Edit: Dương Lam
Dương Từ vừa cúp máy, điện thoại truyền ra âm báo tin nhắn tới, là thông báo tin nổi bật trên weibo.
Đại ý là Dương Tư Tư công bố thân phận thiên kim Diệp gia của mình trong buổi lễ đóng máy phim, theo như lời Dương Tư Tư thì việc cô ta dựa vào cái chân què của Dương Từ để thăng tiến hoàn toàn là bịa đặt.
Fan của Dương Tư Tư rối rít lên bình luận đưa chủ đề này lên hot search, thân phận thần tượng của bọn họ cao quý, nào có như Dương Từ nói.
Tự nhiên, ân oán giữa Dương Từ và Dương Tư Tư lại bị mang ra bình luận một hồi, cô ôm tâm tình bình thản lướt đọc bình luận bên dưới, Dương Từ liên tục khuyên mình không cần tức giận.
Nhưng những dòng chữ quá đáng kia, vừa nhìn đã làm ngọn lửa trong lòng cô bộc phát.
Điện thoại của Dương Tư Tư gọi tới, cô từ chối không nhận, cô ta đây là lại muốn lên mặt nữa sao?
Cuộc gọi này vừa dứt, điện thoại của Mễ Khả Nhi đã vang lên.
"Này, Dương Từ, tôi nói cô biết Dương Tư Tư đã mời thủy quân rồi, lần này chắc cô ra đường sẽ có người người đòi đánh, cô sang weibo của Tề Hải đi, người hâm mộ đều đang xin cậu ta đổi quản lý đó!"
"Cô không thể giúp?" Dương Từ hỏi, nàng Ong Mật này đúng là yêu tiền.
"Lần này nhiều tiền hơn nữa tôi cũng không giúp được cô, đoán thử xem cô ta mời thủy quân ở đâu?" Mễ Khả Nhi cố làm ra vẻ huyền bí.
Dương Từ suy đoán: "Nghe nói Diệp Hồng đầu tư một công ty chuyên về khoa học công nghệ, công ty đó có hợp tác với chính phủ?"
"Cô quả là tinh tế, lần này đám fan kia nếu không làm cho Cát Tư giải trí sa thải cô, tuyệt đối sẽ không cam lòng."
Dương Từ trái lại không sợ: "Tôi cầu bị Cát Tư giải trí cho nghỉ việc còn không được đây."
"Một tháng qua Tề Đống tiến bộ rất lớn, nếu cô giải quyết tốt Tề Đống và Lưu Bối Mông, thu hoạch tương lai có thể còn tốt hơn Dương Tư Tư và Côn Taãn, chỉ cần Tề Đống và Lưu Bối Mông nói giúp cô vài lời, danh tiếng của cô sẽ dễ nghe hơn." Mễ Khả Nhi hiến kế.
Trong điện thoại truyền đến tiếng cười của Dương Từ: "Danh tiếng tốt xấu tự mình biết là được, cô giúp tôi một chuyện, đưa cái trang web về con tiện nhân Dương Tư Tư kia lên đầu hot search."
"Một trăm ngàn." Mễ Khả Nhi nói giá, "Tôi đây còn phải chịu sự truy lùng của Diệp gia đó nhé."
Giá tiền này, Mễ Khả Nhi đã cảm thấy vô cùng thực tế.
"Thật là giựt tiền! Vậy xong nhé!" Dương Từ cúp điện thoại.
Trên weibo, tin tức liên quan tới Dương Tư Tư nhiều vô số kể.
Đoàn làm phim về nữ tướng quân cũng nhân cơ hội công bố ngày phát sóng bộ phim, theo độ hot của Dương Tư Tư, nhiệt độ của phim này cũng không thấp.
Vai nam chính là một người mới đi lên từ một chương trình gameshow, nữ chính cũng là tiểu hoa đán mới xuất hiện, khiến người kinh ngạc chính là vai nam hai nữ hai lại do ảnh
đế ảnh hậu hàng đầu trong nước đảm nhiệm.
Bộ phim này một khi phát sóng, chỉ một chiếu hai tập, toàn bộ nam nữ chính đều đã thành hotsearch.
Tác giả bản tiểu thuyết còn đăng weibo khen diễn xuất của Tề Hải đúng là tiểu quận vương trong lòng mình, tựa hồ chính là tiểu quận vương của phiên bản tiểu thuyết chuyện kiếp vào phim vậy.
--- ------
Dương Từ lướt một tập rồi không còn hứng thú xem tiếp, nhìn sang Tề Hải đang nghịch điện thoại bên cạnh: "Cậu lên xem bình luận trên weibo của mình đi, sợ rằng trong năm tới sẽ rất bận rộn đấy."
Diệp Bộ Hàng để điện thoại xuống, nói: "Vậy chẳng phải còn cần em quản giúp ít việc?"
"Đừng vui mừng sớm quá, rất nhiều người đều có một nhân vật để thành danh, nhưng trong những kịch bản sau này khó tránh khỏi cũng mang bóng dáng nhân vật ấy, cậu lại không phải người xuất thân từ khoa diễn xuất, diễn kĩ nhất định phải rèn luyện thêm, cho nên vẫn nên tìm một quản lý tốt, cũng không phải loại quản lý chỉ yêu cầu cậu diễn phim kiếm tiền, tuổi của cậu trong giới giải trí này không phải nhỏ những cũng được coi như tiểu thịt tươi, học tập vẫn còn kịp." Dương Từ tự đánh giá trong lòng.
Diệp Bộ Hàng nhìn thẳng vào cô: "Quản lý của anh sẽ chỉ có một mình em."
"Dẹp ngay cái ánh mắt đó đi, nếu cậu đã quyết muốn sống cả đời với tôi thì phải kiếm tiền nuôi tôi, tôi đây tàn phế lại có Dương Tư Tư luôn đè ép, cũng không kiếm được bao nhiêu tiền, cậu không tìm một quản lý tốt, kiếm thật nhiều tiền thì chúng ta sống thế nào?" Đây là lần đầu tiên Dương Từ lên kế hoạch cho cuộc sống sau này.
Nói thẳng ra, Dương Từ cũng không phải người theo chủ nghĩa nữ quyền, nửa đời trước của cô rất khổ sở, chỉ hi vọng phần đời còn lại có thể dựa vào một ai đó.
Diệp Bộ Hàng cầm tay cô nghịch nghịch: "Em cứ yên tâm."
"Cậu từng ngồi tù, thực tế thì ngoài giới trí, bên ngoài sẽ không có công ty nào chịu nhận cậu." Dương Từ ngả người trong lòng cậu ta. "Ở mãi trong nhà máy này cũng không phải kế lâu dài."
Diệp Bộ Hàng cảm thấy đã đến lúc nên nói với cô thân phận của mình, nhưng vẫn mơ hồ cảm thấy tình cảm đôi bên còn chưa đủ chắc chắn.
"Chị, em về rồi." Đột nhiên, bên ngoài vang lên tiếng kêu kích động của Lưu Bối Mông.