Trong một căn phòng tối tăm, giường lớn quý giá đẹp đẽ hỗn độn truyền ra tiếng hít thở dồn dập. Trên giường hai người môi lưỡi kịch liệt giao triền, hô hấp lẫn nhau. Tần Mặc nhìn chằm chằm đôi môi thanh niên bị y mút hơi đỏ sưng to, hai tròng mắt lóe lên tia sáng, tiếp theo tiếp tục nảy sinh ác độc gặm cắn đôi môi hồng của người dưới thân đến muốn chảy máu, gấp không chờ nổi liền xé nát áo sơmi chướng mắt.
Cố Vân Khê trong mắt nổi lên hơi nước, mắt phượng quyến rũ liếc xéo làm Tần Mặc muốn phát điên. Hắn là một học sinh giỏi, chỉ mấy cái qua lại, liền thuần thục nắm giữ kỹ thuật hôn môi, cùng Tần Mặc bắt đầu rồi một hồi tranh đoạt chủ quyền. Bọn họ làm tình ở trên giường vừa kịch liệt, nhẹ nhàng vui vẻ vừa điên cuồng. Cuối cùng Tần Mặc có kinh nghiệm phong phú hơn một chút, hơi thở nóng rực phả vào bên tai Cố Vân Khê.
Thần chí Cố Vân Khê theo sự chinh phạt mạnh mẽ của người phía trên mà dần dần đi xa, thân thể tinh tế mềm dẻo khó có thể thừa nhận khoái cảm mãnh liệt, tiếng thở dốc ái muội quanh quẩn ở trong không khí, hắn hết sức phối hợp các loại hành vi của Tần Mặc, hơi mở hai mắt nhìn ánh đèn mông lung đong đưa trước mắt, khóe miệng giơ lên một nụ cười châm chọc.
Đột nhiên thân thể hắn bị lật ngửa lại, chính diện đối với khuôn mặt thâm thúy mà anh tuấn của Tần Mặc, hắn gợi cảm từ trong đôi môi phát ra gầm nhẹ khàn khàn, mồ hôi theo cằm kiên nghị rơi xuống ngực, đôi mắt lập loè nguy hiểm đang gắt gao nhìn y ăn chính mình.
Cố Vân Khê khẽ nâng người lên cho y một nụ hôn kịch liệt, nước bọt không kịp nuốt vào theo cần cổ trắng mịn của hắn thong thả chảy xuống, tiếp theo hai tay của hắn hung hăng bị ngăn chặn......
Ánh nắng sáng sớm ấm áp nhẹ nhàng uyển chuyển chiếu sáng toàn bộ phòng ngủ, hai thân thể gắt gao ôm dán sát vào nhau, tóc bọn họ hỗn độn, ngũ quan tuấn mỹ lộ ra sự thỏa mãn lười biếng. Trong không khí lơ lửng mùi tinh dịch của nam nhân nồng nặc, quần áo đẹp đẽ quý giá từng cái bị xé nát ném ở dưới mép giường .
Cố Vân Khê đúng 6 giờ tỉnh lại, nhẹ sách một tiếng đẩy ra thân thể cường tráng đang ôm hắn, cơ thể trần trụi hướng phòng tắm đi đến, một đêm làm tình quá mức kịch liệt, làm cho hắn hai chân phát run.
Còn chưa đứng vững, đã bị người phía sau lại lần nữa kéo lại ngã ở trên người của y, một đồ vật cương cứng nóng rực không chút nào thương tiếc đâm vào tiểu huyệt tối hôm qua bị sử dụng quá độ của hắn, nam nhân giống như một con hổ đói bụng đang hung ác gặm cắn con mồi là hắn "Đi đâu?"
"Hỗn đản, ân...!" Cố Vân Khê cắn chặt răng, hít một hơi thật sâu, duỗi tay đi đẩy nam nhân ra, hắn thực không thích cảm giác bị kiềm chế, điều này làm hắn nhớ tới hắn đã từng bị Thiên Đạo khống chế, nhưng mà lực đẩy của hắn có vẻ như mỏng manh.
Tựa hồ Tần Mặc hoàn toàn không có cảm giác được Cố Vân Khê cự tuyệt, y nắm giữ vòng eo mền dẻo của thanh niên, không thỏa mãn thanh niên ở phía trên người bất động. Mỗi một lần đều tiến vào đến chỗ sâu nhất, sau đó lại mạnh mẽ rút ra, vừa lòng nghe hừ nhẹ thanh niên như tiếng mèo kêu.
Y đè thanh niên ở trên giường lăn lộn hơn hai giờ mới bằng lòng bỏ qua, thân thể này làm y muốn ngừng mà không được. Hai người làm tình đến không thở nổi, chỉ hưởng qua một lần như nghiện thuốc phiện. Cái này làm cho tâm y lại lần nữa nổi lên dao động, có lẽ y có thể suy xét đem tình một đêm kéo dài một chút, thẳng đến chơi chán thanh niên mới thôi, y sẽ bồi thường cho hắn, đây cũng là y có thể làm cực hạn. Sống ba mươi năm, y chưa bao giờ suy xét qua chuyện tình tình, càng không nghĩ sẽ cùng một ai đó thiên trường địa cửu.
☆thiên trường địa cửu: lâu dài sánh cùng trời đất.
Tần Mặc bậc lửa đốt điếu thuốc hút nhìn thanh niên lảo đảo hướng phòng tắm mà đi, ánh mắt chạm đến dấu hôn xanh tím che kín toàn thân hắn, vừa lòng cười.
Cố Vân Khê không có nhàn hạ thoải mái đi tìm tòi suy nghĩ của Tần Mặc. Chỉ cảm thấy đối phương giống như người điên, nếu không phải thân thể hắn trải qua Kinh Thiên cải tiến, hắn có lẽ sẽ bị trận làm tình điên cuồng kịch liệt làm chết ở trên giường rồi.
Sau khi rửa mặt xong, Cố Vân Khê ném một kiện áo tắm dài cho Tần Mặc, hắn ăn mặc chỉnh tề đến phòng bếp chuẩn bị bữa sáng. Hai người vừa mới ngồi xuống, di động Cố Vân Khê trùng hợp vang lên, nhìn số điện thoại gọi đến, hắn mặt mày lãnh diễm thoáng trở nên ôn nhu, cho người ta cảm giác như hai người khác nhau vậy.
"Hảo, buổi tối gặp. Ân, địa điểm anh chọn đi, anh cho tôi địa chỉ, anh biết chỗ tôi yêu thích sao? Được rồi, tạm biệt." Khóe mắt mang ý cười nghe xong điện thoại, hắn một lần nữa ngồi xuống yên lặng ăn bữa sáng, ưu nhã mà kiêu ngạo.
Tần Mặc ánh mắt tối sầm lại, người vừa mới cùng thanh niên gọi điện thoại nhất định là người hắn cực kỳ tín nhiệm. Từ khi quen biết thanh niên tới nay y chưa bao giờ gặp qua người này có bộ dáng ôn nhu như thế. Y biết thanh niên, tuy rằng lớn lên diễm lệ quyến rũ, nhưng cười rộ lên mang theo hơi tà khí, không cười thì lạnh nhạt như vậy. Thanh niên muốn đem cảm xúc thật của hắn che dấu rất sâu, cho dù có quan hệ tình nhân, người này đều chưa từng ở trước mặt y lộ ra qua cảm xúc chân chính, càng chưa từng dỡ xuống tâm đề phòng.
"Như thế nào, buổi tối hôm nay cùng người khác có ước pháo?" Hắn giống như lơ đãng hỏi một tiếng, lại chưa ý thức được lời này mang theo dày đặc ghen tuông.
☆ước pháo: tình một đêm. (Mình cũng ko biết có chính xác ko nữa, thật đau khổ mà (╥﹏╥) . Có ai biết nghĩa của nó thì p.m cho mình nhé. Thank nhiều (⌒‿⌒) )
"Ân." Cố Vân Khê cũng không ngẩng đầu lên trả lời, tiếp tục ăn bữa sáng xong. Hắn liếc nhìn đồng hồ trên cổ tay, nhìn thời gian, lấy khăn ăn lau miệng, xoay người vào nhà thu thập công văn. Hắn hiện tại là nghiên cứu viên B Đại mời đến,