Không bao lâu sau khi điện thoại của Tiêu Văn Hạo gọi đến, Ninh Tiêu nằm ở trên giường ngủ ngon lành trực tiếp liền bị tiếng chuông chói tai của di động đánh thức.
“Ưʍ...”
Cô mơ mơ màng màng mà từ trên đầu tủ sờ đến di động của mình, nhìn trên màn hình sáng lên tên của Lạc tỷ, lại nhìn phía trên di động biểu hiện thời gian—6:31
Sớm như vậy? Sớm như vậy mà Lạc tỷ tìm cô làm cái gì? Không phải nói mấy ngày nay để cho cô nghỉ ngơi cho tốt trước, đem trạng thái của bản thân điều chỉnh đến tốt nhất, sau đó chờ bên kia đạo diễn Lý Bình bắt đầu casting, liền lập tức qua bên đó phỏng phấn, một lần là lấy được vai nữ phụ kia sao? Hôm nay chẳng lẽ có chuyện gì?
Cô vuốt tay tiếp điện thoại, giây tiếp theo tiếng thét chói tai của Lạc tỷ liền lập tức từ bên kia di động nháy mắt truyền tới, bị tiếng thét làm ù đến tai Ninh Tiêu để điện thoại ra xa hơn chút, giấc ngủ sâu trong nháy mắt càng nhanh chóng rời cô mà đi.
“Xong rồi xong rồi xong rồi xong xong rồi...”
Bên kia di động Lạc tỷ không ngừng mà lặp lại như vậy.
Thấy cô ấy chỉ biết kêu xong rồi, mà căn bản không nói đến chuyện chính, Ninh Tiêu kiên nhẫn mà mở miệng: “Làm sao vậy? Như thế nào liền xong rồi, chị nói cho rõ ràng rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, chúng ta cùng nhau nghĩ cách.”
Vừa nghe được Ninh Tiêu nói như vậy, Lạc tỷ liền trực tiếp ở bên kia di động ‘hức’ một tiếng liền khóc rống: “Còn nghĩ biện pháp gì? Hiện tại biện pháp gì cũng không có? Biện pháp gì chị đều không có, là Tiêu tổng tự mình nói chuyện, chị còn có thể có biện pháp nào?”
“Tiêu tổng? Tiêu Văn Hạo…”
“Đúng, chính là anh ta, Ninh Tiêu em rốt cuộc là làm sao mà đắc tội anh ta? Có phải hay không tiểu trợ lý tên Diệp Đình kia của em lần trước đắc tội anh ta quá mức, hay là cảnh tượng thân mật của hai người bị anh ta thấy được, bằng không anh ta như thế nào...!Như thế nào liền trực tiếp đem cơ hội phỏng vấn vai nữ phụ trong phim mới của đạo diễn Lý Bình cho tiểu tình nhân kia của mình, Chung Tiêu Văn?”
“Cái gì? Cơ hội phỏng vấn cho Chung Tiêu Văn?”
Ninh Tiêu liền lập tức trở nên kinh ngạc.
“Đúng vậy, buổi sáng hôm nay chị còn chưa đến công ty, lão Triệu liền gọi điện thoại tới, nói là cơ hội phỏng vấn đã cho Chung Tiêu Văn, kêu em nhường hậu bối một chút, nhưng bởi vì chị biết vai nữ xứng trong phim mới của đạo diễn Lý Bình đã định là em, liền đem những vở diễn tốt khác tất cả đều đẩy ra, trực tiếp liền cho em thời gian nghỉ suốt ba tháng, vậy phải làm sao bây giờ?”
“Ninh Tiêu, em có biết hay không Tiêu tổng vì cái gì lại đột nhiên hạ xuống quyết định như vậy? Đang êm đẹp, anh ta cũng không thèm nhìn danh khí của cái tên Chung Tiêu Văn này có thể ăn được đến chiếc bánh nướng lớn mà mọi nữ minh tinh đều mơ ước không, em đã thực cố hết sức mới ăn xong được, sau đó còn khẳng định sẽ nghênh đón một làn sóng chửi rủa, hiện tại anh ta thế nhưng còn ý đồ muốn cho Chung Tiêu Văn ăn nó, này không phải là đem cô ta còn có em tất cả đều đặt trong lửa mà nướng lên sao? Thật con mẹ nó đàn ông tất cả đều không đáng tin cậy!”
“Không được, chị hiện tại chọn thử xem còn có phim truyền hình vở diễn dự bị nào tốt cho em hay không, không được thì còn có thể chọn chương trình tạp kỹ, thế nào cũng phải làm cho em căng qua ba tháng này!”
Đầu bên kia điện thoại truyền đến thanh âm nghiến răng nghiến lợi của Lạc tỷ.
Nghe vậy, cầm điện thoại, Ninh Tiêu liền từ trên giường đứng lên: “Lạc tỷ, chị đừng vội, cụ thể hiện tại là tình huống như nào chúng ta đều không rõ ràng lắm, chị đừng vội làm chuyện khác, chị lập tức tới công ty, em rửa mặt một lát, cũng sẽ chạy đến công ty, trước làm rõ sự tình gì xảy ra rồi lại nói.”
Vừa nghe đến lời nói thong dong bình tĩnh này của Ninh Tiêu, lòng nôn nóng của Lạc tỷ cũng không khỏi dần bình tĩnh trở lại.
“Tốt, chúng ta ở công ty gặp mặt.”
“Ừm.”
Ninh Tiêu không nhanh không chậm mà trả lời.
Cô thật sự gấp không nổi, những tính kế đó của Diệp Đình ngày hôm qua, cô hiện tại xem như đã hiểu rõ, mười phần thì có tám chín phần khả năng chính là chuyện hôm nay.
Mà anh sở dĩ sẽ tính kế như vậy, cũng khẳng định đã sớm vì cô chuẩn bị tốt đường lui, vô cùng có khả năng nó sẽ là đường lui đứng đầu, lúc này mới có thể hung hăng mà vả mặt Tiêu Văn Hạo.
Đáng thương Tiêu Văn Hạo hiện tại chỉ sợ còn đang chờ cô đi cầu xin anh ta đâu!
Chỉ một chữ thảm, cô chỉ nói một lần.
Ninh Tiêu chậm rì rì mà mặc quần áo, rửa mặt cho tốt, kéo mở cửa phòng, mày nhíu lại thật sâu, đồng thời trên mặt cũng theo đó biểu lộ ra nhàn nhạt ưu sầu cùng khẩn trương, bước chân vội vàng.
Mà lúc này Diệp Đình đã dậy từ sớm, vừa mới đem bữa sáng mà anh vừa chuẩn bị tốt, trứng chiên, bánh mì nướng, cùng sữa bò nóng đặt trên bàn cơm bên cạnh, liền thấy được dáng vẻ vội vàng như vậy của Ninh Tiêu.
Lập tức anh liền ra vẻ kinh ngạc mà mở miệng dò hỏi: “Làm sao vậy? Anh vừa rồi hình như nghe thấy một ít động tĩnh trong phòng em, là chuyện gì phát sinh sao? Bữa sáng anh đã làm tốt, rửa mặt chưa? Còn đang nóng, mau tới đây ăn đi.”
Nghe vậy, Ninh Tiêu nhanh chóng mà liếc mắt nhìn hắn một cái, quay đầu liền vội vội vàng vàng mà cầm túi chạy ra cửa.
“Em đi đâu vậy? Bữa sáng anh đều làm tốt...”
Cái nhíu mày này của Diệp Đình là thật.
“Không còn kịp rồi, em hiện tại phải chạy gấp đến công ty một chuyến, phỏng vấn bộ phim mới của em ra một chút vấn đề, vừa mới là Lạc tỷ gọi điện thoại tới, bữa sáng em sẽ không ăn, chính anh ăn được rồi, em đi trước.”
“Ai từ từ...”
Diệp Đình một phen kéo lại tay Ninh Tiêu: “Anh cùng đi với em.”
“Vậy được anh mau đi thay quần áo, Lạc tỷ hiện tại hẳn đã đi.”
Nghe Ninh Tiêu nói như vậy, Diệp Đình trở về phòng cho khách, thay xong quần áo, thời điểm đi ngang qua phòng khách, ánh mắt bất giác mà nhẹ nhàng quét qua bữa sáng ở trên bàn mà ahn tự mình làm.
Nguyên bản dựa theo kịch bản của ahn, Ninh Tiêu ít nhất có thể ăn xong bữa sáng, mới nhận được công ty thông báo, nhưng hiện tại...
Diệp Đình híp mắt lại, tâm huyết mà anh chuẩn bị cả sáng tất cả đều uổng phí.
Anh thực không vui.
Xem ra, Anh vẫn chỉnh Tiêu Văn Hạo quá ít!
Mà Ninh Tiêu vẫn luôn đứng ở cửa nhìn chăm chú vào Diệp Đình sao có thể không thấy được ánh mắt lén lút như vậy của anh, may mà kỹ thuật diễn của cô vững chắc, nếu không chỉ sợ có thể lúc trước liền không nín được mà cười luôn ra tiếng.
Ha ha ha ha...
Ai kêu anh tâm cơ, ai kêu anh bạch liên hoa, ai kêu anh tính kế, xứng đáng, lêu lêu lêu.
Ninh Tiêu mím chặt môi, nỗ lực làm ra một bộ lo lắng sốt ruột.
Chờ Diệp Đình vừa đi đến bên canh, cô liền lập tức kéo tay anh chạy xuống xuống dưới lầu.
Mà thời điểm hai người đến công ty, Ninh Tiêu lập tức phát hiện những nhân viên trong công ty đều một hai mà thì thầm to nhỏ sau lưng cô, cứ việc ở thời điểm mà Ninh Tiêu nhìn qua, tất cả đều giả vờ nghiêm trang, nhưng chỉ cần tầm mắt Ninh Tiêu vừa rời đi, liền lập tức tụ lại mà nhỏ giọng nói gì đó.
“Chậc chậc, không thể nghĩ được, Ninh Tiêu ai, ảnh hậu ai, cũng trốn không được định luật tân nhân thắng người xưa, thảm, quá thảm!”
“Cũng không đúng, vai nữ xứng của một đạo diễn lớn đang êm đẹp lại bị một người ai cũng không biết Chung Tiêu Văn lấy đi, người phụ nữ kia cũng không nhìn lại cô ta xứng sao? Ninh Tiêu có giải ảnh hậu, còn cô ta có cái gì? Cô ta diễn qua điện ảnh trên TV, từng có tỉ lệ lộ diện sao?”
“Đúng vậy, bất quá ai bảo ‘công phu’ của người ta đủ tốt đâu, đem kim chủ hầu hạ đến vui vẻ, đừng nói nữ xứng của đạo diễn lớn, ngay cả nữ chủ của đạo diễn lớn cũng có thể diễn được nha?”
“Không phải, các ngươi đều nhận định Ninh Tiêu cùng Tiêu tổng luôn có một chân sao? Tôi thấy sao không giống lắm?”
“Không có một chân, sao mấy năm nay Tiêu tổng vì cái gì lại nâng cô ấy lên như vậy? Làm từ thiện sao?”
“Dù sao chính tôi cảm thấy không giống, muốn hay không đánh cược xem?”
“Đánh cược thì đánh cược, đánh cược gì?”
“Đánh cược bữa sáng một tháng kế tiếp!”
“Oa, có tự tin như vậy, cùng cô đánh cược, he he he!”
...
Có trách thì trách lỗ tai Ninh Tiêu quá tốt, mặc dù giọng nói của những người đó đã ép thấp đến như vậy, nhưng vẫn bị cô nghe rõ ràng.
Bất quá lúc này cô lại không có quá mức để ý, sau khi cùng Lạc tỷ hội hợp, theo kiến nghị của cô ấy, bỏ lại Diệp Đình, hai người liền đi