Vừa dứt lời, Cố Thanh Âm liền cảm thấy ánh mắt của mọi người đều đang nhìn về phía nàng.Cố Thanh Âm đúng lý hợp tình nói: "Nhìn ta làm gì? Ta nói không đúng sao?"Nói thì cũng đúng đấy, nhưng mà.....Phụng Ngôn chân quân đang định mở miệng nói gì đó thì lại thấy Cố Thanh Âm dùng khăn cuốn quanh tay của mình, sau đó đỡ cái đầu heo của Chu Duyên Phong lên.Chu Duyên Phong lập tức ngây ngẩn cả người.Cố Thanh Âm nâng đầu heo cẩn thận mà quan sát một chút rồi nói: "Ừm, ta cảm thấy nhìn lâu rồi thì cũng được lắm, cảm giác khá hoang dã.....!Chẳng qua là ngươi phải chú ý vệ sinh cá nhân sạch sẽ hơn chút.
Đầu tiên, ngươi phải cạo sạch sẽ đám lông đen ở trên mặt đi đã!"Từ Lam Chi vừa nghe thì giật mình rồi!Hắn vội vàng nói: "Ngươi nói bừa ít thôi! Không thể cạo! Cái này mà cạo thì sẽ chín mất!"Ừ nhỉ.....Cố Thanh Âm rơi vào trầm tư, bảo sao nàng cứ thấy sai sai thế nào ấy, hóa ra là cạo lông là cách làm thịt lợn.(Ps một chút: muốn cạo lông lợn thì chúng ta phải đun nước sôi làm mềm da lợn sau đó dùng dao để cạo thì mới được nha @[email protected])Nàng yên lặng buông tay xuống, lúc này Chu Duyên Phong cảm thấy sống không còn gì luyến tiếc nữa.Hắn muốn đi lấy thanh kiếm về, Phụng Ngôn chân quân lập tức đè lại bờ vai của hắn."Duyên Phong, chúng ta là thầy trò với nhau đã hơn 60 năm, ta đã sớm coi con như là con trai của mình.
Lần này......!tuy rằng gương mặt con đã bị hủy, nhưng cũng không thể tự tổn thương bản thân như vậy được.Tay Chu Duyên Phong run rẩy một chút, sau đó chậm rãi rũ xuống.
Hắn trầm mặc không nói, có lẽ là đang suy nghĩ gì đó.Lúc này, Từ chưởng môn mở miệng, "Đúng vậy, Chu tiểu chất à, chờ đến Nguyên Anh kỳ, còn có thể gột rửa tinh túy mà.
Lần này.....!ngươi tạm nhẫn nhịn trước đi."Cố Thanh Âm lén lén lút lút tiến đến bên cạnh Từ Lam Chi, nhỏ giọng hỏi: "Gột rửa tinh túy có thể thay hình đổi dạng của một người sao?"".....không thể, nhưng sẽ khiến cho người thay da đổi thịt....""Được, ta đã hiểu rồi.
Chính là từ heo rừng biến thành heo nhà.
Thế thì có khác nhau sao?" Cố Thanh Âm nhỏ giọng nói."Ngươi câm miệng cho ta đi!" Từ Lam Chi bực mình, không muốn nói chuyện với Cố Thanh Âm nữa.Cố Thanh Âm ủy khuất, sao những người này đều không thích nghe lời nói thật vậy chứ?!"Đúng vậy, biết đâu được sẽ có cô gái nào đó thích kiểu như vậy....." Chu Vũ Mị cũng nhẹ giọng khuyên giải, an ủi.Nói đến con gái, ánh mắt mấy người bọn họ liền nhìn về phía người có thể được coi là con gái duy nhất ở đây là - - Cố Thanh Âm.Cố Thanh Âm thấy thế, vội vàng ôm ngực, nói: "Ta thích trai đẹp....." Tay Cố Thanh Âm chỉ chỉ về phía Từ Lam Chi và Thẩm Diễn Chỉ, "Ít nhất thì cũng phải giống như mấy người bọn họ a!""Mắt nhìn của ngươi cũng cao quá đấy!" Từ Chưởng môn không vui lắm.Chu Vũ Mị cười mà không nói.Phụng Ngôn chân quân nâng Chu Duyên Phong đứng dậy, nói với hắn: "Trở về cùng sư phụ trước đã, còn lại thì sẽ từ từ nghĩ cách."Chu Duyên Phong đứng lên, hiện tại có vẻ hắn đã bình tĩnh hơn trước nhiều, không biết có phải là do đã tiếp nhận hình dạng hiện tại của mình hay không.Cố Thanh Âm thấy bọn họ muốn đi, vội vàng nói: "Chờ đã!"Nghe vậy, Từ Lam Chi nhíu mày, "Ngươi lại muốn làm gì đây?"Cố Thanh Âm che cái mũi lại, đi vào trong phòng đến chỗ cái giá, nơi treo đầy đầu người và đầu thú, những cái đầu này có vẻ đã treo ở đây khá lâu, ở nơi không được thông gió này đã bắt đầu có những mùi hôi thối của xác chết bốc lên.Cố Thanh Âm ở trong lòng oán trách Sửu bát quái kia thật là không có chút nhân đạo nào cả, liền tính là muốn đổi đầu, hắn cũng nên giữ tươi mới cho những cái đầu này chứ, thật là điên rồ mà!Nàng vẫy tay gọi Thẩm Diễn Chỉ, ồm ồm nói: "Thẩm đạo hữu, ngươi lại đây đi.""Ngươi muốn làm gì?" Từ Lam Chi thế nhưng lại đi trước một bước đến bên cạnh Cố Thanh Âm."Ta cũng đâu có gọi ngươi......!Thôi, chắc là ngươi biết đầu của Chu sư huynh đúng không?"Từ Lam Chi: ".......??? Chẳng lẽ ngươi muốn....?""Ta muốn cái gì mà muốn? Chẳng nhẽ ta còn có thể mang về làm tác phẩm nghệ thuật sao?" Cố Thanh Âm trừng to đôi mắt nhìn Từ Lam Chi, không vui nói: " Mang theo đầu của Chu sư huynh về, nếu mà tìm được Sửu bát quái kia, không giết hắn, bắt hắn đổi lại đầu cho Chu sư huynh là được còn gì.""Vậy cũng được sao?" Phụng Ngôn chân quân nghe xong cái ý tưởng này, hy vọng lại như bốc cháy lên.Cố Thanh Âm cũng không biết phương pháp này có được hay không, nghiêng đầu suy tư trong chốc lát rồi nói: "Thật ra ta cũng không chắc lắm, nhưng nếu có thể đổi thành đầu heo, thế thì đổi lại cũng không phải là không có khả năng đi?""Cách này có thể khả quan đấy." Vẫn luôn không nói gì, Chu Vũ Mị đột nhiên mở miệng.Nàng chậm rãi nói: "Cực Nhạc Cung từng có một vị lão tổ tính cách quái đản, danh là Hư Đức, lúc còn sống hắn không phải am hiểu công pháp âm dương hòa hợp, mà là thuật cải tạo con rối....." Nói xong, Chu Vũ Mị nhìn về phía Chu Duyên Phong, " Giống như thế này, đem đầu người hoặc tứ chi cải tạo đến trên người con rối, khiến cho con rối nhìn giống như một con người chân chính.....""Vậy.....!hiện tại thuật cải tạo con rối này đang ở chỗ nào?" Phụng Ngôn chân quân nhíu mày, hắn thật sự không thể tưởng được trừ bỏ làm ra cái loại b.iến thái này thì thuật pháp này còn có thể làm được cái gì nữa.Con rối dùng gỗ, cục đá, đất, cái nào chả được.
Sao cứ phải làm thành cái phương pháp điên rồ này làm gì."Không có ở Cực Nhạc Cung.
Lúc trước vị lão tổ Hư Đức này đã đi ra ngoài du lịch, muốn đi sâu vào Đại thừa kỳ, nhưng ai ngờ được hắn lại "ngã xuống" ở bên ngoài.
Từ đó.....!đã mấy ngàn năm qua đi, thuật con rối của hắn cũng đã thất truyền, hiện giờ nếu không phải ta tận mắt chứng kiến thì ta xũng không dám chắc đây là tuyệt học của vị lão tổ kia." Chu Vũ Mị nhìn chằm chằm Chu Duyên Phong, suy tư, "Nói như vậy, người bắt các ngươi đã có được chân truyền của Hư Đức lão tổ.
Thuật con rối của hắn khẳng định cũng không thua kém gì Hư Đức