Trong khi mọi người vẫn còn yên ấm trong chăn, kể cả Tô Thước và Châu Tiểu Á cũng vậy.
Thì đột nhiên một tiếng hét vang vọng khiến cho mọi người trong nhà đều phải thức giấc, lúc này thì Châu Chí Tường, Khang Diệu Di và Châu Nam Hạo liền nhanh chóng chạy xuống xem tình hình thế nào.
Chỉ vừa mới mở cửa ra thì cả ba người đều chết sững lại, cô con gái quý giá của Khang Diệu Di ấy thế mà lại không mảnh vải che thân, chẳng những thế mà còn ngồi co ro ở một góc giường, trên cơ thể thì chi chít những vết xanh đỏ, nhiều chỗ còn rướm cả máu nữa chứ.
Đột nhiên trong đầu của Khang Diệu Di liền nhảy số, bà ta đã nhìn ra được mưu tính của Châu Tiểu Ân từ tối qua rồi, nên ngay lập tức liền nói:
- Ông xem con rể quý giá của ông đi, đã kết hôn với Tiểu Á rồi mà còn làm ra những trò đồi bại này với Tiểu Ân...!Nó là muốn hủy hoại Châu gia chúng ta!
Mặc dù người đàn ông kia đã bị che hết cả mặt, nhưng dáng vóc này đúng là khá giống với Tô Thước.
Ngay lúc đó thì Châu Nam Hạo định nói gì đó thì Châu Tiểu Ân lại bật khóc nức nở, một cảnh tượng hỗn loạn như vậy cũng đủ làm cho Châu Chí Tường khó xử.
Nhưng một giây sau đó thì mọi thứ liền sụp đổ.
Tô Thước từ bên ngoài đi vào trong phòng, giọng nói có chút gấp gáp nói:
- Cha, mẹ, có chuyện gì xảy ra vậy?
Nghe giọng nói của Tô Thước từ phía sau liền làm cho Khang Diệu Di và Châu Chí Tường giật mình, ngay cả Châu Tiểu Ân đang khóc lóc cũng phải im miệng lại.
Cô ta không dám tin đưa mắt nhìn Tô Thước đang đứng ở bên ngoài...!Nếu như người đêm qua không phải anh...!Vậy người đàn ông này là ai? Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra vào buổi tối hôm qua kia chứ?
Khang Diệu Di nhìn thấy anh liền lắp bắp, nói:
- Sao con...!Con lại ở đây?
- Mẹ nói gì vậy, cả đêm hôm qua con và Á Á đều ngủ lại đây, mẹ quên rồi sao?
Đương nhiên là bà ấy không quên rồi, nhưng nếu đúng như kế hoạch thì đêm qua Châu Tiểu Á và Viêm Sái mới là một cặp ngủ cùng nhau, còn Châu Tiểu Ân và Tô Thước mới là người ngủ với nhau chứ? Rốt cuộc là đang có chuyện gì xảy ra ở đây vậy? Sai ở đâu mất rồi?
- Không có gì đâu, con về phòng với Á Á trước đi.
Chỗ này có cha mẹ xử lý rồi.
Tô Thước nghe vậy cũng gật đầu, đợi khi Châu Chí Tường quay lưng lại với anh thì anh mới đưa mắt nhìn Châu Tiểu Ân, rồi nở một nụ khinh miệt, trò trẻ con này mà vẫn muốn gài bẫy anh sao? Đúng là nằm mơ giữa ban ngày!
Sau khi diễn xong tuồng thì Tô Thước cũng quay về phòng, vừa hay Châu Tiểu Á cũng đã thức giấc, cô đưa ánh mắt ngái ngủ nhìn về phía anh, nói:
- Có chuyện gì bên ngoài mà ồn vậy?
- Không có gì...!Mà hình như là