2 rưỡi chiều Diệp Lạc thức dậy chuẩn bị tới lớp Lục Ngôn đang ngủ thấy hơi ấm bên cạnh dần tan biến khó chịu tỉnh giấc.
"Lạc Lạc tới ôm tớ trước khi đi được không?" Lục Ngôn ngồi thu mình trên giường, gối đầu lên tay nhìn theo bóng lưng nhỏ của Diệp Lạc
Cậu mặc áo khoác xong thì đến bên hắn vuốt lọn tóc mềm mại bị vểnh lên.
Nâng cằm hắn đặt lên đó một nụ hôn ôm lấy thân hình to lớn ủ rũ của Lục Ngôn.
Dẫu biết một người khi đang bệnh thì luôn cần có người bên cạnh chăm sóc.
Hơn nữa trong lúc bệnh con người cũng nhạy cảm hơn rất nhiều, nhưng cậu không còn cách nào khác đành để hắn ở nhà.
"Tớ không muốn cậu đi đâu" Lục Ngôn ôm cậu thật chặt mắt ngấn lệ nhìn cậu
"Tớ phải đi học, tối về còn giảng bài cho cậu nữa" Diệp Lạc hôn lên khoé mắt hắn.
Nước mắt hắn rơi rồi, những giọt nước mắt nóng hổi lăn xuống thấm ướt áo Diệp Lạc.
Cậu xót xa lau nước mắt cho hắn
"Tụi mình video call được không? Nhìn thấy tớ cậu có yên tâm hơn không?"
"Ừm...được" Lục Ngôn cuối cùng cũng chịu thoả hiệp dù rất khát khao mùi hương, hơi ấm của cậu nhưng vẫn nuối tiếc buông tay.
"Vậy tớ đi đây? Học xong tiết tự học tớ mua mỳ ý cho cậu nhé, ừm cả bánh kem nữa, có thích không nè bạn nhỏ?" Diệp Lạc nói
"Ừm tớ thích lắm, mau về với tớ nha, tớ nhớ cậu" Lục Ngôn mân mê những ngón tay nhỏ nhỏ, thon dài của cậu.
"Vậy tớ đi đây, đến lớp tớ gọi cho cậu" Diệp Lạc nói xong thì đi tới lớp
Lục Ngôn kéo chăn nằm xuống ôm gối của Diệp Lạc khẽ gọi "Lạc Lạc của tớ"
Diệp Lạc tới lớp thì liền gọi video call cho Lục Ngôn.
Màn hình hiện lên gương mặt sắc sảo của hắn, nhưng ánh mắt lại rất đỗi dịu dàng, có chút gì đó buồn tủi, nhớ nhung giống như một con thú hoang đã bị thuần hoá.
Mà sự dịu dàng ấy chỉ dành riêng cho kẻ đã thuần hoá hắn
Diệp Lạc cười với hắn nói:" chào nha bạn học Lục" sau đó đeo airpod lên
Giọng nói của hắn truyền vào tai cậu, đem đến một hương vị ấm áp ban đầu ngọt ngào về sau khiến tim cậu mềm nhũn.
"Ừm chào cậu, học tập chăm chỉ nhé yêu cậu" Lục Ngôn nói
"Tớ có cảm giác như mình có thêm một cô vợ nhỏ vậy" Diệp Lạc trêu chọc Lục Ngôn
"Vợ nhỏ của cậu đang đợi cậu, Lục Ngôn đang đợi cậu" Nói xong hắn cố ý hôn "chụt" một cái để cậu nghe thấy.
Diệp Lạc mặt đỏ bừng mắng:" cậu đúng là..."
Hắn thấy biểu cảm của cậu thì vui vẻ giả ngu hỏi:" vợ nhỏ của cậu thì làm sao?"
Diệp Lạc"Hồ ly tinh nhỏ, cậu đang quyến rũ tớ"
Lục Ngôn nghe vậy thì cười cảm thấy rất thú vị "ừm, tớ là hồ ly"
Cậu thấy hắn vui lên cũng bớt lo lắng hơn, khuyên nhủ:" cậu ngủ đi giáo viên vào lớp rồi, không cần tắt, để như vậy đi tớ muốn nhìn thấy cậu"
Lục Ngôn gật đầu yên tâm nhắm mắt lại ôm gối của cậu ngủ ngon lành.
Bạn học Diệp học hành rất chăm chỉ, cũng cực kì tập trung.
Những lúc ra chơi sẽ lại ngắm nhìn dáng vẻ yên tĩnh của hắn khi ngủ.
Mái tóc dày rủ xuống trán có lúc sẽ theo động tác của hắn mà động đậy vờn qua lại trên trán của Lục Ngôn.
Những lúc như vậy hắn