Nhưng có điều ngạc nhiên chính là khi Châu Tiểu Á đến quán cafe thì không chỉ nhìn thấy Triệu Thu Ánh, mà cô còn nhìn thấy được hai người rất lạ mặt.
Trong đó có một người phụ nữ tầm độ tuổi trung niên, trên gương mặt của bà ấy cô có cảm nhận là rất quen mắt, nhưng lại không nhớ được là từng gặp bà ấy ở đâu.
Bước đến chỗ ngồi đối diện với Triệu Thu Ánh, cô có chút căng thẳng.
Nhưng cũng mạnh miệng, nói:
- Cô gọi tôi ra đây có chuyện gì sao? Liên quan đến Tô Thước là chuyện gì?
Vốn dĩ Châu Tiểu Á còn định chờ Triệu Thu Ánh trả lời, nhưng không ngờ cô ta ấy vậy mà lại xin phép rời đi, để lại Châu Tiểu Á ngồi đối diện với hai người xa lạ.
Hai mắt của cô cũng bắt đầu mở to khó hiểu, nhưng người dì trung niên kia lại nhìn cô với ánh mắt yêu thương, thiếu điều là nhào đến ôm hôn mà thôi.
- Cái đó...!Hai người là ai vậy?
Lúc này thì người nam nhân ở bên cạnh liền khoanh tay trước ngực, còn chề môi chế giễu một câu:
- Xem ra anh trai đã giấu chị dâu ở nhà đến ngốc rồi.
Hay là vốn dĩ anh ấy chưa bao giờ nhắc đến bọn tôi trước mặt chị?
Nghe cậu ta nói mà Châu Tiểu Á càng mơ hồ hơn, hiển nhiên là ngay lập tức người phụ nữ ở bên cạnh liền đánh vào đầu của tên kia một cái, còn lườm nguýt cậu ta một cái, nói:
- Im miệng lại.
Lúc này thì Châu Tiểu Á có thể mường tượng rằng cậu thanh niên kia chính là con trai của dì ấy.
Nhưng mà khoan đã...!Người anh trai mà cậu ta nhắc đến là ai? Rồi cái gì mà nhốt chị dâu đến ngốc? Là đang nói đến cô và Tô Thước sao? Nhưng mà...!Nhưng mà giữa Tô Thước và hai người họ có quan hệ gì? Rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra ở đây vậy?
- Chào con, ta là Tô Nhã Hi...!Nếu xét theo huyết thống thì ta là mẹ ruột của chồng con.
Đến đây thì hai mắt của Châu Tiểu Á liền mở to hơn, đúng rồi...!Bảo sao cô lại thấy gương mặt của dì ấy lại quen mắt như vậy, hóa ra là giống với anh chồng ở nhà...!Ủa mà khoan, từ từ đã...!Mẹ ruột của Tô Thước? Chẳng phải Tô Thước là trẻ mồ côi sao? Sao đột nhiên lại lòi ra một người mẹ ruột vậy.
- Đây là Bạch Khánh Tùng, chắc là Tô Thước không nhắc đến với con đúng chứ.
Hôm nay ta đến tìm con cũng không có ác ý, chỉ là ta muốn nhờ con nói với Tô Thước đừng nghĩ nhiều.
Thằng nhỏ Khánh Tùng chỉ là tò mò về anh trai nó nên mới tìm hiểu mà thôi...!Ta...!Cũng không hi vọng Tô Thước sẽ tha thứ cho Tô gia, chỉ là ta muốn nhờ con nói với Tô Thước rằng, mẹ yêu con...!Từ trước đến giờ mẹ vẫn yêu con.
Một loạt thông tin lớn đổ vào đầu khiến cho Châu Tiểu Á chưa kịp hiểu, người đàn ông tên Bạch Khánh Tùng này thì cô có nghe Tô Thước nói qua, mà hình như theo cô nhớ thì đúng là Tô Thước từng nói Bạch Khánh Tùng có những biểu hiện kì lạ, anh sợ rằng cậu ta là người đứng sau Triệu Thu Ánh đối phó với anh.
Nhưng không ngờ chỉ là tên tiểu tử thối đó ham chơi thôi sao?
Còn nữa...!Người phụ nữ xinh đẹp này lại nói là mẹ của Tô Thước? Vậy rốt cuộc là có chuyện gì thế?
- Dì này...!Chuyện đó là sao ạ? Cháu nghe chưa hiểu lắm.
Hiển nhiên thì sau đó Tô Nhã Hi cũng đã kể lại toàn bộ mọi chuyện năm đó, khi Châu Tiểu Á nghe