Trong văn phòng yên tĩnh, đột nhiên, cửa bị đẩy ra.
Một y tá với vẻ mặt lo lắng đi vào, nhìn thấy người đang ngủ say trên bàn làm việc, cô đột nhiên thả lỏng động tác, thận trọng bước tới, nhẹ giọng gọi.
“Bác sĩ Trần?”Chàng trai trẻ đang nằm sấp hơi nhíu mày, sau đó ngẩng đầu lên, nhất thời hai mắt mở to mê mang, sau đó đột nhiên trở nên sắc bén.
Y tá bên cạnh bị sắc mặt đột nhiên thay đổi của hắn làm cho sửng sốt, thận trọng lùi lại hai bước, ngập ngừng nói: “Bác sĩ Trần?Từ Thạc thu liễm ánh mắt, nhìn cô y tá hai lần báo tin cho hắn này, thở dài đáp: "Là tôi, làm sao vậy?"“Cái kia.
.
.
tinh thần của bệnh nhân ở phòng số 13 ngày càng sa sút, anh xem có nên dùng thuốc sớm không?" Y tá vẫn thận trọng nói.
Đây đã là lần thứ ba rồi đấy.
"Biết rồi, lát nữa tôi sẽ đi xem một chút.
" Từ Thạc ân cần nói.
Cô y tá gật đầu rồi lặng lẽ đóng cửa đi ra ngoài.
! Sau khi cô đi rồi, Từ Thạc mới dựa lưng vào ghế dựa, ngửa đầu nhìn chằm chằm vào trần nhà màu trắng nhợt ngẩn một hồi, tiếp theo hắn triệu hồi sổ tay người chơi ra.
Nhìn thẻ nhân vật mới ra kia, Từ Thạc liền kích vào nó.
[Lưu ý: Thẻ nhân vật này chứa tính nguy hiểm, tiếp nhận toàn bộ thông tin nhân vật này có thể ảnh hưởng đến bản thể, không chấp nhận thông tin nhân vật cũng có thể hoàn thành nhiệm vụ thẻ của nhân vật.
]Hệ thống thế mà lại đưa ra một cảnh báo.
Từ Thạc trực tiếp nhấp vào "OK".
Ngay lập tức, tấm thẻ bác sĩ hình người hóa chó thành một tia sáng bay vào trong đầu hắn, vô số thông tin lộn xộn trong nháy mắt chiếm lĩnh ý thức của đại não.
Từ Thạc nhíu mày, hắn cảm thấy tựa hồ có một ý thức khác đang cố gắng xâm chiếm đại não của hắn, loại ăn mòn này tựa như ô nhiễm, bình thường không dễ phát hiện, nhưng sẽ vô thức thay đổi hành vi của người bị xâm chiếm.
Và nếu chính bạn có thể cảm nhận rõ ràng sự thay đổi này và chống lại nó, thì đó là tâm thần phân liệt.
Cho nên, người muốn sát hại Lạc Côn quả nhiên là một cái nhân cách khác của Trần Sở.
Đây là một câu chuyện hết sức bình thường giữa một bác sĩ và một bệnh nhân tâm thần, vì chữa trị cho bệnh nhân số 13 Lạc Côn, Trần Sở vô tình biến mình thành một kẻ tâm thần, và nhân cách mới sinh ra chỉ muốn giết Lạc Côn.
Tâm nguyện của thẻ nhân vật cũng rất đặc biệt, muốn tiếp tục trị liệu cho Lạc Côn và muốn giết Lạc Côn.
Khá lắm, cho dù trở thành thẻ nhân vật thì hai nhân cách này cũng phải đối đầu với nhau mới chịu cơ, Từ Thạc nhíu mày nghĩ nghĩ.
Có lẽ, hắn có thể vừa trị liệu cho Lạc Côn vừa giết cậu chăng?Ngoài vấn đề này, còn có một vấn đề khác quan trọng hơn, nếu nhân vật đóng vai bị bệnh, thì thực sự tương đương với việc “bản thân cũng bị bệnh”.
Thuốc trên bàn kia là do Trần Sở kê cho chính mình, nhưng trên thực tế, nó đã bị một nhân cách khác lén lút thay thế bằng một thứ tương tự, hiện tại bên trong là kẹo đường đậu.
Khó trách lúc trước hắn cảm thấy nó lại quá ngọt, lúc giấu dưới lưỡi còn tan chảy rất nhanh.
Bởi vì bác sĩ Trần đã uống thuốc cùng nước ấm suốt thời gian qua nên vẫn chưa phát hiện ra vấn đề này, tình trạng cũng ngày càng trở nên nghiêm trọng hơn.
Mà loại thuốc mà Lạc Côn định uống trong "vòng lặp số một" vốn là thuốc bình thường, kết quả lại bị bác sĩ Trần thay thế bằng thuốc độc.
Sở dĩ làm như vậy, không chỉ là muốn giết bệnh nhân của mình, mà còn muốn xem phản ứng của nhân cách khác của hắn sau khi biết chính mình hạ độc bệnh nhân thế nào, tốt nhất là trực tiếp suy sụp đến mức không thể chống cự, như vậy bác sĩ Sở có thể thay thế bản thể.
Từ Thạc thở dài, hắn cảm thấy cộng thêm mình thì cái thân thể này đã có ba nhân cách rồi.
Nhân cách của bệnh nhân đa nhân cách đều rất cổ quái, cũng đều tương đối độc lập.
Điều này dẫn đến việc nhân cách của bác sĩ Sở vẫn tồn tại, mà nhân cách của Trần Sở cũng vẫn tồn tại, chẳng qua tương đối an phận và Phật hệ hơn thôi.
Chẳng trách vừa vào trò chơi, hắn luôn cảm thấy có gì đó không đúng, bởi vì suy nghĩ kỳ quái kia đã ảnh hưởng đến phán đoán của hắn, tính cách của bác sĩ Trần rất mạnh mẽ, khó tránh khỏi ảnh hưởng một chút đến Từ Thạc.
Đặc biệt là sau khi nhìn thấy Lạc Côn, phản ứng đó sẽ càng trở nên mãnh liệt hơn, đó là lý do tại sao hắn luôn cảm thấy đau đầu mỗi khi ra khỏi phòng số 13.
Chính bởi vì một nhân cách khác muốn bước ra chào hỏi thế giới.
…Từ Thạc gõ gõ vào cái đầu sai trái, nhặt viên thạch đậu trên bàn lên ăn một