Sau đó thì là buổi nói chuyện giữa bang chủ bang Mật Thước – Tô Thước và thành viên cấp cap của quân đội Châu gia – Châu Nam Hạo.
Lần này họ gặp nhau không phải với thân phận là anh rể - em vợ, mà chỉ đơn giản là một cuộc giao dịch của hai bên mà thôi.
Tuy nhiên thì đứng trước một người có khí thế bá đạo như Tô Thước thì Châu Nam Hạo hiển nhiên là cũng có chút sợ hãi rồi, tuy rằng từ bé thì cậu ta đã được rèn giũa tại quân ngũ, nhưng so với những gì do quân đội đào tạo thì Tô Thước đã bước ra đời từ rất lâu, những gì mà cậu ta học được đều chỉ là sách vở và ít khi được thực hiện, nhưng đổi lại thì trong cuộc đời của Tô Thước thì anh làm nhiều hơn là đọc.
- Châu thiếu, cậu còn gì để nói về chuyện này nữa hay không?
- Tô lão đại, chuyện này xin nhờ anh rồi, mặc dù Châu gia cũng có khả năng tìm kiếm được người đứng đằng sau Kim Ưng bang, nhưng nói thế nào thì đó cũng là bang phái của hắc đạo, nên chuyện tìm kiếm cũng có chút khó khăn với quân đội Châu gia.
Tô Thước cũng chỉ cười nhạt.
tuy anh đã biết rằng kẻ đứng đằng sau Kim Ưng bang là Bạch Khánh Tùng, nhưng anh lại muốn biết nhiều hơn về mối quan hệ giữa cậu ta và Triệu Thu Ánh, tại sao cậu ta lại bảo hộ cho Triệu Thu Ánh chứ? Theo như những gì To Thước biết về Bạch Khánh Tùng thì cậu ta không phải dạng nhiêu chuyện hay chĩa mũi vào chuyện của người khác, chắc chắn phía sau này vẫn còn có gì đó mà anh không biết được.
Dù nói rằng chuyện này là của Châu gia, nhưng bây giờ anh đã có thể đường đường chính chính nhúng tay vào chuyện này rồi, nhân cơ hội đó anh cũng biết thêm về con người của Bạch Khánh Tùng, nếu như cậu ta là người tốt thì anh vẫn hi vọng rằng sẽ có thể kết giao thành bạn bè, còn nếu hắn ta là kẻ xấu thì cứ trực tiếp loại bỏ sẽ nhanh hơn đúng chứ?
- Vậy bây giờ chúng ta có thể nói chuyện với thân phận khác được chứ?
- Ý cậu là gì?
- Được rồi, anh rể, hôm nay anh không bận gì chứ? Có muốn đi uống với em một ít bia không?
Lúc này Tô Thước cũng cầm điện thoại lên xem, bây giờ là sáu giờ chiều, chắc hẳn là Châu Tiểu Á bây giờ đã ăn xong bữa rồi, tuy nhiên thì hôm nay anh cũng có nói là bản thân sẽ về muộn một chút, nên chắc không sao đâu nhỉ?
- Xong trước tám giờ thì vẫn được.
- Gì vậy anh rể? Từ khi nào mà anh lại trở thành một ông chồng của gia đình vậy? Anh sợ chị Tiểu Á ở nhà cô đơn sao?
Nhưng Tô Thước liền lắc đầu, thực sự mà nói thì hôm nay anh vẫn còn rất nhiều việc, nhất là sau khi Tô Nhiễm xin nghỉ để chuẩn bị cho