Bốn mắt nhìn nhau.Tức khắc Cố Thanh Âm cảm thấy có chút chột dạ, nằng lùi về sau 2 bước.Trong lúc sét đánh lửa bay, Cố Thanh Âm xoay người, trong miệng mơ hồ mà không rõ nói: " không biết đạo hữu ở đây nghỉ ngơi, là ta mạo phạm, ta rời đi ngay đây."Hiện tại trong đầu Cố Thanh Âm chỉ có 1 ý nghĩ, chính là....!chạy mau chạy mau.Nhưng mà Từ Lam Chi cũng không cho Cố Thanh Âm cơ hội đó, liền ở lúc Cố Thanh Âm xoay người chuẩn bị rời đi, còn chưa bước được 1 bước, liền cảm giác như có cái gồng giữ chặt mình lại, không thể động đậy được.Theo suy đoán, phù chú, trận pháp đều là những công pháp mạnh của Tinh Túc môn.Cố Thanh Âm chảy mồ hôi lạnh, nghĩ thầm người đàn ông Từ Lam Chi này không phải là đã nhận ra cái gì đấy chứ?! Hay là hắn nhớ rõ mọi chuyện ở trong thạch thất, hiện tại xấu hổ quá hóa dồ chuẩn bị giết người bịt miệng.......!Cũng không phảo là không có khả năng này.Cố Thanh Âm nắm chặt bàn tay, nàng không muốn chết ở chỗ này đâu.Nàng thật vất vả tu luyện đến Trúc Cơ hậu kỳ, cách vài bước nữa thôi là có thể đi lên con đường tiên giới, nàng không thể đứt ở chỗ này được.Cố Thanh Âm thả nhẹ giọng nói, nàng giả vờ như không biết gì, không nhanh không chậm hỏi: " Đạo hữu có ý gì đây?"Vừa dứt lời nói, Từ Lam Chi đã đi đến trước mặt Cố Thanh Âm, hắn lạnh lùng nhìn liếc Cố Thanh Âm một cái, " Hừ."" Ha?" Cố Thanh Âm nhìn hắn rồi đột nhiên mở miệng nói.Từ Lam Chi: "......."Hắn nhìn cô gái trước mặt này, lúc trước hắn biết nàng vẫn luôn đi theo bọn họ, nhưng mà bọn họ cũng không thèm để ý đến.
Nhưng ai có thể nghĩ đến, thoạt nhìn người con gái nhu nhược vô tội này lại làm ra việc lớn như vậy?Tưởng tượng đến đây, Từ Lam Chi bỗng cảm thấy cảm xúc bùng nổ." Là ngươi đúng không?" Từ Lam Chỉ hỏi.Cố Thanh Âm nghĩ thầm: Xong rồi.
Người đàn ông này không phải là biết cái gì rồi đấy chứ?Thật ra Cố Thanh Âm cũng không rõ ràng lắm lúc ở trong thạch thất đã xảy ra chuyện gì, nhưng mà lúc tỉnh lại thì cảnh giới của nàng đột nhiên tăng lên, nàng liền cảm thấy, nàng thật sự đã " thải bổ " bọn họ rồi.Nhưng mà Cố Thanh Âm cũng không ngốc, nàng sẽ không ngu ngốc thừa nhận đâu!" Đạo hữu nói vậy là sao?" Cố Thanh Âm chớp chớp mắt, quyết định giả chết mà im lặng."Hừ!" Từ Lam Chi lại hừ lạnh một tiếng.Hắn nhìn cơ gái trước mắt này, rút thanh bội kiếm của mình ra, đặt lên trên cổ Cố Thanh Âm.Cố Thanh Âm mở to 2 mắt nhìn, nàng có thể cảm giác được hơi lạnh thấu xương từ thanh kiếm.
Nàng cũng biết, chỉ cần Từ Lam Chi động tay 1 chút, đầu của nàng lập tức phải rơi xuống đất.Nhìn Từ Lam Chi trong mắt phiếm lạnh, mồ hôi lạnh của Cố Thanh Âm từ trên trán chảy xuống.Nàng biết, nàng không đánh thắng được Từ Lam Chi.Vốn dĩ tu vi của nàng cũng chỉ là Trúc cơ sơ kỳ, hiện giờ tu vi Trúc cơ hậu kỳ cũng đều là ....!mới có.
Tất nhiên là kém Từ Lam Chi khổ luyện nhiều năm tu vi mới rõ ràng như vậy." Đạo hữu, ý ngươi là gì đây?" Cố Thanh Âm lập tức nước mắt đầy mặt, bộ dáng có vài phần như hoa lê dính mưa vậy.Chẳng qua Từ Lam Chi lòng như sắt đá, một chút cũng không vì nước mắt của Cố Thanh Âm mà động lòng, hắn mắt lạnh nhìn Cố Thanh Âm, lạnh giọng nói: " Chính ngươi đã làm gì, chính ngươi biết rõ."Cố Thanh Âm: "....." người đàn ông này ý chí thật là sắt đá!Nàng nhìn Từ Lam Chi từ từ giơ tay, giống như lập tức dùng kiếm lia qua cổ nàng.
Cố Thanh Âm lập tức thu lại nước mắt, nàng nhìn Từ Lam Chi, lạnh giọng nói: " ta là đệ tử của Chu trưởng lão của Cực Nhạc Cung, đạo hữu không nói rõ ràng liền muốn lấy mạng của ta, chẳng lẽ là cảm thấy Cực Nhạc Cung chúng ta dễ bị bắt nạt sao?"Cố Thanh Âm cảm nhận được sát ý của Từ Lam Chi, nàng cũng không chắc chắn được là có thể tránh được một kiếp hôm nay hay không.Từ Lam Chi người này, nàng cũng biết đến.Con trai của chưởng môn Tinh Túc môn, đơn thổ linh căn.
Từ nhỏ liền thông minh phi thường, trận pháp với phù chú đều tinh thông.
Chân chính là con cưng của trời.Cố Thanh Âm cũng biết rõ, nếu Từ Lam Chi thật sự giết nàng, phỏng chừng Từ Lam Chi cũng sẽ không bị làm gì.
Tinh Túc môn đang phát triển mạnh, Cực Nhạc Cung suy yếu.
Sư phụ nàng sẽ không vì nàng mà đối đầu với Tinh Túc môn."A." Từ Lam Chi cười lạnh một tiếng, " người ở Cực Nhạc Cung đúng là đều dùng thủ đoạn hèn hạ để nịnh bợ người khác."Cố Thanh Âm: "......."Cố Thanh Âm rất muốn mắng hắn, nhưng mà nàng không dám.
Bởi vì kiếm của Từ Lam Chi đang để ở trên cổ nàng." Lam Chi!" Thẩm Diễn Chỉ từ trong h.uyệt động đi ra hắn thấy Từ Lam Chi dùng kiểm để trên cổ của một cô gái, không vui mà nhíu mày, " Ngươi đang làm cái gì vậy?"" Diễn Chỉ, ngươi tỉnh rồi?!" Từ Lam Chi nhìn thấy Thẩm Diễn Chỉ đi ra, cũng không tính giấu giếm hắn, " Cô gái này chính là .....!kẻ không có liêm sỉ đó! Hôm nay ta nhất định phải giết nàng!"" Đạo hữu, ngươi như vậy là không nói đạo lý a?" Thấy Thẩm Diễn Chỉ ra tới, Cố Thanh Âm cảm thấy hình như có một ít cơ hội sống sót.
Nàng nhu nhược đáng thương nói: " Ta trở thành người không có liêm sỉ lúc nào ( nếu có thì ta cũng không thừa nhận!)? Đạo hữu, ngươi rõ ràng là từ lúc nhìn thấy ta liền không phân biệt phải trái mà ngăn lại ta, sau đó lại muốn giết ta.
Ta khi nào lại thành người sai vậy?"" Lam Chi, thả nàng ra đi." Thẩm Diễn Chỉ nói." Diễn Chỉ?!" Từ Lam Chi chán ghét liếc nhìn Cố Thanh Âm rồi nói với Thẩm Diễn Chỉ: " Ngươi đừng tin cô gái này ăn nói linh tinh, trước khi ngươi tới cô ta còn nhanh mồm dẻo miệng cãi nữa ấy."Nói xong,