Tuy là do Lưu Dĩ Vân từng qua lại với nhiều người, nhưng đa số đều là hai bên tự nguyện, đến cô gái này thì là "trường hợp đặc biệt".
Phương Chính Hạo và Quý Cảnh Lam cũng hỏi chuyện về cô gái đó, còn muốn giúp hắn tìm bằng chứng để bắt cô ta, hiện tại bọn họ cũng coi như là "đồng minh" của nhau.
Dù sao cố ý gây thương tích là một tội danh.
Hơn nữa, Lưu Dĩ Vân và cô ta chia tay nhau cũng gần 1 năm rồi.
"Tôi không muốn phiền đến vậy, chắc giờ cô ta cũng đang sợ lắm!" - Lưu Dĩ Vân có ý muốn từ chối giúp đỡ.
"Cậu đang chột dạ đấy à?" - Phương Chính Hạo khinh bỉ.
"Ai chột dạ? Chỉ là tôi mệt rồi!"
"Cậu cũng biết mệt?" - Lần này là Quý Cảnh Lam lên tiếng.
"Ừ, chừa rồi, được chưa?!"
Tần Gia Mộc không nhịn được, nói: "Kể cả thế thì rõ ràng là cô ta sai, anh qua lại với nhiều người nhưng không bắt ép ai cả, tự cô ta làm, tự cô ta chịu, sao phải nhịn?"
Lưu Dĩ Vân ngạc nhiên nhìn cậu, trước kia cậu còn khinh thường cái tính này của hắn lắm cơ mà, giờ lại muốn đòi lại công bằng.
Tự nhiên thấy ấm lòng!
"Nhìn gì chứ, không đúng hả?"
Lưu Dĩ Vân mỉm cười: "Đúng."
"Nhưng mấy người đàn ông bắt nạt một cô gái, hình như không hợp lý cho lắm."
"Đợi đến khi cô ta đẩy cậu bất tỉnh rồi, thì cậu còn nói đỡ được không?" - Từ Minh Húc từ ngoài cửa bước vào.
Cuối cùng Lưu Dĩ Vân cũng đành đồng ý.
"Được được, nghe mấy người."
Lưu Dĩ Vân chỉ ở viện chụp chiếu các thứ rồi quan sát 1 ngày, sau đó được ra về.
Vết sưng ở đầu gối khá nặng, phải băng bó lại bằng băng gạc, không được động nước trong vài ngày, còn lại thì vẫn sinh hoạt như bình thường.
Lưu Dĩ Vân ở nhà tĩnh dưỡng, 3 "đồng minh" kia với Mộc Mộc đi giúp hắn đòi lại "công bằng."
Tần Gia Mộc cũng từng nghe qua về gia thế của cô gái kia, gia đình làm về mảng trang sức, có hai cô con gái, cô này là con cả, còn một bé thứ hai đang học cấp 2.
Tần Gia Mộc nhờ người quen hỏi thì biết được, cô gái này hơn cậu 1 tuổi, trước đây thất nghiệp, ở nhà ăn chơi, sau khi ba mẹ không chu cấp tiền thì làm quản lí quán bar nào đó, nhưng tiền lương không đủ để cô ta ăn chơi, thỉnh thoảng còn phải dựa vào đàn ông.
Mà sau khi cho ba mẹ cô ta biết tin thì họ vẫn hờ hững như không, không quan tâm.
Hóa ra là vì thời cấp 3 từng bắt nạt bạn học, đi làm thì bắt nạt nhân viên nhưng không ai thèm quản, bởi vì nói không nghe.
Sau khi tìm được đoạn camera ở đoạn đường lúc cô ta đẩy ngã Lưu Dĩ Vân, Phương Chính Hạo