- Xà phòng... Bị rắn cắn- nó là người nhận ra nhanh nhất- Không có. Nhưng Jin, mày mau uống Malliota (chế ạ) đi. Em không cằn quá lo đâu Thiên. Viên thuốc đó có tác dụng ngăn nọc độc phát tác
- Dao? Tao không mang theo- Sam mở cái giỏ xách của mình ra thì không thấy dao đâu
- Em có nè. Khi nãy đi hái xoài ấy. Em tính xử luôn nên mang theo- Thiên mở cái bọc nilong nhỏ lấy ra con dao
- Được rồi- Rin nhận lấy con dao tiến hành sơ cứu. Con dao được nhỏ hơ qua lửa. Đưa vào rạch trên chân Jin ngay chỗ bị rắn cắn khoảng độ 10mm. Nặn máu ra rồi xé cái lớp áo khoác sơmi ngoài của mình băng lại, coi như tương đối ổn. Ben thì khi nghe Jin bị rắn cắn cứ như chết rồi ấy. Nhìn thấy Jin cắn răng mà chịu thật tình là cậu chịu không nổi.
- Thiệt tình. Mày lấy cái viên thuốc này của chị Ariel phải không?- Jin nhăn mặt nhìn nó
- Ừ
- Về kêu bả điều chỉnh lại thành phần thuốc đi. Thay chất nào đó khác với Miola mà có cùng đặc tính ấy. Cái này uống vô vừa khó ngửi vừa bị nhứt ngay chỗ có nọc độc nữa.
- Ờ. Thôi...mình về đi- Yu đi lại đỡ Jin lên. Nhỏ với Sam dìu Jin đi về. Thiên dẫn bọn nó về nhà mình. Bọn hắn thì về nhà nghỉ lấy vali.
- Ba...mẹ con mới về- Thiên vừa vào nhà đã la toán cả lên
- Đi đâu mà giờ mới về hả con?- giọng mẹ của nhóc Thiên vang lên trong bếp
- Anh hai hư...mami ơi, anh hai có dắt anh chị nào về ấy?- em gái của Thiên lên tiếng.
- Sao con? Chào mấy đứa. Ai vậy Thiên?- mẹ Thiên hỏi
- Mẹ ơi, mấy anh chị về đây theo trường làm từ thiện giúp đỡ trẻ em nghèo ở vùng mình ấy ạ. Mẹ ấy anh chị ở đây vài ngày được không ạ? Nhà nghỉ không còn chỗ nữa- Thiên đứng lắc lắc tay mẹ
- Được thôi. Mấy đứa cứ tự nhiên. À, giới thiệu nhé. Cô tên Ngọc
- Con chào cô. Tụi con ở lại có phiền gia đình không ạ?- Sam hỏi
- Không đâu chị. Khi nãy nhờ có mấy anh chị mà- Thiên nói rồi ngước lên nhìn mẹ- Mẹ ơi. Khi nãy con đi hái xoài ở nhà chú ba chồng cô tư ở khu năm gần nhà thằng sáu á mẹ. Bị trượt chân hên là có chị ấy giúp con.
- Ừ. Thằng Thiên nó nói đúng đó. Các con vừa giúp đỡ nó mà. Cũng như giúp gia đình cô rồi.
- Dạ. Vậy tụi con cám ơn. Phiền nhà cô vài ngày ạ.
- Bảo My?- Rin bây giờ mới chú tâm nhìn vô cô nhóc đang ngồi đó. Cô nhóc nghe có ai gọi tên mình thì quay đâu lại.
- Chị Bảo Nhi. Em nhớ chị lắm á- cô nhóc bay lại ôm lấy Rin.
- Hì. Nhà em đây hả? Sao rồi? Cô chú em khỏe chưa?- Rin cười xoa đầu con nhóc
- Dạ khỏe rồi. Mẹ ơi, đây là cái chị hôm bữa giúp cô chú đó mẹ.
- Ra là con hả? Cô cám ơn con rất nhiều nha. Còn tiền viện phí nữa. Cô trả...
- Dạ không cần đâu cô. Ai cũng giúp đỡ nếu trong trường hợp của con mà- Rin lên tiếng cắt đứt lời của cô Ngọc
- Thôi. Các con để hành lí lên phòng đi. Thiên, dẫn anh chị lên phòng trống đi con. Nhưng chỉ còn 5 phòng thôi. Mấy đứa...
- Dạ. Không sao ạ. Cô cho tụi con ở lại là tụi con vui rồi- Jin cười tươi, nhào tới định ôm lấy cô Ngọc thì..
- Mama của em- My phồng má lên cực đáng yêu
- Chị còn bị đau ở chân- Thiên nhắc nhỏ. Còn bé mà galăng quá đi...
- Ừ. Chị không sao. My keo