Cải Biên - Ăn Bám Chính Xác Mở Ra Phương Thức.

Địch Nhân Mới.


trước sau

Kiều Phượng Nhi cùng Kiều Hoàng Nhi lúc này xấu hổ không thôi, chưa gì đã nhào vào lòng trai lạ, người ta có khi dễ mình quá dễ dãi không. Hai nữ len lén liếc nhìn lấy Thẩm Ngôn, thấy hắn không để ý mới an tâm xuống.

Thẩm Ngôn lúc này đang cảm thấy mộng bức, cũng quá trùng hợp đi chứ, người mình đang muốn tìm hiểu lại là địch nhân của hai cô gái này.

- Hai cô có biết gì về tên Thẩm Tứ này không?

Kiều Hoàng Nhi uống một cốc trà lấy lại bình tĩnh, đôi má còn vương nét ửng hồng nói với Thẩm Ngôn:

- Thẩm Tứ là thủ lĩnh của [Ác nhân] , hai mươi năm trước hắn trốn khỏi trung tâm nghiên cứu người cường hóa, đã cho người đuổi giết cha mẹ chúng tôi.

- Có nói hắn ban đầu là từ Não nguồn mà ra??

Kiều Phượng Nhi gật gật đầu, mắt đẹp nhìn lấy Thẩm Ngôn, từ tốn nói:

- Cha mẹ tôi lúc đó cũng là nhân viên nghiên cứu tại trung tâm, làm việc dưới trướng hắn, không biết vì nguyên nhân gì hắn tạo phản, dẫn theo một đám người cường hóa thất bại trốn khỏi căn cứ, thành lập một thế lực [Ác nhân] như bây giờ.

- Gia đình chúng tôi cũng trốn chạy theo hắn, nhưng thật không ngờ hắn cho người giết người diệt khẩu, muốn trảm sát cả gia đình tôi, cũng may cha tôi biết được đã sắp xếp gia gia dẫn tôi cùng Kiều Hoàng Nhi trốn chạy trong đêm, cha mẹ tôi thì ở lại cản địa, bị bọn chúng giết chết…

Thẩm Ngôn có chút ái náy.

- Xin lỗi gợi lại chuyện buồn của hai người!

Kiều Phượng Nhi lộ ra nụ cười tươi như hoa.

- Không sao, đó là động lực sống tiếp của chúng tôi, nhờ vào đó mà chúng tôi đang mạnh lên từng ngày, sẽ có một ngày nào đó chúng tôi sẽ trả được thù này.

Nhìn Kiều Phượng Nhi đang tươi cười mà trong mắt mang vô tận đau khổ cùng u buồn, Thẩm Ngôn bất giác bị cảm nhiễm, nắm lấy tay Kiều Phượng Nhi an ủi.

- Hai cô yên tâm, hôm nay không phải có tôi gia nhập sao, tôi sẽ trợ giúp hai cô!

Kiều Phượng Nhi mang theo ngượng ngùng cũng không rút tay ra, không hiểu sao xung quanh nam nhân này có một loại khí tức mà nàng cảm thấy muốn thân cận.

- À, nếu đã quen biết thì tôi cũng xác nhận nhân thân với hai cô luôn!

Nói đoạn từ trên người Thẩm Ngôn ánh sáng bao khỏa, khôi phục hình dáng ngoài đời của hắn. Thân hình cao thẳng, cơ bắp lực lưỡng nhưng rất dễ nhìn, khí thế tản phát ra không giận tự uy, cực hạn mị lực, gương mặt vô cùng anh tuấn, đôi mắt như biết nói có thể hãm sâu mọi trái tim phụ nữ vào trong đó. Một ấn ký hình ngọn lửa hiện lên ngay mi tâm của hắn. Chỉ số đẹp trai gần max lúc này thể hiện ra toàn bộ.

- Khụ..khụ.. đây là nhân dạng thật của tôi ngoài đời, nghĩ nghĩ chúng ta cũng nên cởi mở với nhau nhỉ, vì giữ bí mật, khi không có người ngoài tôi mới để thân phận thật nói chuyện với các cô, khi nào tiếp xúc người khác thì tôi sẽ dùng dung mạo tạo sẵn của hệ thống

Thẩm Ngôn ho nhẹ bắt tay làm quen lại với hai nàng, Kiều Phượng Nhi đến khi bắt tay với Thẩm Ngôn rồi mới giật mình tỉnh lại, sờ lấy gò má nóng ran của mình mà tim đập không thôi, quả thân tiềm chất càng cao thì hệ thống cải tạo ra người càng đẹp a..

Lại nhìn về phía Kiều Hoàng Nhi, con hàng này đang mân mê lấy bàn tay của mình, chỗ vừa bắt tay với Thẩm Ngôn vuốt ve chà xát không thôi, chỉ hận đời này không rửa tay một dạng. Kiệu Phượng Nhi đỏ mặt gõ vào trán nàng nói nhỏ:

- Mất mặt thế chưa đủ à, chúng ta chỉ mới gặp hắn hơn nửa ngày thôi, không thể làm mất giá như thế được!!!

- Dạ, em biết rồi chị!

Kiều Hoàng Nhi ôm đầu, dạ dạ vâng vâng, đôi mắt vẫn cứ dán trên người Thẩm Ngôn, một mực không rời, xem ra cũng phạm hoa si rồi.

Bầu không khí có chút quỷ dị, lúc này Iris cùng Phượng và Hoàng cùng chạy đến bên Thẩm Ngôn.

Nàng treo lên cổ hắn hihi haha giới thiệu hai tiểu đệ mới của mình.

- Iris giới thiệu cho chủ nhân hai tiểu đệ mới nha, Phượng và Hoàng từ nay sẽ là hai tiểu đệ mới của Iris, sai đâu đánh đó. Haha không ngờ mới mấy ngày Iris đã có tiểu đệ đi theo bảo kê rồi.

Phượng và Hoàng đứng dưới, chu chu mỏ nhìn nhau, vẻ mặt xinh đẹp mang theo nét ủy khuất như bị ăn hiếp, ánh mắt đáng thương nhìn về hai chủ nhân của mình rồi cuối đầu nhận mệnh.

Thực sự năng lực của hai Sp này đều mạnh hơn Iris một đoạn, bất quá do vấn đề tiềm lực hai la lỵ bị Iris áp chế một đầu…hoặc có lẽ nha đầu Iris này đơn giản quá giảo hoạt và biến thái, nên hai Sp này mới cam nguyện làm tiểu đệ.

- Chào Đại tỷ, chào đại tỷ chủ nhân!

Thẩm Ngôn nhìn thấy cảnh này có chút không nói nổi, ôm nàng vào ngực nói nhỏ.

- Ngươi không có động tay động chân gì hai Sp này đấy chứ!

Iris uốn éo cái mông nhỏ trên người hắn tỏ vẻ khó chịu.

- Ai nha, là người ta có năng lực nên tiểu đệ mới đi theo mà!

Kiều Phượng Nhi khoát khoát tay tỏ vẻ không sao.

- Chúng rôi cũng định cho anh làm trưởng nhóm, nên hẳn Iris làm đại tỷ của hai nàng cũng được.

Thẩm Ngôn cũng không nói gì, người có nam tử chủ nghĩa mạnh như hắn thực sự không muốn bị phụ nữ ra lệnh cho mình. Hắn sờ sờ đầu Phượng và Hoàng, cười nói.

- Sau này hai ngươi gọi ta là Thẩm ca được rồi, cái gì đại tỷ chủ nhân, nghe lạ chết!

- Dạ Thẩm ca.

- Tốt rồi chúng ta nên đi đăng ký nguyện vọng thôi, giờ cũng gần 5h sáng rồi, tôi còn có việc đăng xuất nữa.

Nghe Thẩm Ngôn nói thế, hai nữ có chút tiếc nuối nhưng vẫn nở nụ cười cùng hắn đi đăng ký.

- Kiều Phượng Nhi gửi lời mời tổ đội. Chủ nhân có đồng ý.

Thanh âm trong đầu Thẩm Ngôn vang lên. Hắn nhanh chóng gật đầu.

- Đồng ý.

“Đinh! Gia nhập tổ đội thành công.

Tổ đội: Thẩm Ngôn

Nhóm trưởng: Thẩm Ngôn. Nhất tinh sơ kỳ. Hệ Nhanh nhẹn.

Thành viên: Kiều Phượng Nhi. Nhất tinh hậu kỳ. Hệ Nhanh nhẹn

Kiều Hoàng Nhi. Nhất tinh trung kỳ. Hệ Tinh thần.”

Một bảng thông báo xuất hiện trước mặt Thẩm Ngôn cùng Kiều Phượng Nhi, Kiều Hoàng Nhi.

- Anh là hệ Nhanh nhẹn à, giống tôi đấy, sau này nhờ chiếu cố thêm nha. Hi hi.

Kiều Phượng Nhi nhìn Thẩm Ngôn nhã nhặn nói. Thẩm Ngôn cũng đáp lễ, thực sự hắn chọn hệ nào mà không được, hắn chỉ nhờ hệ thống đưa ra hệ mình mạnh nhất thôi, hai hệ khác thì ẩn đi rồi.

- Còn một vị trí nữa chắc cho hệ sức mạnh đi, một hồi chúng ta ra quảng trường đăng ký rồi tìm kiếm sau.

Ba người nhanh chóng thống nhất ý kiến rồi tiến ra quảng trường, Thẩm Nhất bây giờ chỉ là một hệ thống, tuy hắn là hệ Sức mạnh nhưng hắn hoàn toàn có thể đi theo Thẩm Ngôn cùng chiến đấu, không cần tiêu tốn một vị trí cuối cùng kia.

- Đó, đó, chính là thằng đi theo hai người phụ nữ xinh đẹp đó công tử! Sp mặc áo choàng hắn ôm trong lòng chính là
tư chất Hoàng kim hiếm gặp đấy ạ!

Trong một tốp người đang đứng ở một góc khuất trong góc quảng trường. Tên mập đang âm thầm nói với một tên thanh niên thập phần anh tuấn, môi dầy, mũi ưng, dưới cặp chân mày đen dày là đôi mắt sắng quắc đầy tà mị nhìn chằm chằm lấy Sp trong lòng Thẩm Nhất, sau đó đảo qua đảo lại trên người hai nữ đi cùng, cưới lưỡi hắn liếm nhẹ lấy đôi môi, lộ ra nụ cười khát máu.

Xung quanh hắn là sáu người cận vệ chiến giáp sáng choang cùng với một người mặc áo choàng đen, tay cầm quyền trượng.

- A Nhất, kiểm hàng!

- Dạ, chủ nhân!

Tên cầm quyền trượng nhanh chóng niệm xong chú ngữ, đẳng cấp Nhất tinh đỉnh phong không hề che giấu tán phát khí thế ra ngoài.

[Phong vũ]!!!

Sau tiếng hô của hắn, cơ hồ một luồng kình phong thổi quét toàn trường, nhưng không gây nên sát thương, chỉ như một cơn gió lớn trong ngày giồng bão mà thôi.

Vù..vù..vù

Kình phong thôi quét qua chỗ ba người Thẩm Ngôn đang đứng, Thẩm Nhất phát giác có gì đó không đúng, chạy ra chắn trước mặt Thẩm Ngôn hộ chủ, gió thổi tán loạn thổi tốc lên quần áo của mấy người.

Tấm áo choàng của Iris cũng bị thổi tung lên, lộ ra một góc váy Hoàng Kim vô cùng chói mắt. Iris đỏ mặt nhanh chóng đưa tay che xuống váy mình.

- Ai nha..sao có ngọn gió biến thái như thế! Iris lộ hàng hết rồi!

Cơn gió này chỉ thổi qua rồi biến mất, không hề gây sát thương hay đau đớn gì, nhưng lại cho Thẩm Ngôn một hồi no mắt. Phía trước mặt hắn là Kiều Hoàng Nhi đang mắc cỡ lấy tay che xuống váy của mình.

Kiều Phượng Nhi là hệ Nhanh nhẹn, nên mặc một bộ áo giáp bó sát người để dễ dàng hoạt động, ngược lại là Kiều Hoàng Nhi là pháp sư hệ Tinh thần, nàng quần áo khá đơn giản, một chiếc váy tôn lên nét đẹp cơ thể nàng là được.

Điều này vô tình làm Thẩm Ngôn trong tình huống này có thể chứng kiến được cặp chân trắng muốt thon dài được bao khỏa trong đôi tất đen cao ngang đùi, vô cùng xinh đẹp và gợi cảm, bên trên nữa là bờ mông to tròn, trắng mịn như sữa dê, nàng mặc một kiện quần lót ren màu đen gợi cảm, mơ hồ có thể thấy một nét hằn giữa hai khe huyền bí cuốn hút tất cả nam nhân.

Dù cho Kiều Hoàng Nhi nhanh chóng che đi xuân quang, nhưng với đôi mắt sáng như đèn pha, tốc độ phân giải 120 fps trong tình huống gặp gái của Thẩm Ngôn thì nhiêu đó thời gian là quá đủ để hắn chiêm ngưỡng nàng.

Kiều Hoàng Nhi quay người lại, nghi ngờ nhìn Thẩm Ngôn.

- Anh không thấy gì đó chứ?

Thẩm Ngôn đầu quay ngang 90 độ trong 0.01s nhìn sang chỗ khác tỏ vẻ không hiểu ý.

- Uầy cái đó sao đẹp thế! Uầy chàng trai kia sao đẹp trai thế, gần bằng ta rồi….a.a.Hoàng Nhi…sao cô lại nhìn tôi như nhìn một thằng biến thái nhìn lén váy phụ nữ thế? Chúng ta nhanh chóng đi đăng ký thôi, tôi không có nhiều thời gian đâu!!!

Thẩm Ngôn nhanh chóng dẫn trước, đít như gắn tên lửa.

Kiều Hoàng Nhi đi đến gần hắn, đỏ mặt nói nhỏ vào tai hắn, hơi thơ như lan làm hắn trong lòng bất chợt xao xuyến.

- Quần lót đen tôi mặc đẹp không?

- Rất đẹp, rất gợi cảm…A

- THẨM NGÔN!!! Anh đứng lại đó cho tôi!!!

Hai người một đuổi một chạy rượt nhau chí chóe, Kiều Phượng Nhi dở khóc dở cười chạy đuổi theo sau. Thẩm Nhất đứng kế bên tia nhìn xuyên qua hàng ngàn người quan sát một chút về phía tên pháp sư A Nhất kia, cũng không nói gì nhanh chóng đuổi theo Thẩm Ngôn.

Tên pháp sư đứng trong góc bất giác rùng mình một ánh nhìn của Thẩm Nhất mang đến cảm giác tử vong trong lòng hắn, mồ hôi như hạt đậu từ trán hắn ứa ra, có cảm giác phi vụ này chủ nhân mình sẽ lật thuyền trong mương a.

Ở một bên người công tử giờ khắc nãy đã không bình tĩnh, hắn chính là Lập Trung, em ruột của Lập Tân chủ một Guild đệ thất bảng.

- Thật sự là Hoàng kim sắc a, không ngờ ta lại gặp được Hoàng kim sắc a, trời giúp ta rồi!

- A Nhất! Phái người giám sát mọi hành động của thằng đó, sau khi biết hắn đăng ký vào Guild nào, thì tận lực mua chuộc lấy những người cùng phòng thi với hắn, cài người mình vào… Tao không tin tao không thể hại chết mày!!!

Lập Trung cười điên cuồng, hắn như có thế thấy được cảnh hắn sỡ hữu một Sp tiệm cận với Tử sắc huyền thoại, thật kích thích a…

- Chủ…chủ nhân, bên cạnh hắn có một bảo tiêu..thực lực không thể xem thường, lúc nãy ánh mắt của hắn như có thể xem có thể nhìn thấu linh hồn thuộc hạ…

A Nhất một bên khuyên nhủ, chưa hắn chưa nói hết đã bị ăn một cái tát ngã lăng ra ngoài.

- Ta không nuôi một đám phế vật, các ngươi nhiều người không đánh lại một mình hắn hay sao..ngươi đừng nói thêm gì nữa, ngoài Sp của thằng đó, hai mỹ nữ bên cạnh hắn cũng phải bắt về cho ta.

- Nếu không làm được thì tự dâng chip của mình lên đi!

Sáu tên bảo tiêu cùng A Nhất run rẩy quỳ gối nhận lệnh, nhanh chóng tán đi làm nhiệm vụ.

- Đợt này ngươi làm không tệ, đây là 100 chip hạ cấp cùng 10 chip trung cấp, ngươi cầm lấy

Tên mập hai mắt sáng rỡ cầm lấy túi đựng chip, hạnh phúc không thôi, trực tiếp quỳ hai gối xuống cảm tạ hắn.

Lập Trung cũng chẳng nhìn tới tên mập, hắn lộ ra nụ cười quỷ dị rồi nhanh chóng ly khai.

….............

Truyện convert hay : Võ Nghịch

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện