Sau khi nói chuyện với Tô Thước xong thì Châu Tiểu Á cũng nhanh chóng quay về phòng của mình để gọi điện cho Bàng Linh.
Tuy nhiên thì lúc này Tô Thước lại nhận được điện thoại từ Triệu Thu Ánh, cô ta nói rằng muốn giải thích với anh về những chuyện đã xảy ra vào ngày hôm đó, và đương nhiên thì tất cả những gì cô ta nói đều chỉ quay quanh hai chữ “vô tội”.
Nhưng anh không có ý định sẽ đến gặp cô ta, đến cả nói chuyện điện thoại anh cũng cảm thấy rất tốn thời gian.
Trái lại với thái độ hửng hờ của anh thì Châu Tiểu Á có vẻ như rất hứng thú với chuyện này, vì dù nói thế nào thì người bị hại cũng là cô kia mà, cho dù muốn xin lỗi hay giải thích thì cũng nên tìm cô mới đúng, tìm chồng cô làm gì, đúng là ả đàn bà điên!
Tô Thước lúc này còn đưa mắt nhìn sang Châu Tiểu Á, sau đó liền nghiêng đầu, nói:
- Em còn chuyện gì sao?
- Ai… Ai gọi cho anh vậy?
- Em muốn biết?
Ngay lập tức Châu Tiểu Á liền lắc đầu chối bỏ, khi nhận được cái lắc đầu của cô thì anh cũng chỉ “à” rồi quay đầu định sẽ rời đi, cô nhìn thấy anh giấu mình chuyện gì đó thì cô liền nhanh chóng phi đến ôm lấy tay của anh, còn đưa gương mặt phụng phịu nói:
- Anh không có gì muốn nói với em sao? Em là vợ anh đấy.
Nhưng Tô Thước chỉ nghiêng đầu, sau đó còn cười nhạt một tiếng, đáp:
- Là em nói không muốn biết cơ mà?
Bất chợt Châu Tiểu Á liền cứng họng, đúng là cô đã từ chối muốn biết nhưng dù sao cô cũng chỉ là tò mò một chút thôi mà, ấy thế mà cái tên nam nhân đáng chết này lại không biết điều như thế, lại trực tiếp giấu cô luôn, đúng là đáng bị phạt!
Vốn dĩ cô nghĩ rằng Tô Thước đang chuẩn bị để đi gặp Triệu Thu Ánh, không chỉ thế mà anh còn đi tắm nữa cơ, nhìn anh trau chuốt như vậy thì Châu Tiểu Á thật sự đã ăn giấm rồi, ngồi trong phòng mà cô không ngừng mắng mỏ Tô Thước, còn nói anh là tên lòng lang dạ sói, anh thay lòng đổi dạ,… Nói chung là có bao nhiêu từ mắng mỏ thì cô đều đã chửi hết, nhưng cũng chỉ là dám chửi ở trong bụng thôi.
Tuy nhiên điều làm cho Châu Tiểu Á ngạc nhiên chính là bộ trang phục của Tô Thước, sau khi anh tắm xong thì đã thay một bộ đồ ngủ rất chi là ấm áp, sau đó còn leo lên giường, trực tiếp nằm xuống rồi đắp chăn lại.
Cô bây giờ vẫn còn chưa hết bàng hoàng nhìn anh bằng cặp mắt khó hiểu và không biết đang có chuyện gì xảy ra.
- Anh… Không đi à?
- Đi đâu?
- Chẳng phải anh có hẹn với Triệu Thu Ánh à? Anh định cho người ta leo cây sao?
Nghe đến đây