Mặc kệ trong lòng nghĩ như thế nào, bị Giang Duệ hất tay ra, trên mặt Thẩm Anh Anh vẫn lộ ra thần sắc bi thương.
Nhưng lúc này Giang Duệ đã hoàn toàn không để ý đến cô ta, hai mắt chỉ nhìn chăm chăm vào Tống Ân Tâm đang trầm mặc, vội vội vàng vàng mà mở miệng: “Ân Tâm, em nghe anh giải thích, sự tình không phải như em nghĩ, kỳ thật...”
Thấy Giang Duệ ở trong phòng lâu như vậy, rốt cuộc để ý đến sự tồn tại của cô ấy, Tống Ân Tâm “xuy’’ một tiếng cắt ngang lời nói tiếp theo của người đàn ông : “Sự tình có phải hay không như tôi nghĩ sao cũng được, Giang Duệ, chúng ta chia tay đi!”
Chia tay?
Đồng tử của Giang Duệ nháy mắt co chặt, khóe miệng của Thẩm Anh Anh không chút dấu vết mà hơi hơi cong lên.
“Không, anh không chia tay, Ân Tâm, chúng ta rõ ràng còn đang tốt đẹp, vì cái gì lại muốn chia tay, em không phải đã từng nói muốn cùng anh bên nhau, vĩnh viễn ở bên nhau sao? Anh không...”
Giang Duệ dồn dập thở hổn hển, lời còn chưa nói xong, một bên Thẩm Anh Anh tay để sau lưng lặng lẽ gọi cho một dãy số, liền lập tức nước mắt lưng tròng mà đi lên phía trước, một chút liền nắm lấy ống tay áo của Tống Ân Tâm: “Là bởi vì em sao? Chị Ân Tâm, chị hiểu lầm chúng em, em cùng anh Duệ thật sự chỉ là bạn rất rất tốt mà thôi, hôm nay chủ yếu là vì sinh nhật em, anh Duệ mới đến đây bồi em ăn một bữa cơm, không có gì khác, chị không cần cùng anh Duệ chia tay được không? Cầu chị...”
Nghe được Thẩm Anh Anh nói, cúi đầu nhìn thoáng qua, trên cổ tay của cô gái đeo thứ mà cô ấy mong đợi hồi lâu, chiếc lắc tay mà cô ấy cho rằng Giang Duệ sẽ tặng mình, sắc mặt của Tống Ân Tâm càng lạnh hơn.
“Chia tay chỉ là thông báo, tôi cũng không cần được đến anh đồng ý, Giang Duệ”
“Ân Tâm...”
Giang Duệ không thể tiếp thu sự thật này còn muốn nói gì đó, lại chưa từng nghĩ đúng lúc này di động của Thẩm Anh Anh vang lên liên hồi.
“Thẩm Anh Anh! Cô rốt cuộc đang làm cái quái gì? Cô có biết cô đâm cái sọt lớn mức nào không? Cô không phải nói với tôi cô cùng bạn tốt đi ăn sinh nhật sao? Vì cái gì lại bị một blogger ẩm thực nổi tiếng phát sóng trực tiếp toàn bộ quá trình cô bị người ta bắt gian, bị tát cho một bạt tay hả? Cô rốt cuộc có biết hay không trên mạng hiện tại đều là tin tức cô làm tiểu tam, cô cạy góc tường của người khác, cô rốt cuộc có biết hay không chỉ trong một khoảng thời gian như vậy cô mất bao nhiêu là hợp đồng quảng cáo, lại phải bồi thường cho nhà sản xuất của người ta bao nhiêu là tiền vi phạm hợp đồng, cô xong rồi, Thẩm Anh Anh tôi nói cho cô, cô xong rồi! hiện tại cô rốt cuộc đang ở nơi nào? Đừng nói cho tôi cô đang còn ở cái nhà hàng Quân Duyệt kia, hiện tại Paparazzi các phóng viên đã vây quanh toàn bộ ở đó rồi, liền cửa sau đều không buông tha, chính là vì có thể lấy được tư liệu trực tiếp, cô ngàn vạn lần không được ra bên ngoài...”
Nghe được một đoạn lời nói như vậy, điện thoại liền từ trong tay Thẩm Anh Anh rơi xuống, nặng nề rớt trên mặt đất, rơi xuống cùng còn có nước mắt của cô ta.
Thấy cô ta như vậy, Ninh Tiêu không khống chế được mà hướng lên trời trợn trắng mắt, sau đó tay cô cầm lấy quần áo của Giang Úc nhàm chán mà bắt đầu thắt kết, cảm nhận được tay nhỏ của đối phương không ngừng tác loạn, Giang Úc vươn tay qua đem toàn bộ bao lấy.
Thuần thục anh mới cầm lấy tay Ninh Tiêu, cô liền lập tức vươn đầu ngón tay ở trong lòng bàn tay của anh nhẹ nhàng gãi gai.
Thấy thế, Giang Úc bất đắc dĩ mà ngẩng đầu lên nhìn cô, lại thấy cô đối diện anh cười một cách rất giảo hoạt.
Mà ở thời điểm Ninh Tiêu cùng Giang Úc đang chơi vui vẻ vô cùng, một đầu kia cốt truyện giữa Thẩm Anh Anh và Giang Duệ cũng đã phát triển, Thẩm Anh Anh chảy nước mắt muốn xuống lầu, Giang Duệ không cho, cô ta một hai phải kiên cường tự mình đối mặt, Giang Duệ không đành lòng, cắn răng dậm chân một cái liền muốn bồi cô ta cùng nhau xuống lầu đối mặt với các paparazi và những phóng viên “hung tàn” kia.
Bởi vì vừa rồi không chú ý động tĩnh giữa hai người này, Ninh Tiêu hoàn toàn bị ngốc trước diễn biến kỳ lạ này “...”
Sau đó cô liền thấy Thẩm Anh Anh rơi lệ đầy mặt thừa dịp Giang Duệ không chú ý, liền lập tức đẩy cửa mà chạy ra ngoài.
Thấy thế Giang Duệ vừa định đuổi theo.
Giọng nói Giang Úc liền vang lên: “Tiểu Duệ, em có nghĩ tới hậu quả nếu em cứ như vậy mà đuổi theo chưa”
Giọng nói của Giang Úc vô cùng lạnh lùng, lạnh đến mức bước chân của Giang Duệ thoáng chốc tạm ngừng, ngay sau đó cắn răng mà nói: “Sự tình đều là do em gây ra, em không thể để cho cô ấy một mình đối mặt như vậy được...”
Nói, tay Giang Duệ liền đặt trên then cửa, vừa lúc định đẩy cửa ra, bỗng dưng quay đầu lại nhìn Tống Ân Tâm trước sau mà quay lưng về phía anh ta, nghiêm túc nói: “Ân Tâm em chờ anh.
Chờ anh trở lại nhất định sẽ cùng em giải thích tất cả, chúng ta không chia tay”
Nói xong, anh ta đẩy cửa ra, ngay lập tức chạy đi.
Phanh—
Theo thanh âm cửa khép lại truyền đến, nước mắt của Tống Ân Tâm cũng bất chợt mà rơi xuống.
Thấy cô ấy như vậy, Ninh Tiêu tiến lên hai bước: “Vì loại người này mà thương tâm, không đáng...”
Không nghĩ đến cô vừa dứt lời, Tống Ân Tâm ngay lập nhào vào lồng ngực cô, gắt gao ôm lấy eo cô, bật khóc nức nở.
Ninh Tiêu vươn tay vuốt lưng cô ấy, bên tai cô ấy không ngừng an ủi.
Giang Úc: “...”
Mạc danh cảm thấy mình có chút dư thừa?
Còn nữa, Giang Duệ tạo nghiệt vì cái gì anh phải nhận.
Trả lại vợ cho tôi!
Trả lại là đương nhiên tạm thời không thể, không chỉ không trả, Ninh Tiêu còn bởi vì sợ Tống Ân Tâm nghĩ không thông, liền mang theo cô ấy từ cửa nhà hàng Quân Duyệt ra bên ngoài, vừa ra liền lập tức đi thẳng tới khu trung tâm mua sắm lớn nhất, dạo phố giải sầu.
Trong khoảng thời gian này Giang Úc vẫn luôn trầm mặc mà đi theo sau bọn họ, chỉ thỉnh thoảng u oán mà liếc nhìn Ninh Tiêu một cái, nhưng cũng không có nói thêm bất kì điều gì.
Mấu chốt nhất chính là anh không hiểu tại sao con gái lại thích đi dạo phố như vậy, muốn thứ gì trực tiếp kêu người ta giao tới nhà được rồi, còn chọn tới chọn lui, thích thì mua hết là xong mà.
Trong lòng nghĩ như vậy, anh xác thật cũng làm như vậy, mỗi lần khỏi cửa hàng nào, Ninh Tiêu xem qua đồ gì, trong mắt thấy thích kiểu dáng gì anh đều kêu nhân viên bao lại, làm người ta ngày mai nhớ rõ đưa đến biệt thự.
Vì thế ba người vẫn luôn tiếp tục như vậy, toàn quá trình hai cô gái đi dạo, một người người đàn ông theo phía sau không ngừng mua mua mua, thẳng đến—
“Vậy thì xin hỏi tiểu thư Thẩm Anh Anh, cô đang phủ nhận việc cô cố ý làm tiểu tam của người khác? Vậy cô có thể giải thích về chuyện cô cùng vị tiên sinh trong ảnh này hôn môi sao? Nếu cô không phải bạn gái của anh ta, cũng không phải là tiểu tam, lại vẫn cùng người đã có bạn gái tiếp xúc thân mật như vậy, tôi có hay không nên cho rằng cô đang có ý định câu dẫn, muốn làm tiểu tam?”
“Hôn môi là chuyện ngoài ý muốn? Cô cùng vị tiên sinh này chỉ là bạn tốt? Vậy cô có thể giải thích vì sao bạn gái của người này lại tìm tới cửa, hơn nữa còn làm ra hành vi khiếm nhã là tát cô một cái? Tiểu thư Thẩm Anh Anh, cô có thể giải thích được sao?”
“Tiểu thư Thẩm Anh Anh...”
“Tiểu thư Thẩm Anh Anh...”
Toàn bộ trung tâm mua sắm theo sát trào lưu đang hot, phát trực tiếp hiện trường cảnh Thẩm Anh Anh ở nhà hàng Quân Duyệt bị mọi người vây quanh.
Tống Ân Tâm đang cầm ly trà sữa vừa nhìn thấy chương trình phát sóng trực tiếp này, bước chân bất giác mà ngừng lại.
Lúc này, những người khác đang đi dạo trung tâm thương mại cũng không khỏi bị buổi phát sóng trực tiếp này thu hút lại gần, ngay sau đó một vài cô gái đàm luận bất giác truyền vào tai Tống Ân Tâm.
“Trời ạ, nghe đi, nghe đi, Thẩm Anh Anh này nhìn thanh thuần, thế nhưng lại kỹ nữ như vậy, cái gì mà bạn tốt, cái gì mà ngoài ý muốn, cái gì mà vô tâm, này không phải trà xanh hoàn chỉnh hay sao!”
“Đúng vậy đúng vậy, cũng không biết cô gái mà bị cô ta cạy góc tường rốt cuộc là quỷ xui xẻo nào? Đời trước tạo nghiệt gì mà lại gặp phải tiểu tam kỹ nữ như vậy?”
“Ừm, tôi là đàn ông cũng cảm thấy những lời này của cô ta nghe hơi giả, nhưng diễn xuất lại rất chân thật, thực sự có kẻ ngốc sẽ tin sao?”
Người kia vừa dứt lời, Giang - kẻ ngốc - Duệ liền khó dằn lòng nổi mà nhảy ra.
Sau đó vừa thấy ánh mắt đáng thương Thẩm Anh Anh, cộng thêm mấy người phóng viên đã chuẩn bị tốt, dụng tâm kín đáo mà dẫn dắt, liền biến thành anh ta kỳ thật đã cùng bạn gái chia tay từ lâu, hiện tại đang theo đuổi tiểu thư Thẩm Anh Anh, hết thảy đều là lỗi của anh ta, Thẩm Anh Anh thậm chí còn không biết chuyện anh ta đã có bạn gái, sự việc hoàn toàn là ngoài ý muốn, Thẩm Anh Anh chỉ là người bị hại, hy vọng mọi người đừng làm tổn thương cô ấy lần nữa!
“Trời ạ, cái loại cặn bã này! Xem ra tôi trách oan Thẩm Anh Anh, cô ấy là bị bắt làm tiểu tam sao? Này cũng quá thảm...”
Dư luận nháy mắt xoay chuyển, lúc này Ninh Tiêu trơ mắt nhìn cốt truyện phát triển suýt chút nữa vỗ tay ngay tại chỗ.
Sau đó theo bản năng ghé vào tai Giang Úc: “Nói đi, Giang Duệ và anh kỳ thực không phải là anh em do một đôi cha mẹ sinh ra sao? Nếu là thật, nhà anh sẽ không có gen ẩn nào mà khuyến khuyết về chỉ số