Trên đường đến Cục dân chính thì Châu Tiểu Á cũng có chút căng thẳng, nói thế nào thì cũng là lần đầu tiên kết hôn, hơn nữa đối tượng kết hôn còn là người đàn ông mình yêu, nghĩ tới nghĩ lui thì Châu Tiểu Á vẫn là người được lợi nhất.
Trong lòng của cô bây giờ vừa mừng nhưng cũng vừa lo, lỡ như sau này kết hôn rồi mà Tô Thước thì phải làm sao đây?
Trong khi đó thì Tô Thước ở bên cạnh cũng nghiêng đầu khó hiểu, cô gái này hôm nay bị làm vậy nhỉ? Vừa rồi mới lên xe thì còn vui vẻ líu lo, bây giờ lại thay đổi sắc mặt rồi? Cô gái này...!Liệu có bình thường không đây?
- Em sao vậy? Hối hận rồi?
- Không có, em mới không có sợ...!Em...!Em chỉ là có vài suy nghĩ thôi.
- Em nghĩ cái gì?
Châu Tiểu Á vốn dĩ còn định nói cho anh nghe, nhưng rồi lại thôi.
Dù sao thì bây giờ cũng không thể nói, lỡ đâu đến lúc cô nói xong rồi Tô Thước lại không muốn kết hôn thì sao? Không được, cái gì cũng phải rõ ràng đã, phải đợi kí xong giấy chứng nhận kết hôn thì cô mới nói cho anh biết.
Sau đó thì Châu Tiểu Á liền nói là không muốn nói cho anh mà quay đi, gương mặt của Tô Thước bây giờ cảm thấy có chút sai sai, cô gái nhỏ này thật sự bình thường đúng không?
Nhưng rồi thì anh cũng không nhận tâm nữa mà trực tiếp lái xe đi.
Khi chiếc xe của họ dừng lại ở Cục dân chính thì Châu Tiểu Á càng khẩn trương hơn, tay chân của cô cũng bắt đầu run lên rồi, nhìn biểu hiện này của cô mà Tô Thước chỉ biết lắc đầu rồi cười nhẹ, khi Châu Tiểu Á nhìn thấy bản thân bị anh cười liền nhìn anh trừng mắt, nói:
- Anh cười gì chứ? Đáng cười lắm sao?
- Châu Tiểu Á, bây giờ em hối hận vẫn còn kịp đấy, đừng để đợi đến lúc kí xong giấy tờ rồi hối hận...
Dừng một chút, Tô Thước liền cúi sát vào tai cô, nói:
- Đến lúc đó thì bút sa gà chết, có hối hận cũng muộn rồi!
Châu Tiểu Á nghe vậy liền hùng hổ đẩy anh ra, sau đó còn vênh váo hất mặt nhìn anh, nói:
- Mơ đi, em là ai chứ? Em là Châu Tiểu Á con gái của Châu gia, chỉ là kết hôn thôi mà, có gì phải sợ.
Cái đuôi nhỏ mạnh miệng như vậy thì Tô Thước cũng chỉ gật đầu phụ họa cho cô vui, sau đó thì hai người họ cũng cùng nhau đi vào Cục dân chính.
Vì lúc trước anh đã nhờ bạn của mình xin một suất ưu tiên để tránh bị làm phiền, nên khi nhìn thấy Tô Thước thì người trong Cục dân chính liền nhanh chóng thu xếp cho hai người họ hoàn thành thủ tục.
Sau khi kí tên vào giấy đăng ký kết hôn thì hai người họ cũng cầm theo hai giấy chứng nhận để chụp ảnh, lúc này Châu Tiểu Á cũng cười nhưng nụ cười của cô lạ lắm...!Nhìn dáng vẻ miễn cưỡng kia thì không ít người hỏi rằng cô bị ép à?
Nhưng suy đi tính lại, thì người bị ép là Tô Thước mới đúng, anh còn không thảm thì ai thảm đây?
Cuối cùng thì họ cũng chờ thêm một lúc để người ta dán ảnh vào giấy chứng nhận, rồi đưa lại cho họ.
Khi Châu Tiểu Á cầm được giấy chứng nhận đăng ký kết hôn thì cô vô cùng vui vẻ, còn muốn chụp ảnh đăng lên mạng xã hội nữa.
Nhưng mà cô đã đáp ứng với Tô Thước là hiện tại không công khai chuyện này, nhưng bây giờ cô muốn khoe ra quá đi, phải làm sao đây?
Ngay lúc này thì Tô Thước liền đưa tay về phía cô, Châu Tiểu Á còn nghiêng đầu khó hiểu nhìn anh, Tô Thước liền nói:
- Chẳng phải muốn đăng lên mạng sao? Chụp nhanh lên, trời nắng lắm đó.
Châu Tiểu Á nghe vậy liền nhìn anh mỉm cười, sau đó cũng hiểu ý mà nắm lấy tay anh, hiển nhiên thì anh cũng đã ưu