Thiên An đi nhanh về phía nhà vệ sinh thay quần áo xong mới đi ra ngoài.
Phong Thần Vũ đứng dựa vào tường đang đợi cô ra để xỏ dép cho.
Thiên An kéo cửa ra đi tới bên cạnh anh mỉm cười,Phong Thần Vũ liền quỳ một chân xuống kéo chân cô đặt lên đùi mình rồi xỏ dép cho cô
- " đừng đi chân đất như vậy chứ! Sẽ bị lạnh chân đấy"
- " Ở đây đều trải thảm rồi mà! Em không sợ bị lạnh chân đâu " Thiên An cúi xuống nhìn Phong Thần Vũ đang xỏ dép cho mình rồi lại ngẩng lên nhìn anh ta từ từ đứng dậy ,Thiên An lên tiếng khen ngợi: " cao thật ấy! Mai sau con anh chắc cũng phải 2m nhỉ? "
Phong Thần Vũ nhìn cô hơi mỉm cười rồi đi ra ngoài: " hôm nay em có muốn đi chơi không? "
Thiên An lắc đầu : " no! Em mệt "
Nói xong cô còn tỏ ra yếu đuối dựa vào người anh.
Phong Thần Vũ hết nói nổi kéo cô đi về phía sofa ở chính giữa căn phòng : " An An! "
Thiên An cầm lấy miếng táo trên bàn cắn một miếng rồi ngẩng lên nhìn anh : " sao vậy? "
- " tuần sau anh phải đi sang Trung Đông.
.
tầm tháng sau mới về được.
.
" Giọng anh có phần buồn bã ,Thiên An thì lại có thái độ trái ngược với hắn cô toe toét cười miệng không ngừng chúc anh đi may mắn làm cho Hắn càng buồn hơn đưa tay ra ôm chặt lấy cô vào lòng
- " em không buồn khi anh đi à? "
- " không! Anh đi thì nhớ mua quà cho em nha " Thiên An hơi rướn người rồi hôn nhẹ lên môi Phong Thần Vũ một nụ hôn nhẹ như chuồn chuồn đậu trên mặt nước không chút d*c vọng nào nhưng người kia lại ngược lại.
Phong Thần Vũ giữ lấy vai cô : " đừng.
.
anh sợ anh không chịu nổi "
Thiên An nghe vậy thì phì cười nắm lấy mu bàn tay của anh rồi xoa xoa.
Ngày qua ngày hắn đều ở nhà quấn lấy cô ,cứ lúc nào mà cô đi thì hắn cũng đi theo bám riết lấy cô.
Hôm chủ nhật nọ,ngày mai hắn sẽ sang Trung Đông cô nằm dựa vào vai hắn xoa xoa cánh tay hơi ngẩng lên hỏi : " hôm nay anh định làm gì? "
- " ở nhà với em! "
Thiên An nghe vậy thì lắc đầu : " không được ,ở nhà chán lắm chúng ta đi hẹn hò đi"
Phong Thần Vũ nghe hai từ hẹn hò thì có