Chương 9: Bước khởi đầu của một tình yêu
Bên phía của Karl và Sam thì không xốc nổi như tụi kia. Họ có cùng sự điềm tĩnh nên khá là hợp nhau. Dạo phố xung quanh các con đường quen thuộc. Dừng lại trước khu thương mại, họ bước vào trong với ánh nhìn ngưỡng mộ của nhiều người. Đám con gái chạy ùa lại chỗ Karl đẩy Sam ra ngoài. Cô nàng cảm thấy khó chịu, khoanh tay quay mặt bỏ đi. Karl thấy vậy hét lên
- TRÁNH RA COI- đám đông tản ra rồi Karl mau chạy lại chỗ Sam- Sao vậy? Đi sao không gọi tôi?
- Hứ. Tôi không dám làm phiền, ở đó với cái đám kia đi. Theo tôi làm gì?
- Ờ...thì tôi với đám con gái kia đâu có gì đâu ở lại đó làm gì- Karl tìm đại lí do. Anh cũng chẳng hiểu tai sao lại buồn khi thấy nhỏ bỏ đi (có khi nào là thích Sam nhà ta rồi không nhỉ)
- Vậy anh với tôi là gì? Ở cạnh tôi làm gì?- Sam quay lại hỏi
- Thì...thì cô là osin của tôi mà- Karl nói làm Sam hơi buồn.
- Vậy thì anh đi trước đi. Là osin nên tôi đi sau
- Nhỏ đó là ai mà dám kênh mặt với anh đẹp trai đó chứ- một con nhỏ nói
- Ừ. Xấu hơn tui (mẹ ơiiii, cho con viên thuốc chống sock)
- Hừ thấy chưa, tại ai mà tôi bị nói thế hả?- Sam tức giận nói- Anh ở lại mà dẹp loạn đi- Sam nói rồi quay lưng bỏ đi, đi được vài bước đám con trai bu chặt lấy nhỏ. Karl đứng đằng sau nhăn mặt, nhanh chóng tiến lại
- Mấy người tranh ra hết coi
- Mày là thằng nào là gì của em này chứ?- một hằng lên tiếng
- Ừ. Mày là thằng nào? Quan hệ gì với cô em xinh đẹp này- thằng khác nói lấy tay luồn qua eo nhỏ
- Buông ra- nhỏ hét lên nhưng sức thằng đó giữ chặt quá, hơn nữa đó là phần nhạy cảm nhất của nhỏ, chỉ cần cử động là nhỏ chịu không được
- Bỏ bàn tay bẩn thỉu của mày ra khỏi người vk tao ngay. Nhanh lên- Karl không kìm chế được nữa, Sam thì hơi lúng túng với câu nói của Karl
- Hứ. Tao không bỏ mày làm gì được tao.
- Thế này được không? "Bốp"- Karl nói đấm vào mặt tên đó một cái làm hắn ngã nhào ra đất
- Đi- Karl kéo tay Sam đi ra khỏi khu trung tâm
- Đau. Đau Bỏ ra đi
- À tôi xin lỗi- Karl vội bỏ tay ra
- Khi nãy nói gì? Anh nói lại tôi nghe. Tôi là bạn gái anh khi nào chứ? Hả?- Sam bực tức
- Tôi tôi...bây giờ tôi muốn hỏi cô có muốn làm bạn gái tôi không?
- MUỐN LÀM BẠN GÁI ANH? ANH NGHĨ TÔI LÀ CÁI GÌ HẢ? TÔI KHÔNG PHẢI HẠNG CON GÁI ĐÓ ANH CÓ BIẾT KHÔNG? ANH CŨNG CHỈ NHƯ NHỮNG ĐỨA CON TRAI KHÁC THÔI. ANH XEM TÔI LÀ CÁI GÌ? ANH QUEN TÔI ĐƯỢC BAO NHIÊU NGÀY HẢ? LÀM BẠN GÁI ANH. ANH CÓ CHẮC TÌNH YÊU HAI BA NGÀY GÌ ĐÓ CỦA ANH SẼ ĐEM LẠI HẠNH PHÚC CHO TÔI KHÔN?- Sam quát lên, cậu nghĩ cô là cái gì chứ. Muốn làm bạn gái cậu sao. Cô cảm thấy buồn
- Tôi...không có ý như vậy- Karl lúng ta lúng túng
- Vậy ý của anh là gì hả? Nếu không có gì thì tôi đi về. Đừng làm mất thời gian của tôi
- Đi với tôi đến một nơi đi- Karl nói rồi kéo Sam lên xe đi tới một bãi đất trống toàn là bồ công anh. Sam bước xuống xe, mọi bực tức khi nãy đã không còn. Nhỏ rất thích bồ công anh, bồ công anh bay trong gió rất đẹp, chỉ khi có gió bồ công anh mới đẹp được như vậy. Gió đưa bồ công anh đi khắp nơi, những nơi bồ công anh muốn đi, hòa mình vào gió.
- Đẹp quá! Toàn là bồ công anh, tôi rất thích- Sam cười nói vui vẻ
Karl đi lại lấy khăn bịt mắt nhỏ lại làm nhỏ hơi ngạc nhiên nhưng cũng im lặng để xem Karl muốn làm gì
- Tôi biết em rất thích bồ công anh. Tôi không biết cảm giác khi ở bên em là như thế nào. Có khi nào là thích không? Đây là lần đầu tôi dao động trước con gái. Khi ở bên em tôi rất vui, tôi cảm nhận được sự ấm áp, cảm giác được quan tâm. Khi thấy em giận tôi rất buồn. Tôi muốn em lúc nào cũng vui vẻ, em là người con gái đầu tiên tôi muốn nhìn thấy nụ cười. Em cười rất đẹp. Tôi không có ý xem em đồng hạng với bọn con gái đó. Khi thấy người con trai khác ở cạnh em tôi rất khó chịu. Tôi không muốn như vậy. Em rất thích bồ công anh đúng không? Bồ công anh bay trong gió rất đẹp. Em sẽ làm bồ công anh, để anh làm gió đưa em đi đến những nơi em thích, để anh làm gió giúp bồ công anh lung linh hơn. Em đồng ý làm bạn gái anh nhé?- Karl từ tốn nói, giọng nói của anh rất nhẹ, rất ấm áp. Những lời nói đó đã làm cho nhỏ bật khóc. Nhỏ đã phủ nhận tình cảm của mình, nhỏ thật sự thích cậu ngay lần đầu gặp mặt. Tuy thời gian tiếp xúc với cậu không nhiều nhưng nhỏ thật sự thích cậu. Nhỏ cảm thấy khó chịu khi có nhiều người con gái xung quanh cậu. Karl đưa tay lên mở khăn ra. Cậu quay người nhỏ lại
- Em đừng khóc, tôi đau. Tôi không ép em mà. Không đồng ý cũng được nhưng xin em đừng khóc- Karl vừa nói vừa lấy tay quệt nước mắt cho nhỏ. Bỗng nhỏ ồm chặt lấy cậu. Vùi mặt vào khoảng ngực rộng lớn của cậu. Nhỏ lí nhí nói
- Em đồng ý, em đồng ý
- Ngoan. Từ nay anh sẽ bảo vệ em, sẽ không để em khóc, sẽ không để