Châu Tiểu Á vừa đi ra ngoài liền nhìn thấy Tô Thước, không nghĩ ngợi nhiều cô liền lao vào trong lòng của anh, nước mắt ấm ức cũng đều chảy ra.
Lúc này thì Tô Thước cũng chỉ đưa tay ôm cô, sau đó thì nói:
- Không sao, đừng khóc nữa.
Nhưng rồi sau đó thì anh cũng nhìn thấy Châu Nam Hạo đang đuổi theo phía sau Châu Tiểu Á, anh nhẹ nhàng nhắc nhở cô, để cô nói chuyện với em trai, nhưng Châu Tiểu Á không quan tâm, cô càng lúc càng ôm chặt lấy anh hơn, cái đầu nhỏ giống như là một dính lấy vào lòng anh vậy.
Đến đây thì Tô Thước cũng bó tay chịu thua cái tính bướng bỉnh này.
Đến khi Châu Nam Hạo đi đến, cậu ấy không nói gì hay chất vấn Tô Thước hay Châu Tiểu Á, chỉ nhẹ nhàng đặt một tấm thẻ ngân vào tay của chị gái, nói:
- Bây giờ có lẽ mẹ vẫn còn đang giận nên mới đuổi chị đi.
Đợi vài ngày nữa mẹ nguôi giận thì em sẽ giúp chị nói chuyện với mẹ, từ đây đến đó thì chị tìm nơi nào ở tạm đi nhé, nếu không có chỗ ở thì có thể tìm Bàng Linh, em sẽ liên lạc với cậu ấy trước.
- Nam Hạo, cảm ơn em.
- Không cần phải cảm ơn em đâu, đợi khi chị có chỗ ở mới thì nhắn địa chỉ cho em, em sẽ gửi quần áo của chị sang đó.
Châu Tiểu Á liền gật đầu, sau đó thì cô liền xoay mặt lại nhìn anh, với gương mặt đáng thương liền nói:
- Thầy Tô, em bị đuổi rồi...!Liệu em có thể đến nhà thầy hay không?
Không chỉ Tô Thước kinh ngạc, mà ngay cả Châu Nam Hạo đang đứng ở đó cũng há hốc.
Sau đó thì hai người đàn ông liền đưa mắt nhìn nhau, nhưng Châu Nam Hạo liền đưa tay xoa xoa thái dương, người chị này hình như u mê trai quá mức rồi.
Nhưng rồi cậu ấy nhìn thấy dáng vẻ này của Tô Thước thì không giống tra nam lắm, nên đã gật đầu.
Đến đây Tô Thước liền đưa tay xoa đầu cô, nói:
- Nhà tôi rất nhỏ, nếu có thêm em ở thì khá chật đấy.
Nhưng Châu Tiểu Á liền lắc đầu, sau đó cô còn vui vẻ ôm lấy anh, nói:
- Không sao, em vẫn muốn ở với thầy.
Lúc này Tô Thước cũng không tiện từ chối, vì trước khi về đến trường lúc cắm trại thì Châu Tiểu Á đã hỏi lại ý kiến của anh một lần nữa về bản hợp đồng tình yêu, hiển nhiên là Tô Thước đã đồng ý rồi, vì vậy theo lý thuyết thì anh đang là bạn trai của cô.
Mà bạn gái đang cần giúp đỡ lẽ nào anh lại từ chối?
Sau đó thì Tô Thước cũng đưa Châu Tiểu Á rời đi, còn Châu Nam Hạo lại thở dài rồi lắc đầu, từ trước đến giờ đây có lẽ là lần hiếm hoi chị ấy có gan cãi lại mẹ, hi vọng rằng người đàn ông chị ấy đã chọn sẽ không khiến chị ấy thất vọng.
[...]
Sau một lúc thì Châu