Bản nhạc đầu tiên đã kết thúc, mọi người vui vẻ chúc mừng sinh nhật cho Thanh Thanh sau đó nghe bà Phong nói: " hôm nay tôi rất vui khi mọi người đến đây tham gia sinh nhật của con gái tôi!! Hôm nay là sinh nhật 18 tuổi của con bé ,tôi có một thông báo muốn nói với tất cả mọi người.
Hắc Y Vũ của Hắc gia cùng Phong Băng Thanh của Phong gia có hôn ước từ nhỏ "
Tất cả mọi người nghe xong thì vỗ tay lên tiếng chúc mừng hai người, Thanh Thanh ở một bên thì ngơ ngác không hiểu mọi người đang nói chuyện gì thì quay sang bên cạnh, Hắc Y Vũ đi đến dịu dàng ôm lấy eo của Thanh Thanh
Lúc đi xuống, Thanh Thanh lại gần hai người ba rồi nói: " tại sao con không biết chứ! ba và ba nuôi! hai người sao lại làm thế với con "
Hắc Y Vũ thản nhiên kéo cô đi ra giữa sảnh khiêu vũ mặc kệ Thanh Thanh có vùng vẫy thế nào đi chăng nữa.
Thiên An ở một bên vỗ tay nhìn về phía hai người đó mỉm cười rồi dựa vào người ở bên cạnh: " lãng mạn quá!! "
Phong Thần Vũ mỉm cười cúi xuống chăm chú nhìn cô.
Thiên An lúc này ngẩng lên nhìn anh, cô đỏ mặt nói: " a.
.
anh nhìn em làm gì chứ? "
Phong Thần Vũ cúi xuống hôn lên má của cô thân mật nói: " Nhị phu nhân!! Em đẹp lắm "
Thiên An đỏ mặt đẩy anh ra: " Nhị phu nhân cái gì chứ? anh tránh xe em ra có người nhìn kìa! "
Phong Thần Vũ mỉm cười kéo cô dựa sát vào người của mình, tiếng nhạc du dương lần nữa vang lên khắp sảnh chính.
Hắc Y Vũ kéo Thanh Thanh cùng nhau khiêu vũ , tất cả mọi người ở xung quanh đứng nhìn cặp đôi của ngày hôm nay
Ăn bánh ngọt xong , Thiên An đi ra ban công hít thở không khí ở bên trong thật ngột ngạt nên cô không thể thoải mái tận hưởng buổi tiệc.
Đứng dựa vào lan can bấm điện thoại, cô lướt xem vài tin tức trên diễn đàn của công ty, người quản lý bảo sẽ có danh sách những người được vào chậm nhất là ngày mai.
Thiên An không khỏi tò mò và lo lắng, cô sợ bản thân cô không thể vào trong danh sách đó
Sau khi tiệc kết thúc, anh không đưa cô trở về Tứ Nhị Viên mà ở nhà của ba mẹ anh.
Thiên An đi lòng vòng ở tầng 3 mà không biết đâu là phòng của Phong Thần Vũ , cô cũng không dám mở cửa phòng ra sợ bản thân sẽ nhìn thấy những thứ không nên nhìn
Cửa thang máy lúc này đột nhiên mở ra , Giai Kỳ ngồi trên xe lăn đang cố gắng di chuyển,Thiên An thấy vậy liền chạy đến giúp cô ấy: " chị!! Chị đến phòng nào? "
Giai Kỳ ngẩng lên nhìn Thiên An , cô thấy vậy thì khẽ mỉm cười.
Giai Kỳ cũng mỉm cười rồi chỉ về phía phòng của mình: " sáng nay thi có được không? "
- " cũng được ạ! Nhưng em hơi sợ "
Giai Kỳ mỉm cười: " em làm tốt thì không phải sợ!! Sẽ được vào thôi "
Thiên An đẩy cửa phòng ra cho