Lúc Cao Ngôn nghe Miêu Tư Lý nói lại đổi gia sư tại nhà thì cũng chẳng để ý, bởi việc Miêu Tư Lý đổi gia sư đã trở thành việc cơm bữa rồi. Cô ta biết Miêu Tư Lý cố ý lười học vì đây là cách thức mà cô phản nghịch lại mẫu thân của mình. Miêu Nhã càng hy vọng cô thành rồng thành phượng thì Miêu Tư Lý lại càng muốn làm trái ước muốn này. Đương nhiên còn một nguyên nhân quan trọng nữa, đó chính là vì cô ta.
Trước khi Cố Cách Cách xuất hiện, thế giới của Miêu Tư Lý rất đơn giản, có một người mẹ đơn thân, một người bố chưa biết mặt, và một người bạn thân từ thời mặc tã lớn lên cùng cô. Danh xưng bạn thân vốn là do Miêu Tư Lý đặt, chứ cô ta thật không thích cái từ này, bởi nếu chỉ là bạn thân, nghĩa là có một ranh giới rất rõ ràng giữa cô ta và Miêu Tư Lý, trên đó còn rải đủ các loại khoảng cách.
Cho đến khi cái tên Cố Cách Cách thường xuyên được xuất hiện trên miệng Miêu Tư Lý, trong lòng Cao Ngôn mới nổi lên đề phòng, và sau khi nhìn thấy Cố Cách Cách, tiếng chuông cảnh tỉnh lại càng kêu vang.
Không thể ngờ Cố Cách Cách lại có vẻ ngoài mà cả Miêu Tư Lý và Miêu Nhã đều thích. Theo lời Miêu Tư Lý từng nói, hai mẹ con cô đều là kiểu người điển hình của bệnh coi trọng vẻ ngoài. Tuy Cố Cách Cách là phụ nữ nhưng các phụ nữ khác cũng khó lòng cưỡng nổi sự thu hút của sắc đẹp. Tại sao lại có người có khuôn mặt xinh đẹp đến vậy, tinh xảo như dùng máy tính tính toán chuẩn xác để tạo ra? Thế nên, khi lần đầu Cao Ngôn gặp Cố Cách Cách ở KFC, lập tức nghĩ tới từ người giả — người mà không cần tô son điểm phấn vẫn có thể lập tức đặt dưới ánh đèn huỳnh quang quay phim chụp ảnh quảng cáo, còn cô ta thì lại đang ở thời kỳ khó khăn nhất, có thai.
Cho tới bây giờ, Miêu Tư Lý cũng chưa từng hỏi Cao Ngôn, bố của đứa bé kia là ai. Lúc biết cô ta mang thai, Miêu Tư Lý đã tức giận đến mức muốn một dao đâm chết người đàn ông đó. Khi ấy, cô ta còn tưởng đó là vì Miêu Tư Lý ghen với người kia, nhưng sau mới biết, đó chỉ vì đau lòng. Bạn thân của cô bị đàn ông đưa lên giường, lại còn có thai, phản ứng như vậy cũng rất bình thường, chứ không phải biểu hiện của tình yêu. Lúc Miêu Tư Lý thật tâm yêu một người, trong ánh mắt cô luôn tỏa ra ánh sáng ngời, giống hệt như khi cô nhìn Cố Cách Cách.
Ngày hôm đó sau khi phẫu thuật, các cô không dám lập tức về nhà mà ghé qua trường học để xin nghỉ. Miêu Tư Lý giúp cô ta tìm một khách sạn, còn chơi sang mời một
bác giúp việc đến chăm sóc cho cô ta; còn bản thân, đến tận chủ nhật, Miêu Tư Lý mới đến thăm.
Hôm đó, bác giúp việc ra mở cửa, Cao Ngôn liếc mắt nhìn thấy một thân ảnh cao gầy, trên khuôn mặt liền nở nụ cười tươi. Vừa định cất tiếng gọi Miêu Tư Lý, lại thấy phía sau cô còn có bóng dáng một người khác, gai mắt hơn nữa, Miêu Tư Lý lại đang nắm tay người đó. Là Cố Cách Cách, người phụ nữ lần trước đưa cô ta tới bệnh viện, cũng là vị gia sư được Miêu Tư Lý nhắc tới cả ngày.
Sau khi hai cô bước vào phòng, Cao Ngôn mới chăm chú quan sát cách ăn mặc của cả hai.
Cố Cách Cách mặc một bộ váy liền áo sáng màu, dài ngang đầu gối, mái tóc đen dài xõa thẳng xuống vai, vẻ ngoài mảnh mai và gọn gàng, chẳng những không phô trương mà còn rất xinh đẹp. Đương nhiên đây là do Cao Ngôn chưa bắt gặp lúc Cố Cách Cách miệng mồm cay nghiệt, nên mới sinh ra cảm giác sai lầm như thế.
Còn Miêu Tư Lý thay đổi phong cách thường ngày, mặc một chiếc váy ngắn màu xanh tinh nghịch, tựa như bị đồng hóa cùng người đứng cạnh bên, chẳng còn vẻ lạnh lùng giống bình thường, mà nội liễm nhã nhặn đến mức quỷ dị.
Cố Cách Cách mỉm cười, gật đầu một cái với Cao Ngôn, sau đó cầm lấy chiếc cặp trên tay Miêu Tư Lý, ngồi xuống ghế sô pha cạnh đó, lấy giấy và bút chì ra, nghiêm túc vẽ.
Còn Miêu Tư Lý bước đến cạnh giường Cao Ngôn, hỏi tình hình mấy ngày qua của cô ta.
Cao Ngôn chỉ trả lời qua quýt, rồi chỉ vào 'người ngoài' đang ngồi trên sô pha kia, giọng điệu bực bội hỏi Miêu Tư Lý: "Làm sao cậu lại đưa chị ta đến đây?"
Kết quả Miêu Tư Lý đáp lại một câu khiến Cao Ngôn thiếu điều tức chết: "Ồ, mình hẹn chị ấy đi ăn, rồi chợt nhớ cậu ở gần đây, nên tiện đường ghé qua thăm cậu."
Giọng Cao Ngôn lại càng thêm khó chịu: "Mình còn tưởng rằng cậu bận, hóa ra là quên."
Cố Cách Cách dùng bàn vẽ che ngang qua mặt, trên tay không ngừng múa may, nghe hai người nói chuyện mà khóe miệng không tự chủ nhếch lên cười.
"Hai ngày qua quả thật rất bận." Miêu Tư Lý giải thích, "Sau tuần này là thi học kỳ, mình phải tranh thủ thời gian để học. Mình không giống cậu, dù một tháng không học hành gì vẫn chẳng rớt khỏi hạng ba. Mục tiêu của mình là lọt Top mười, Cố Cách Cách nói, chỉ cần vào được Top mười sẽ thưởng cho mình."
"Đợi một chút." Trên mặt Cao Ngôn lộ vẻ không thể tưởng tượng nổi, "Cậu nói cậu cần thi vào Top mười?" Nếu cô ta nhớ không lầm, từ sau khi được đưa thẳng lên trung học, thành tích của Miêu Tư Lý chưa bao giờ chạm được tới hạng có hai con số (...).
Miêu Tư Lý thấy vẻ mặt của Cao Ngôn giống như vừa mới nghe được một câu chuyện cực buồn cười, tức thì không vui. Biểu cảm của Cao Ngôn và Cố Cách Cách sao lại giống hệt, vì vậy nên Cố Cách Cách mới đồng ý với điều kiện quá quắt của cô, đó là nếu thi vào được Top mười, Cố Cách Cách sẽ đồng ý hôn cô.
Đương nhiên, khi Cố Cách Cách nghe được điều kiện ấy, đã dùng ánh mắt như đang đánh giá một con dê già, nhìn cô từ trên xuống dưới năm phút đồng hồ, mới dùng giọng dè bỉu nói: "Miêu Tư Lý, em đúng là kẻ lòng tham không đáy."
Miêu Tư Lý cứ tưởng cô sẽ nói rằng: "Rất tiếc tôi không thích con gái nên cũng chẳng có đam mê hôn môi giống em.", nhưng kết quả cô lại nói 'kẻ lòng tham không đáy'. Từ này có rất nhiều ý nghĩa, ít nhất ở trong mắt cô, có lẽ Cố Cách Cách cũng không cực kỳ bài xích với nụ hôn lần trước phải mượn rượu cô mới có can đảm làm. Nói thật, cô đã yêu hương vị ngọt lành trong miệng Cố Cách Cách và cả cảm giác sục sôi hết cả dòng máu nóng kia. Lấy can đảm ôm eo cô, nói: "Là chính chị nói, con gái lên giường cùng con gái cũng