Lịch đăng: 3 ngày/1 chương
Chú ý: lịch đăng truyện còn tùy thuộc vào thời gian rảnh rỗi có nhiều hay không, nếu Miu bận không có thời gian edit truyện thì sẽ kéo dài 4 hoặc 5,6 ngày/1 chương nha. Vì thời gian sắp tới Miu sẽ rất bận. Nhưng Miu sẽ cố gắng đăng chương mới sớm nhất có thể, Miu mong mọi người ủng hộ Miu để Miu có thêm động lực để tiếp tục edit, Miu ❤❤❤ m.n nhiều.
Thông báo: Miu đã tạo 1 cái nick mới: lanhnhanguyet0129. Nhưng cái nick đó Miu chưa có đăng truyện, mọi người theo dõi trước, nếu cái nick này đột nhiên biến mất thì các nàng vẫn có thể đọc truyện của Miu edit.
________________________________
Chân trời dần dần chuyển sang màu trắng, Cố Vân Khê nhìn trường bào huyết sắc trên người không còn lời gì để nói mà đỡ trán, nguyên chủ thật là vì trả thù Thư Ninh mà liều mạng. Hắn phải chạy nhanh trở về, nếu không trời sáng lại đến tin đồn không hay ho gì. Hiện tại thanh danh của Chu Hi Nhiên xấu vô cùng, nếu bị người khác nhìn thấy hắn mặc một thân hồng y nửa đêm chạy lung tung, truyền thông phỏng chừng sẽ trực tiếp đưa tin hắn đã bị điên rồi.
Thừa dịp sắc trời còn tối, Cố Vân Khê tránh đi những địa phương có người về tới chỗ ở của Chu Hi Nhiên. Vừa mở cửa ra một cổ mùi rượu nồng đậm cùng với mùi hôi gay mũi của rác rưởi xông thẳng vào trước mặt, có thể thấy được một đoạn thời gian gần đây nguyên chủ không chỉ có say rượu, sinh hoạt cũng là rối tinh rối mù. Bất quá chuyện này cũng khó tránh khỏi, gièm pha không chỉ huỷ hoại cậu, mà còn hại chết mẹ cậu, sống nương tựa lẫn nhau, mà những kẻ hại cậu vẫn như cũ sống giàu sang, đặc biệt là đầu sỏ gây tội Thư Ninh, còn thu hoạch được một người nam nhân yêu gã sâu nặng.
Cố Vân Khê về phòng nhanh chóng thay một bộ đồ mặc ở nhà, cuốn lên tay áo nhận mệnh đem nhà ở thu thập chỉnh tề, sau đó đơn giản rửa mặt một chút sau ghé vào trên giường hảo hảo ngủ một giấc.
Hắn tỉnh lại trong tiếng chuông cửa chói tai bám riết không tha, Cố Vân Khê xoa xoa hai mắt nhập nhèm đi về phía cửa, từ mắt mèo nhìn ra ngoài, vừa ngáp vừa mở cửa.
“Ngọa tào, cậu rốt cuộc mở cửa, hù chết anh rồi.”
Người đến là bạn tốt Chu Hi Nhiên --- Tào Vũ, cũng là người bạn duy nhất sau khi nguyên chủ xảy ra chuyện vẫn nguyện ý ở bên cạnh cậu. Hai người bọn họ là cách ba năm trước đây diễn cùng bộ phim truyền hình mới quen biết nhau, vai diễn vừa lúc là một đôi anh em tốt chân thành, mấy tháng sắm vai, hai người cũng bất tri bất giác trở thành bạn thân không có gì giấu nhau.
Tào Vũ có chiều cao ước chừng khoảng 193cm, cả người cơ bắp vững chắc, cường tráng, diện mạo tuy không phải anh tuấn nhưng thực dễ nhìn, tính tình người này lại rất nghĩa khí, nếu không cũng sẽ không chủ động ở bên cạnh Chu Hi Nhiên sau khi cậu bị chúng bạn xa lánh.
“Sao anh lại tới đây?” Cố Vân Khê duỗi duỗi người, đi lấy ly nước cho anh.
“Còn không phải là vì cậu, anh xem cậu mấy ngày nay không thích hợp ni, sợ cậu xảy ra chuyện.” Tào Vũ uống một hơi hết ly nước, rồi mở miệng cười lộ ra một hàm răng trắng, “Anh sợ cậu đi tìm chết.”
Cố Vân Khê hạ mi mắt, quả nhiên không thể trông mặt mà bắt hình dong a, một con người rắn rỏi nhưng trong lòng lại cất giấu một tấm lòng tinh tế đến vậy, “Yên tâm đi, em nghĩ thông suốt rồi, kẻ hại em vẫn còn sống tốt, cho dù em muốn chết cũng phải kéo bọn họ chết cùng.” Hắn học bộ dáng quái gở của Chu Hi Nhiên ngày thường.
“Hảo! Hảo! Ha ha, đám súc sinh kia còn sống đâu, chúng ta không thể nhận thua.” Tào Vũ cười lớn ôm chầm bả vai Cố Vân Khê. Anh thực thưởng thức Chu Hi Nhiên, diện mạo tốt, kỹ thuật diễn tốt, tuy rằng có chút quái gở, bất quá người thật lương thiện, hơn nữa một khi thành bạn bè là có thể đối tốt với ngươi đến mức đào tim đào phổi. Điểm này rất giống với anh, anh rất chán ghét những gương mặt dối trá trong giới giải trí. Cho nên sau khi Chu Hi Nhiên xảy ra chuyện, anh nguyện ý đứng ra tìm chứng cứ có sức thuyết phục chứng minh hắn trong sạch.
“Vũ ca, lần này thật là liên lụy anh.” Cố Vân Khê biết Tào Vũ bởi vì phát Weibo giúp hắn minh oan cũng đã bị công ty phong sát*, hiện tại hai người xem như anh em cùng cảnh ngộ. Cố Vân Khê trải qua ngàn thế giới, sớm đã đối lòng dạ con người nghiền ngẫm thấu triệt, vừa thấy liền nhìn ra trong mắt Tào Vũ là thật lòng lo lắng. Chu Hi Nhiên có một người anh em tốt như vậy cuối cùng cũng không sống uổng phí một hồi.
(*: một cơ quan tổ chức hay một cá nhân nào đó dùng quyền lực của mình để phong bế nghệ sĩ, không cho nghệ sĩ xuất hiện trước công chúng, ngăn chặn tài nguyên đến với nghệ sĩ.)
“Thiết. Cái gì liên lụy hay không liên lụy, anh đây nguyên lai cũng muốn rời khỏi giới giải trí đó rồi.” Tào Vũ chẳng hề để ý vẫy vẫy tay. Anh tiến vào giới giải trí vốn dĩ cũng chỉ là ngẫu nhiên, thời điểm anh đang tìm công việc làm lại bị đạo diễn nhìn trúng và cùng đóng phim người anh em Chu Hi Nhiên này, vì vậy rời khỏi giới giải trí với anh mà nói không có gì đáng giá để thương tâm.
“Nhưng thời gian tiếp theo cậu sẽ làm sao?” Anh lo lắng nhìn Cố Vân Khê. Chu Hi Nhiên cùng anh bất đồng, anh không thể đóng phim còn có thể tìm công việc khác để làm, nhưng còn Chu Hi Nhiên thì từ nhỏ đã đóng phim đến lớn, thân vô trường kỹ, thân phận diễn viên đối với hắn là quan trọng nhất.
Cố Vân Khê cười cười, khóe miệng má lúm đồng tiền như ẩn như hiện, “Yên tâm, em có chủ ý.”, Hắn đi vào phòng lấy ra một quyển kịch bản thật dày, “Em muốn đi tham gia phim Cố đạo sẽ quay vào thời gian sắp tới.”
Tào Vũ cả kinh, buột miệng thốt ra, “Cố đạo?! Hắn ta muốn quay chính là phim cấm đấy!” Không trách Tào Vũ giật mình, thời gian này trong giới giải trí đều biết Cố đạo đang chiêu mộ diễn viên, nhưng người có gan đi thử vai cũng không nhiều. Bởi vì hắn ta muốn quay chính là một bộ đồng tính luyến ái có đề tài phim cấm, bên trong phần lớn có diễn khỏa thân cùng diễn trên giường, nào có nam diễn viên danh tiếng nào dám đi thử vai, một khi không cẩn thận bị tiểu nhân hãm hại, nói không chừng còn bị mang trên mình cái nhãn đồng tính luyến ái không được xoay người, mà diễn viên không danh tiếng lại có kỹ