Buổi sáng hôm sau thì là ngày nghỉ nên Châu Tiểu Á vẫn ở trong nhà, đúng lúc này thì Tô Thước lại có việc nên anh đã đi ra ngoài trước, hiển nhiên thì với thân phận là bạn trai thì anh cũng không thể bỏ đói cô được, nên ngay trước khi rời đi là anh đã mua sẵn thức ăn và để ở dưới nhà, khi Châu Tiểu Á tỉnh giấc thì chỉ cần hâm lại cho nóng là có thể ăn.
Nhưng sau trận vận động ngày hôm qua thì Châu Tiểu Á cũng có chút mệt mỏi, hôm qua họ chỉ làm có một lần là cô đã ngất đi rồi, trước khi ngất hẳn thì Châu Tiểu Á vẫn còn lờ mờ nghe thấy giọng nói của anh, hình như là vẫn chưa đủ để anh thỏa mãn, nhưng vì cô đã ngất rồi nên Tô Thước cũng chỉ căm lặng và tự mình xử lý.
Nghĩ đến đây thì Châu Tiểu Á lại thở dài, vốn dĩ cô đã chuẩn bị tốt cho tất cả...!Trừ sức khỏe! Quả nhiên Châu Nam Hạo lúc nào cũng đúng, đứa em trai này của cô trước kia ngày ngày đều bảo cô nên tập thể dục thường xuyên, như vậy thì sẽ có sức khỏe tốt hơn, nhưng do Châu Tiểu Á là nữ, lại không thích vận động, mà cha và Châu Nam Hạo cũng không bắt ép nên cô cũng chẳng nghiêm túc...!Bây giờ, cô chắc là nên nghiêm túc rồi nhỉ?
Còn chưa để Châu Tiểu Á nghĩ ngợi lâu thì đột nhiên xung quanh lại vang lên tiếng chuông điện thoại, loại nhạc chuông mặc định này thì chắc chắn không phải của cô rồi.
Mã đã không phải của cô, thì chắc là của Tô Thước, nhưng anh chẳng phải đã ra ngoài rồi sao?
Nhưng kệ, đó là điện thoại của Tô Thước, cô cũng không muốn quản làm gì.
Vì hiện tại cô đã là bạn gái của anh rồi, nên quyền riêng tư này, cô vẫn có thể tôn trọng được.
Tiếng chuông điện thoại cứ hết lần này đến lần khác và dường như nó đang muốn cô bắt máy, nhưng Châu Tiểu Á lại không thèm để ý đến, hết đi tắm rồi lại dọn dẹp phòng ngủ, sau đó thì lại xếp quần áo vào tủ và sửa lại vài chỗ để nhìn thuận mắt hơn.
Tiếp theo là đi xuống nhà ăn sáng, chắc là do tâm tư của Châu Tiểu Á khá đơn thuần, hay nói chính xác là cô chỉ đơn giản là muốn ở bên cạnh Tô Thước thôi, còn các mối quan hệ hay thậm chí là công việc của anh thì cô cũng không muốn xen vào quá sâu.
Ăn bữa sáng của mình xong thì Tô Thước cũng vừa về đến, vừa nhìn thấy thì Châu Tiểu Á liền mỉm cười, sau đó nói:
- À phải rồi, từ sáng đến giờ điện thoại anh reo như điên vậy đó.
Em cũng không biết là ai gọi, mà chắc là gấp lắm, anh nhanh đi xem đi.
Tô Thước đưa mắt nhìn Châu Tiểu Á, sau đó nói:
- Không bắt máy sao?
- Em không muốn bắt máy, đây là quyền riêng tư của anh mà, yên tâm đi,