Chột dạ, không biết vì cái gì nhưng chính là chột dạ.Cố Thanh Âm vội vàng buông lỏng tay của Thẩm Diễn Chỉ ra, nàng giả bộ như không có việc gì mà vỗ vỗ váy áo của chính mình, sau đó chỉnh lại sắc mặt mà nói với Thẩm Diễn Chỉ: "Thẩm đạo hữu, chúng ta mau đi đến động phủ của ta thôi.""Ta nhất định phải đi sao?" Thẩm Diễn Chỉ lộ vẻ mặt khó xử.Cố Thanh Âm nhíu mày, người đàn ông này bị sao vậy? Không phải vừa nãy còn vội vàng đi tìm Phụng Ngôn chân quân sao? Sao giờ lại ngượng ngùng như vậy chứ!Trong lòng Cố Thanh Âm không vui, miệng không lưu tình chút nào nói: "Ngươi cần thiết phải đi."Cố Thanh Âm trực tiếp kéo cổ tay Thẩm Diễn Chỉ đi, cánh tay Thẩm Diễn Chỉ cứng đờ, hắn hơi do dự nói: "Vậy không ổn lắm đi?""Có gì mà không ổn?" Cố Thanh Âm thắc mắc hỏi.Cố Thanh Âm dùng sức lôi kéo Thẩm Diễn Chỉ, nhưng mà nàng lại xem nhẹ sức mạnh của kiếm tu.
Dù nàng có dùng lực như thế nào, Thẩm Diễn Chỉ cũng không có động đậy chút nào.Thẩm Diễn Chỉ nhìn nhìn Cố Thanh Âm, lại nhìn nhìn Vô Dục đang đứng ở cách đó không xa.
Đột nhiên có cảm giác xấu hổ.Hắn nói khẽ với Cố Thanh Âm: "Cố đạo hữu, ta cảm thấy việc này có chút không ổn.....!ít nhất cũng phải chờ sư phụ ta với Chu trưởng lão trở về rồi định đoạt sau."Lúc này Cố Thanh Âm mới hiểu ra, nàng hỏi: ".....Có phải ngươi đã hiểu lầm cái gì hay không???"Thẩm Diễn Chỉ rũ mắt, hắn ngượng ngùng nói: "Thẩm đạo hữu này, ta đi xem Chu sư huynh thế nào đã, xin cáo từ trước."Nói xong, Thẩm Diễn Chỉ nhanh như gió mà rời đi, nhanh đến nỗi Cố Thanh Âm cũng không kịp giải thích.Hình như nàng đã biết lúc nãy Thẩm Diễn Chỉ hiểu lầm cái gì rồi, tên nhóc này có phải là tưởng sau khi đến động phủ của nàng thì không thể giữ được trong sạch đi?Cố Thanh Âm buồn bực: Chẳng nhẽ hình tượng của nàng kém như vậy sao?Cố Thanh Âm xoay người, phát hiện Vô Dụ vẫn còn đứng ở đó, biểu cảm trầm mặc mà nhìn nàng."Ngươi còn ở chỗ này à, tiểu hòa thượng?" Cố Thanh Âm cười gượng một tiếng mở miệng nói.Trong lòng âm thầm cảm thấy kì quái, sao tiểu hòa thượng này như là đang bắt gian tại trận vậy?"Cố đạo hữu......" Vô Dục tiến lên 1 bước, nhìn như muốn nói gì rồi lại thôi.Cố Thanh Âm lại là sợ tiểu hòa thượng này, thấy tình huống không tốt, nàng vội vàng lùi về sau một bước nói: "Tiểu hòa thượng, ta còn có chuyện phải làm, ta cũng cáo từ đây!""Cố đạo hữu!" Vô Dục gọi Cố Thanh Âm lại, hắn do dự một chút nhưng vẫn mở miệng nói: "Ngươi.....!lúc nãy ngươi với Thẩm đạo hữu......"Vô Dục do dự, có chút lời nói hắn thật sự không thể nói ra được.Cố Thanh Âm: "......???"Nàng thở dài, mấy người đàn ông này bị sao vậy, sao người một người hai đều hiểu lầm là nàng muốn c.ưỡng bức trong sạch của người khác vậy.Nàng có không biết xấu hổ như vậy sao?Thật ra việc này cũng không thể trách Thẩm Diễn Chỉ với Vô Dục được, rốt cuộc thì sống trong Cực Nhạc Cung mấy ngày, tam quan nhận thức của những người này cũng đã chịu không ít đả kích.
Còn gặp phải không ít nữ tu và.....!nam tu muốn "Cùng ngủ một đêm" với bọn họ.
Ngay cả ở trên đường đi, cũng có khả năng đụng phải tình cảnh cay mắt.Lúc này bọn họ cũng đã hiểu rõ cung huấn của Cực Nhạc Cung - - tùy tâm mà tới, cực lạc mà làm.Chẳng qua bọn họ vẫn là không thể tiếp thu được, chỉ hy vọng là vụ hồ Bách Ẩn có thể sớm ngày kết thúc, để mấy người bọn họ ai về nhà người nấy thôi."Ta chỉ muốn mời Thẩm đạo hữu đến xem Đưa tin phù thôi.....!Ngươi nghĩ đi đâu vậy?" Cố Thanh Âm lạnh giọng nói."Là bần tăng thất lễ." Vô Dục rũ mắt.........Thôi, Cố Thanh Âm cũng không muốn ở lại nói nhiều gì với Vô Dục.
Nếu Thẩm Diễn Chỉ không muốn đến động phủ với nàng, vậy thì vẫn là chính mình trở về tìm thôi."Cố đạo hữu....""Còn có chuyện gì sao?" Cố Thanh Âm đã quá mệt mỏi nói."Ngươi......đã gặp Bách Lý đạo hữu chưa?" Vô Dục hỏi.Chít chít?Vì sao Vô Dục lại quan tâm chuyện của Bách Lý Mặc và nàng vậy, chẳng lẽ......! Vô Dục thích Bách Lý Mặc sao?!Phi! Cố Thanh Âm hất hất đầu, đem những ý nghĩ lung tung rối loạn trong đầu vứt hết đi, hy vọng Phật Tổ không trách tội nàng."Không có, mấy ngày nay thân thể ta không được khỏe." Cố Thanh Âm sợ Vô Dục lại nhắc đến Bách Lý Mặc, nàng vội vàng nói: "Vô Dục tiểu hòa thượng này, ta thật sự có việc quan trọng phải làm, liền không có nói nhiều với ngươi nữa, ta đi trước đây.""......Được."Vô Dục như là có chuyện gì đó muốn nói, nhưng cuối cùng cũng không nói ra, Cố Thanh Âm cũng lười muốn tìm hiểu........Sau khi Cố Thanh Âm trở lại động phủ của mình, liền đem túi Càn Khôn mà Phụng Ngôn chân quân lôi ra để tìm đồ.Rốt cuộc thì sau đó không lâu cũng đã tìm được khối lệnh bài truyền âm kia.Bên trên cái ngọc bài này có điêu khắc một con thỏ rất sống động, bên cạnh còn có một hàng chữ, nhìn có vẻ là sau đó mới điêu khắc lên.Trên ngọc bài khắc - - [ tặng cho con gái Thanh Âm ]Cố Thanh Âm nhìn mà vừa buồn cười vừa khó chịu, thật đáng tiếc.....!Nàng không phải con gái của Phụng Ngôn chân quân.Nàng đưa linh lực vào khối ngọc bài, sau đó không lâu liền truyền đến tiếng của Phụng Ngôn chân quân."Thanh Âm, là con sao?" Giọng nói của Phụng Ngôn chân quân có vẻ có chút vui mừng.Đột nhiên Cố Thanh Âm cảm giác xấu hổ, nàng nhẹ giọng nói: "Đúng vậy.""Thanh Âm tìm cha có chuyện gì sao? Có phải là gặp chuyện phiền toái gì không?" Phụng Ngôn chân quân cao hứng mà đi qua đi lại nhưng cũng không khỏi lo lắng nhiều hơn một chút."Không phải! Là Thẩm đạo hữu nói đã lâu rồi mà chân quân không có trả lời truyền âm phù của hắn, hắn lo lắng chân quân ở ngoài gặp phải nguy hiểm, lúc này mới bảo ta liên hệ thử với ngài." Cố Thanh Âm giải thích nói."Hóa ra là vậy a......!Gần đây có quá nhiều truyền âm phù gửi tới, ta đều không xem.
Diễn Chỉ lo lắng quá mức, ta còn có thể bị gì sao?"Phụng Ngôn chân quân đột nhiên chuyển chủ đề, "Thanh Âm? Có phải mấy ngày nay con với Diễn Chỉ ở cùng nhau hay không?"Cố Thanh Âm thực hiểu rõ ý tứ của Phụng Ngôn chân quân, "Không phải, hôm nay ta mới nhìn thấy Thẩm đạo hữu, hắn đến cùng với Chu sư huynh.
Nói đến cái này.....chân quân lúc trước ngài đuổi theo Sửu bát quái, có bắt được hắn không?"Đầu bên kia, Phụng Ngôn chân quân im lặng một chút mới nói: