày, không nhịn được khen ngợi: "Được nha."
Khoảng cách này tuyệt đối vượt qua 800 mét, ngay cả hắn dùng ống ngắm 8x cũng không nhất định có thể một phát nổ đầu, thế mà Văn Khê có thể dưới tình huống không sử dụng ống ngắm một mũi tên nổ đầu, điều này chứng tỏ khống chế với cảm giác khoảng cách về cung của cậu chính xác đến mức khiến người ta tức giận!
Ngay cả bình luận viên cũng thán phục:
[Đệc..] Một chữ "Đệch" bị A Dịch cứng rắn nuốt trở về [Mũi tên