"Việc này ngươi không cần phải quan tâm đâu." Cố Thanh Âm tỏ vẻ sâu xa nói.Thẩm Diễn Chỉ: "......""Thẩm đạo hữu, nếu không còn gì để nói thì ta đi về trước đây." Cố Thanh Âm thấy Thẩm Diễn Chỉ không nói gì nữa thì cảm thấy đây chính là cơ hội tốt để trốn đi nhất."Được rồi." Hiện tại Thẩm Diễn Chỉ rất khó hiểu, nhìn Cố Thanh Âm, cảm thấy muốn nói gì đó, nhưng mà lại không biết nên nói gì.Lúc này Cố Thanh Âm mới đi được rồi..........Chờ tới lúc Cố Thanh Âm trở về động phủ của mình, đang muốn ngủ một giấc thì lại nhìn thấy một người đang đứng trước động phủ của nàng, mà đây là người nàng không thể ngờ tới.Người này vẫn luôn là không có xuất hiện, đến Cố Thanh Âm cũng quên cả hắn luôn."Cố đạo hữu!" Hàn Dịch Phong tiến lên, đi đến trước mặt Cố Thanh Âm.Cố Thanh Âm giương mắt nhìn Hàn Dịch Phong, hình như đây là lần đầu tiên nàng nghiêm túc xem hắn.Gương mặt Hàn Dịch Phong góc cạnh rõ ràng, tuấn lãng phi phàm.
Làn da là màu đồng cổ, ở giới Tu Chân này, giữa dàn nam tu có làn da trắng nõn thì hắn lại đặc biệt nổi bật.Cố Thanh Âm lại dịch chuyển ánh mắt xuống dưới......Hàn dịch Phong cảm giác thấy ánh mắt của Cố Thanh Âm, hắn bất giác mà lùi về sau một bước, nhíu mày nói: "Cố đạo hữu?"Lúc này Cố Thanh Âm mới tỉnh táo lại.Sau khi tỉnh táo lại thì Cố Thanh Âm hận không thể tát cho chính mình 2 cái!Rốt cuộc nàng đang nghĩ cái gì vậy trời?Hồi trước mình không có như vậy a, nhưng mà vì sao gần đây đôi mắt không tự chủ được mà nhìn một số chỗ khác......Cố Thanh Âm nghi hoặc, chẳng lẽ là do mùa xuân tới rồi sao?"Hàn đạo hữu, ngươi đến đây có chuyện gì không?" Cố Thanh Âm mở miệng hỏi.Hàn Dịch Phong im lặng một lúc, trầm giọng nói: "Cố đạo hữu, sau khi từ bí cảnh Ngân La đi ra thì ta đã muốn nói chuyện với ngươi rồi, nhưng lúc ấy Cố đạo hữu lại vội vàng rời đi, ta cũng không thể nói chuyện được với ngươi.""Có chuyện gì, ngươi nói đi!" Cố Thanh Âm có dự cảm không tốt lắm, chẳng lẽ người đàn ông này cũng biết rồi sao?Quả nhiên, giây tiếp theo Hàn Dịch Phong liền mở miệng nói: "Cố đạo hữu, nếu ngươi đồng ý.....đồng ý chịu trách nhiệm thì.......!ta sẽ bẩm lên với sư phụ, bảo hắn chủ trì cho ta."Nhìn đi nhìn đi, lại thêm một người nữa muốn chịu trách nhiệm!Cố Thanh Âm bất lực mà thở dài, vẫy vẫy tay nói: "Thôi đừng hỏi nữa, ta đúng là đã mang thai rồi! Ta cũng không biết là của ai, trước ngươi còn có mấy người cũng muốn chịu trách nghiệm, ngươi vẫn là xếp hàng ở phía sau đi."Cố Thanh Âm vừa nói xong, chỉ thấy sắc mặt của Hàn Dịch Phong từ thắc mắc đến kinh ngạc rồi lại đến không thể tin được."Mang, mang thai sao?" Hàn Dịch Phong lẩm bẩm nói."Ngươi không biết sao?!" Có Thanh Âm không thể tin được mà nhìn Hàn Dịch Phong, "Ngươi không biết thì ngươi muốn chịu trách nhiệm cái gì chứ?!""Ta......ta không phải muốn chịu trách nhiệm." Có lẽ đây là lần đầu tiên Hàn Dịch Phong làm chuyện như vậy nên vẫn có chút ngượng ngùng.Hai bên tai hắn đều đỏ hết lên, nhẹ giọng nói: "Là ngươi phải chịu trách nhiệm với ta a, Cố đạo hữu.""Hả?!" Cố Thanh Âm sợ ngây người.Nàng gặp phải mấy ngưòi đàn ông đi theo nàng đòi chịu trách nhiệm với nàng, cũng chưa có gặp phải người nào như Hàn Dịch Phong đòi nàng chịu trách nhiệm với hắn cả!Đây là chuyện gì vậy?!"Chẳng nhẽ đây là phong cách chịu trách nhiệm kiểu mới mà Hàn Dịch Phong mới nghĩ ra sao?Hay lắm, người đàn ông này, ngươi đã thu hút sự chú ý của ta rồi đấy!Cố Thanh Âm thanh thanh giọng nói, nói ra lời tuyên ngôn của một tra nữ: "Không, ta sẽ không chịu trách nhiệm đâu!"Hàn Dịch Phong sửng sốt.Cố Thanh Âm nghĩ thầm, Hàn Dịch Phong này giả bộ cũng giống thật đấy!Hàn Dịch Phong rũ mắt tự hỏi trong chốc lát, sau đó khàn giọng nói: "Thật ra, ta biết, sự kiện ở bí cảnh Ngân La kia cũng không phải điều mà Cố đạo hữu mong muốn.
Mà hôm nay ta tới đây cũng chỉ là muốn nói rõ với Cố đạo hữu mà thôi, ta không phải đến để ép Cố đạo hữu phải chịu trách nhiệm đâu."Cố Thanh Âm nghe vậy thì vội vàng gật gật đầu, còn nghĩ thầm Hàn Dịch Phong này cũng rất biết điều."Nhưng mà......" Hàn Dịch Phong tiếp tục mở miệng nói: "Trước khi tới đây, ta cũng không biết rằng Cố đạo hữu đã mang thai.""Ngươi muốn làm gì đây?" Cố Thanh Âm có dự cảm không tốt."Cố đạo hữu, hiện tại ngươi đã mang thai rồi, nhất định phải chịu trách nhiệm." Hàn Dịch Phong kiên định nói: "Chuyện này ta sẽ bẩm báo lên sư phụ sư tổ, để bọn họ quyết định."Cố Thanh Âm nghe vậy thì chân mềm nhũn.Nàng cầm lấy tay Hàn Dịch Phong, muốn làm Hàn Dịch Phong vứt bỏ cái suy nghĩ đó đi."Hàn đạo hữu, thật ra không nhất thiết phải như vậy đâu?! Ta cảm thấy chuyện này chúng ta có thể thương lượng." Cố Thanh Âm nhỏ giọng nói: "Với lại đứa bé này chưa chắc đã là của ngươi a!""Rất có khả năng đứa bé này là của ta, chúng ta cần phải nhanh chóng cử hành hôn lễ!" Hàn Dịch Phong rất kiên trì nói, "Nhất định phải hoàn thành trước khi sinh đứa bé ra."Hiện tại Cố Thanh Âm rất thắc mắc, phi thường thắc mắc.
Nàng hỏi: "Vì sao vậy? Nếu sau khi sinh đứa bé ra bị Đá huyết thống nghiệm chứng không phải là con của ngươi thì phải làm sao? Nếu cha ruột của đứa bé tìm đến thì phải làm sao? Ta cảm thấy Hàn đạo hữu vẫn nên chờ một chút thì hơn, chúng ta không thể mù quáng mà cưới bừa như vậy được!""Vậy để cha của đứa bé làm nhỏ." Hàn Dịch Phong rất là nghiêm túc suy nghĩ một chút.Cố Thanh Âm: "......???" Hắn mới nói cái gì cơ?Cố Thanh Âm nghi ngờ tai mình có vấn để, nàng không chắc chắn mà hỏi lại Hàn Dịch Phong một lần nữa, "Hàn đạo hữu, ngươi mới nói cái gì cơ?""Ta nói, nếu sau khi sinh đứa bé ra bị Đá huyết thống nghiệm chứng không phải con ta.
Vậy thì để cha ruột của đứa bé làm nam hầu." Biểu tình của Hàn Dịch Phong rất nghiêm túc, một chút cũng không phải bộ dạng nói đùa.Lúc này, Cố Thanh Âm mới phát hiện ra, Hàn Dịch Phong này không phải là ăn nói tùy tiện."......!Hàn đạo hữu, ngươi có suy nghĩ đến việc nhỡ như cha ruột của đứa bé không muốn làm nam hầu chưa?" Cố Thanh Âm hỏi.Hàn Dịch Phong cười, "Vậy thì càng tốt."Cố Thanh Âm: "......" Hiện tại nàng rất muốn chết quách đi cho xong, thật sự đấy.Nàng thật sự không nghĩ ra cách nào để từ chối Hàn Dịch Phong cả."Ta cảm thấy không được! Chúng ta thật sự không thể kết đạo lữ, ta không thích ngươi , ngươi cũng không thích ta a!" Cố Thanh Âm da đầu như tê dại, Ta cảm thấy Hàn đạo hữu không cần phải suy nghĩ nhiều như vậy đâu, ngươi cứ coi như ta chưa từng nói việc ta mang thai là dược.""Vậy thì không được đâu Cố đạo hữu, ta đã biết rồi mà." Hàn Dịch Phong nhìn Cố Thanh Âm, chắc chắn nói, "Với lại.......!sau khi thành thân thì ngươi sẽ thích ta thôi."Cố Thanh Âm cảm thấy bất lực: ".......!Ngươi giết ta đi.""Không được."Đột nhiên, Cố Thanh Âm nghĩ tới cái gì đó, nàng nói: "Thật ra Hàn đạo hũu không cần phải như thế đâu! Ta bỏ đứa bé này là được mà.
Dù sao thì mấy người chúng ta cũng không biết đã xảy ra chuyện gì ở trong bí cảnh Ngân La......"Cố Thanh Âm còn chưa nói xong liền cảm thấy Hàn Dịch Phong đang nhìn chằm chằm nàng bằng ánh mặt nguy hiểm.
Dưới cái nhìn chăm chú này, nàng chỉ có thể ngượng ngùng mà câm miệng.Hàn Dịch Phong duỗi tay tới gần Cố Thanh Âm, chỉ còn cách một sải tay thì lại rụt về.Hắn khụ một tiếng rồi nói: "Cố đạo hữu, sau này đừng nói những lời như vậy nữa, phá thai dễ sinh ra tâm ma, với lại, nếu đứa bé nghe được những lời này thì sẽ không vui đâu."Đứa bé làm sao có thể nghe thấy được chứ, hiện tại nó cũng chỉ là cái phôi thai mà thôi.Cố Thanh Âm thở dài, nàng biết nếu phá thai thì sẽ có tâm ma vậy nên mới tính sinh đứa bé ra.Nhưng mà nghĩ đến chỉ vì đứa nhỏ này mà gây nên một cái chiến trường bi thảm, nàng sắp không chịu được nữa rồi."Nhưng mà ta không muốn kết làm đạo lữ với ai cả a Hàn đạo hữu.
Trong lòng ta chỉ có tu luyện mà thôi." Cố Thanh Âm bất đắc dĩ nói."Vậy thì không có gì tốt hơn cả!"