Bấy giờ thì Châu Tiểu Á còn tưởng rằng bản thân đã bình yên rồi, nhưng ngay khi cô bước vào phòng riêng của Tô Thước thì đã bị anh trực tiếp kéo lại, còn đem cô áp sát lên tường, gương mặt có chút không vui, nói:
- Vừa rồi là ai?
- Tô Thước? Anh sao vậy?
- Tôi hỏi em, vừa rồi là ai?
Bất chợt trong lòng của Châu Tiểu Á có chút nghi hoặc, nhưng rồi đại não thiên tài của cô lại kêu lên một cái *boong*, lúc này cô liền đưa ánh mắt có chút kì quái về phía anh, sau đó nhỏ giọng, nói:
- Anh ghen sao?
Nhưng Tô Thước ngay lập tức thu lại bộ dáng vừa rồi của mình, sau đó thì cũng cách xa cô một chút.
Không chỉ vậy mà anh còn cố gắng điều chỉnh trạng thái của bản thân rồi ngồi xuống chỗ của mình, lãnh đạm nói:
- Nghĩ nhiều rồi.
Nhưng Châu Tiểu Á làm sao có thể dễ dàng bỏ qua cho anh chứ, cô bây giờ liền bước đến chỗ của anh, còn lớn gan đứng trước mặt anh, dùng tay phủi phủi cổ áo của anh, sau đó liền trực tiếp nắm lấy.
Đột nhiên bị kéo đi thì Tô Thước cũng không kịp trở tay mà trực tiếp ôm lấy eo nhỏ của Châu Tiểu Á, bây giờ cô cười rất mãn nguyện, sau đó liền đưa tay giữ lấy gương mặt đang nhăn nhó của anh, nói:
- Tô Thước ơi Tô Thước, rõ ràng anh ghen rồi, sao lại không nhận chứ?
Nhưng lúc này ánh mắt của anh thay đổi từ tức giận sang đều cán, bàn tay cũng siết lấy eo nhỏ của Châu Tiểu Á, rồi nói:
- Vậy sao? Em nghĩ tôi đang ghen sao?
Cảm giác giọng nói hiện tại của anh không đúng lắm, ngay sau đó thì Châu Tiểu Á lại cảm nhận được nguy hiểm và cô có ý định bỏ chạy, nhưng chân còn chưa kịp chạy thì cả cơ thể của cô đã bị Tô Thước kéo lại, hoàn toàn yên vị ngồi trên người của anh.
Bây giờ nếu như có ai đó bước vào đây thì mọi chuyện sẽ bị lộ mất thôi, nhưng rồi Tô Thước cũng không bỏ qua cơ hội trêu chọc, anh liền di chuyển đến gần cổ của cô, sau đó nhẹ nhàng hôn lên nó một cái.
Theo phản xạ tự nhiên thì Châu Tiểu Á liền kêu lên một tiếng, nhưng rồi rất nhanh thì cô đã dùng tay để bịt miệng của mình lại, thấy cô hiểu chuyện như vậy thì anh càng có ý châm chọc cô hơn.
Đợi khi cô đã không phản kháng được mà buông lỏng cơ thể thì Tô Thước mới siết chặt vòng tay, gắt gao đem Châu Tiểu Á ôm vào người, sau đó thì thầm vào tai cô, nói:
- Không chạy nữa sao?
Nhưng Châu Tiểu Á lúc này liền đưa mắt nhìn anh, rồi nghiêng đầu hôn lên môi anh.
Mặc dù bị tấn công bất ngờ nhưng Tô Thước cũng không quá ngạc nhiên, có lẽ kể từ khi chính thức ở bên nhau thì họ chưa từng có một lần nào nghiêm túc hôn nhau, hôm nay xem như là lần đầu cũng không tệ lắm.
Đến đây, Tô Thước liền di chuyển tay trái lên sau gáy của cô, ấn nhẹ đầu cô và giữ chặt, hành động này của anh càng làm cho Châu Tiểu Á cảm thấy kích thích, nếu như bây giờ bị ai đó phát hiện thì đúng là điên rồi.
Nhưng cô không quan tâm nữa, bây giờ cô muốn ở ngay tại đây hôn anh, hôn thật nhiều, thật sâu...!
Quả nhiên Tô Thước cũng không để Châu Tiểu Á thất vọng, cánh môi lạnh lẽo của anh cứ như vậy mà càn quấy trên đôi môi nhỏ của Châu Tiểu Á, sau một hồi ướt át hôn nhau thì Tô Thước lại đưa chiếc lưỡi đến thăm dò khoang miệng của cô.
Trong miệng bất chợt có một vật ấm nóng lại còn luồng lách khắp mọi nơi đã khiến cho Châu Tiểu Á run lên một cái, nhưng rồi sau đó thì cô cũng đặt tay lên ngực anh, nhẹ nhàng đáp trả.
Nụ hôn của cả hai cứ dây dưa và kéo dài đến mức