Trước mắt thành tích tốt nhất là năm mươi điểm, Lý Thực Thành khiến cho mọi người đều chú ý đến mình, cho rằng xác suất cậu có tư cách tham gia đoàn thi đấu là rất lớn.
Tiếp theo là thành tích của đội thứ ba và đội thứ tư cũng được đưa ra rất nhanh, hạng nhất là Phùng Tiểu Long đạt bốn mươi lăm điểm, thêm môn thi việt dã đạt được bảy điểm tổng cộng là năm mươi hai điểm.
Không hổ là người xếp hạng nhất năm ngoái, chỉ trong thoáng chốc đã đuổi kịp và vượt mặt Lý Thực Thành trở thành người có thành tích cao nhất rồi.
Thành tích của Triệu Đại Hải cũng không tồi, môn bắn súng đạt bốn mươi hai điểm.
Tiếc là thành tích cuộc thi việt dã của anh ta có hơi kém, chỉ có năm điểm, tổng cộng là bốn mươi bảy điểm, kém Lý Thực Thành ba điểm.
Coi như Triệu Đại Hải vẫn nằm trong top năm, nhưng muốn giữ vững vị trí trong top năm thì xác suất không lớn, dù sao vẫn còn có Triệu Quốc Khánh, Đàm Tinh Thần là hai nhân tài mới có thành tích thi việt dã rất tốt, vẫn còn chưa thi môn bắn súng, chỉ cần thành tích bắn súng của bọn họ không quá kém, Triệu Đại Hải nhất định sẽ bị loại.
Cuối cùng cũng đến lượt đội của Triệu Quốc Khánh vào sân, bởi vì nhóm chỉ có ba người, nhưng lại đều là người mới nên thu hút rất nhiều sự chú ý.
"Mọi người đoán xem ba người này sẽ có thành tích như thế nào?"
"Sẽ không tốt lắm.
Tôi chỉ biết người tên Đàm Tinh Thần là một người mới có sức chiến đấu vô cùng lợi hại, về khả năng bắn súng thì không có nhiều thông tin cho lắm; tuy rằng ở phần thi việt dã tân binh đội súng máy chỉ đạt được ba điển, nhưng nghe đồn cậu ta là một tay súng thiện xạ, thành tích bắn súng này ít nhất cũng ở mức bốn mươi lăm điểm trở nên, có lẽ sẽ đạt thành tích cao nhất, còn về phần tân binh kia… Triệu Quốc Khánh có khi sẽ bị chê cười, bởi vì thân thể anh ta yếu ớt nên được thương xót phân cho một chức vụ là nhân viên văn thư, căn bản là chưa từng trải qua huấn luyện, lần trước thi việt dã đạt được hạng nhất chẳng qua là ăn may mà thôi, giờ thi bắn súng không bị điểm Zero đã là tốt rồi."
…
Mọi người bắt đầu âm thầm phân tích, đối với nhóm ba người của Triệu Quốc Khánh đã sớm đoán ra kết quả.
Với thành tích của Triệu Quốc Khánh, huấn luyện viên, Phương Đông Lôi và Vương Thư Vinh ở một bên đã quan sát và ghi chép, đối với việc Triệu Quốc Khánh giành được hạng nhất trong phần thi việt dã là chuyện khiến hai người bọn họ rất bất ngờ.
"Ông Phương, ông thấy thế nào?" Huấn luyện viên, Vương Thư Vinh hỏi.
Có thể nói Phương Đông Lôi là người coi trọng Triệu Quốc Khánh nhất mà cũng không dám nghĩ tới việc Triệu Quốc Khánh có thể giành hạng nhất môn thi việt dã, trong lòng cũng cho rằng là do vận số tốt mà thôi."Còn nhớ cuộc thi đấu súng bịt mắt hai tháng trước không?"
Huấn luyện viên và Vương Thư Vinh nhớ tới trận đấu súng của Triệu Quốc Khánh và Ngô Mãn Mãn, đó là lần khiến cho cái nhìn của Phương Đông Lôi và chính ông đối với người thanh niên có thân thể yếu ớt này phải thay đổi hoàn toàn.
"Tôi thừa nhận việc một nhân viên văn thư có hiểu biết về súng ống hơn tất cả các binh lính gộp lại, nhưng đối với súng ống chỉ có hiểu biết thôi cũng không nói lên việc anh ta có thể bắn tốt."
Phương Đông Lôi cười cười nói: "Chúng ta cứ quan sát đi, có lẽ một nhân viên văn thư lại mang đến một kết quả ngoài mong đợi đấy."
Vương Thư Vinh quay lại nhìn Phương Đông Lôi, cảm thấy ông bạn nối khố này quá coi trọng Triệu Quốc Khánh rồi, chẳng lẽ chỉ bởi vì Triệu Quốc Khánh là cháu trai đích tôn của ông Triệu thôi sao?
Trận đấu bắt đầu, một đội ba người Triệu Quốc Khánh tự lấy năm viên đạn sau đó dựa vào vị trí bắn bắt đầu trận đấu.
Tư thế nằm, tư thế quỳ, tư thế đứng, hai cái bia chuyển động, tất cả đều phải bắn xong trong vòng một phút đồng hồ.
Người đầu tiên nổ súng liên thanh chính là tân binh Tống Bình An, tiếng súng nổ của anh ta vang lên liên tiếp không hề ngừng lại, tư thế nằm, tư thế quỳ, tư thế đứng diễn ra lưu loát, tiếp theo là hai cái bia chuyển động.
Trong lòng anh ta đã ngầm quyết tâm, chẳng những phải đạt được thành tích cao nhất, mà còn phải hoàn thành tất cả các lượt bắn trong thời gian ngắn nhất, vì bản thân cố gắng đạt được vinh dự này.
Trái ngược với việc Tống Bình An bắn rất nhanh thì Đàm Tinh Thần lại bắn khá chậm, mỗi một phát súng đều rất nghiêm túc, không ngắm kỹ tuyệt đối sẽ không nổ súng, anh ta là người cuối cùng trong ba người hoàn thành lượt bắn.
Tốc độ bắn của Triệu Quốc Khánh không nhanh như Tống Bình An, nhưng cũng không chậm như Đàm Tinh Thần, mà là tốc độ của chính mình, mỗi một phát súng bắn ra đều trầm ổn vững vàng.
Trong vòng một phút đồng hồ tất cả đều đã bắn xong, cùng chờ đợi kết quả cuối cùng của môn thi bắn súng.
Người đầu tiên có thành tích chính là Tống Bình An, tư thế nằm, tư thế quỳ, tư thế đứng, hai cái bia di động, thành tích đạt được lần lượt là chín điểm, mười điểm, mười điểm, chín điểm, tám điểm, tổng cộng là bốn mươi sáu điểm.
Không ngoài dự đoán, thành tích của anh ta đã đánh bại Phùng Tiểu Long, hiện tại đã trở thành người có thành tích tốt nhất.
Sau khi biết được thành tích của mình, vẻ mặt Tống Bình An rất đắc ý nhìn Triệu Quốc Khánh và Đàm Tinh Thần, giống như đang nói: "Thế nào? Tôi chính là một tay súng thiện xạ trời sinh, các người không thể là đối thủ của tôi đâu!"
"Thật sự là một tay súng thiện xạ, đạt được tới bốn mươi sáu điểm, thành tích thật là tốt!"
"Đáng tiếc là thành tích thi việt dã của anh ta hơi kém, chỉ có ba điểm, tổng cộng là bốn mươi chín điểm, vẫn có chút nguy hiểm."
"Chẳng lẽ ông cho rằng hai người này có thể có thành tích tốt hơn cậu ta sao?"
"Khó mà nói được."
...
Khán giả xung quanh ồ lên bàn luận, các tay súng lại là người căng thẳng nhất, dù sao bốn mươi chín điểm cũng chưa được coi là thành tích cao nhất, so với Lý Thực Thành còn thua xa.
Từ đầu tới cuối Đàm Tinh Thần cũng không thèm nhìn Tống Bình An, trên mặt không có vẻ kiêu căng, mà là vẻ khẩn trương hồi hộp, hai mắt cứ nhìn chằm chằm tấm bia đằng xa, chờ đợi thành tích của mình.
Thành tích của Đàm Tinh Thần cuối cùng cũng có, tư thế nằm, tư thế quỳ, tư thế đứng, hai cái bia di động, thành tích lần lượt là tám điểm, chín điểm, chín điểm, chín điểm, tám điểm, tổng là bốn mươi ba điểm.
Bốn mươi ba điểm, còn thi việt dã đạt được tám điểm, tổng cộng là năm mươi mốt điểm.
Năm mươi mốt điểm, hơn hẳn Tống Bình An có bốn mươi chín điểm.
"Cũng không phải chỉ bắn súng tốt là được, kết quả trận đấu là tổng