Edit: Dương Lam
"Ngại quá, có thể tôi nhận nhầm, chỉ là trông cô rất giống em ấy." Vân Nhược Yết nhìn cô chằm chằm.
"Có ai nói với anh chưa, cách làm quen này đã lỗi thời rồi." Dương Từ không hề để ý đến anh ta.
Vân Nhược Yết cười rất dịu dàng: "Đến miệng lưỡi này cũng rất giống em ấy."
Dương Từ đến bên thang máy, chỉ lo đẩy xe lăn vào trong, bấm nút đóng cửa.
Đã nhiều năm như vậy, rốt cuộc cũng gặp lại anh ta, chẳng qua là, liệu anh ta có còn là người hiểu lầm cô giống như mười năm trước không? Thôi đi, sớm đã là nước sông không phạm nước giếng rồi.
Cửa thang máy lại mở ra lần nữa, Dương Từ cảm giác có một ánh mắt nóng rực tức giận khóa chặt vào mình.
Ngẩng đầu lên nhìn, hóa ra là Tề Hải.
Trái tim đang đập loạn của Diệp Bộ Hàng cuối cùng cũng khôi phục nhịp đập cố hữu, đi vào thang máy, nửa ngồi xuống ôm cô thật chặt: "Sao đi ra ngoài lại không nói với tôi, gọi điện cho cô cũng tắt máy mãi."
Dương Từ đẩy cậu ta ra: "Thân thể tôi không thoải mái, nghĩ đã trễ vậy rồi, không nên tới quấy rầy các cậu."
"Đây là khu nội trú bệnh viện." Diệp Bộ Hàng vạch trần lời nói dối của cô, "Cô có nói đến xem Dương Tư Tư thì tôi cũng không khinh thường cô đâu."
Dương Từ không nói.
"Tôi mới về nhà có chút việc." Diệp Bộ Hàng chợt nói.
"Tôi không hỏi cậu đi đâu." Dương Từ nói, "Cậu cũng không cần giải thích với tôi."
"Sao cô có vẻ là lạ thế nhỉ?" Diệp Bộ Hàng nhìn cô, luôn cảm thấy tâm trạng cô có cái gì không đúng, trước đây cô ấy sẽ không bao giờ có vẻ không sức sống như thế này.
Dương Từ nói: "Mau về nhà ngủ đi, chiều mai cậu còn buổi casting đấy."
"Cô muốn tôi đóng phim thật?"
"Đây là cơ hội lớn giúp cậu thành danh, vai nam chính đó là một quận vương gia quần là áo lụa, sau gặp một nữ tướng quân, dưới sự thao luyện của nữ tướng quân dần thay đổi thành một vị hiền vương dành cả đời bảo vệ biên cương đất nước, diệt trừ gian thần báo thù cho nữ tướng quân, cuối cùng cùng sống hạnh phúc với nữ tướng quân. Vai diễn này rất thích hợp với cậu, cậu cũng có thứ quý khí trên người quận vương này."
Diệp Bộ Hàng nghe cốt truyện, cũng có tính toán, so với nam chính thì hẳn là vai nữ tướng quân còn quan trọng hơn, tìm ra nữ minh tinh diễn xuất tốt một nữ tướng quân dù có thù diệt môn với hoàng đế nhưng vì lê dân bách tính lại vẫn phải thần phục dưới trướng hoàng đế, hẳn là rất khó tìm?
"Nữ chính là ai?"
Dương Từ: "Xem casting ngày mai rồi nói, diễn vai nữ tướng quân cần biết chút võ công, cho dù không biết cũng phải dành thời gian đi học một vài động tác cơ bản, nên rất có thể sẽ là một người mới."
Diệp Bộ Hàng hỏi nhỏ: "Tôi có thể không diễn không?"
"Không thể!" Dương Từ nghiêm nghị từ chối, "Đạo diễn phim này là đạo diễn thiên tài trong giới, phim truyền hình
do ông ấy làm đạo diễn lượng xem luôn ngất ngưởng, có danh đạo diễn quốc dân."
"Nhưng phải nói trước, không đóng tất cả các cảnh có tiếp xúc thân thể." Diệp Bộ Hàng tranh thủ nói luôn.
Dương Từ suy nghĩ một lúc, đồng ý: "Cái này có thể dùng đóng thế, không phải không thể. Chỉ là phim trường đặt ở trung tâm điện ảnh truyền hình của thành phố Lâm Hải, tôi còn phải lo chuyện quay gameshow bên này, nên sẽ sắp xếp cho cậu một trợ lý mới, trong một tuần cũng có ít nhất là sáu ngày cậu phải ở với đoàn phim."
Diệp Bộ Hàng nhìn cô vẻ khẩn cầu: "Cô không thể đi với tôi sao?"
"Nghệ sĩ của tôi không chỉ có mình cậu." Dương Từ trả lời.
--- ------ ----
Việc casting Dương Từ căn bản không hề lo lắng cho Diệp Bộ Hàng, bằng dung mạo và khí độ đó của cậu ta, vai quận vương gia tuyệt sẽ không có thí sinh nào tốt hơn.
Đạo diễn rất hài lòng nói với Dương Từ: "Mắt soi nghệ sĩ của cô thật không tệ, mầm non này nếu mài dũa tốt sau nhất định sẽ thành ảnh đế nổi nhất nước C, tôi xem chương trình cô thấy còn một học sinh lớp mười hai tên Lưu Bối Mông, cô bé đó không có hứng thú tới tham gia sao?"
"Tôi có xem kịch bản rồi, bây giờ con bé vẫn chưa có kinh nghiệm nhiều, không đảm nhận nổi nhân vật này." Dương Từ tự có quan sát, Lưu Bối Mông nên chú trọng phát triển ca hát mới đúng, giọng hát vô cùng thuần túy, không biết khi đóng phim rồi còn có thể giữ được phần đơn thuần đó không.
Đạo diễn nói: "Vai nam chính có một tiểu nha hoàn mười sau tuổi, rất thích hợp với Lưu Bối Mông."
"Tiểu nha hoàn sau cũng vì quận vương yêu nữ chính mà hắc hóa rồi, khắp nơi nhằm vào nữ chính, nếu diễn tốt cũng không phải một nhân vật được yêu thích, tôi không thể để một người mới mạo hiểm như vậy." Dương Từ vẫn luôn suy nghĩ cẩn thận cho Lưu Bối Mông.
Đạo diễn suy nghĩ một hồi, cũng nói: "Thật ra thì diễn một tiểu cô nương vì yêu mà khờ dại, cuối cùng thành ích kỉ vì tình yêu, nếu như cuối cùng có thể tỉnh ngộ, thì chưa chắc không phải là một vai diễn tốt."
Dương Từ nói: "Cô bé đó còn muốn đi học, tôi sẽ về hỏi lại xem sao."