Lúc nghe thấy Tống Thư Yểu nói "Được", Thang Khải, Minh Thù và ê-kíp chương trình đều thở phào nhẹ nhõm.
Cô đồng ý ở lại trường, vậy thì NPC thật của họ mới dễ giở trò.
Tất nhiên là phải ở lại trường, bởi vì nơi này chính là sân khấu để cô biểu diễn vở kịch quan trọng của mình.
Mèo con nằm trong lòng cô kêu meo meo, Tống Thư Yểu nói với hiệu trưởng: "Em muốn đưa nó đến chỗ bác sĩ để khám xem thế nào."
"Được rồi, em vẫn nhớ đường đến phòng y tế chứ?"
"Dạ nhớ."
Ánh mắt của Thang Khải sáng lên, vội vàng xoay người chạy về phòng y tế của trường.
Minh Thù nhìn thấy Thang Khải chưa gì đã có cơ hội tiếp xúc với Tống Thư Yểu, trong lòng càng sốt ruột.
Cô ta và Thang Khải là mối quan hệ cạnh tranh, các NPC thật tham gia mỗi kỳ đều sẽ là đối thủ cạnh tranh với nhau.
Thứ họ cạnh tranh là cảm tình của khán giả trong phòng livestream, cũng như mức độ yêu thích của khán giả.
Nếu không thì mục đích họ tham gia chương trình này là để làm gì?
Nhưng bây giờ cô ta không biết phải làm thế nào mới có thể có mối liên hệ với Tống Thư Yểu và kết bạn cùng cô.
Thang Khải vội vội vàng vàng chạy về phòng y tế của trường, nhanh chóng sửa sang lại quần áo đầu tóc, ổn định hơi thở, đợi Tống Thư Yểu đến gõ cửa.
Khán giả cũng đang chờ đợi.
Trong đầu Thang Khải đã chuẩn bị vài tình huống nên dùng dáng vẻ như thế nào để khám bệnh cho mèo, hay nên sử dụng cách nói chuyện nào để giao lưu với cô, hy vọng rằng điều này có thể thu hút được sự chú ý của Tống Thư Yểu.
Anh ta khá tự tin vào ngoại hình và phong thái của mình.
Mặc dù bây giờ Tống Thư Yểu không phải là một người đáng thương nữa, nhưng cô vẫn mất ba khi mới mười tuổi, có lẽ việc cô thích người lớn tuổi sẽ không có gì thay đổi.
Nhưng anh ta đợi rất lâu cũng không thấy người tới.
Trong phòng livestream truyền ra tiếng cười nhạo của khán giả.
[Hahaha...!Ngốc thật đấy! Nơi Tống Thư Yểu muốn đến là phòng khám thú y, không phải phòng y tế của trường]
[Hahaha...Trường quý tộc đúng là có khác, còn mời cả bác sĩ thú y đến chăm sóc cho thú cưng của sinh viên]
[Chỉ cần động não là biết, làm sao có thể đưa mèo đến phòng y tế của trường để khám được]
[...]
*
Học viện Kimcodora là trường tư dành cho giới quý tộc.
Ngoại trừ một số trường hợp tuyển sinh đặc biệt ra, chẳng hạn như Tống Thư Yểu năm đó, thì tất cả sinh viên của trường đều là con cái của những nhà giàu có hoặc có địa vị cao.
Trường có diện tích rất rộng, không gian đẹp đẽ, cơ sở vật chất đầy đủ tiện nghi, đến ký túc xá cũng là những căn hộ sang trọng.
Hơn nữa, Học viện Kimcodora còn ở gần nội thành, từ trạm xe buýt trước cổng trường, ngồi qua bốn trạm là tới nơi rồi, rất thuận tiện.
Ký túc xá nơi Tống Thư Yểu ở là một căn hộ hai tầng, bên trong được trang bị đầy đủ nội thất và đồ dùng, vô cùng xa hoa.
Phòng ký túc của cô nằm ngay trong khu ký túc xá sinh viên.
Trường học vốn dĩ muốn sắp xếp cho cô ở trong khu ký túc xá dành cho giảng viên, nhưng Tống Thư Yểu từ chối, tự mình chọn căn này.
Tống Thư Yểu mang theo rất ít hành lý, chỉ có vài bộ quần áo để thay và một số vật dụng cá nhân.
Đồ đạc có giá trị chỉ có một chiếc máy tính, ngoài ra còn một chú mèo hoang cô nhặt được trên đường đến Học viện Kimcodora.
Tống Thư Yểu đeo chiếc kính gọng mỏng lên, ngồi trên ghế sô pha đọc sách.
Khuôn mặt thanh tú lúc này tràn đầy khí chất thư hương, nhìn thế nào cũng đều thấy đẹp như một bức tranh vẽ.
Đám nhan cẩu không khỏi kêu gào như thể bị cắt tiết, thế nhưng không dám để lại bình luận, sợ bị mọi người ném đá.
Mèo con đi qua đi lại bên cạnh cô, meo tới meo lui.
Tống Thư Yểu dường như bị nó làm phân tâm, ngoảnh lại nhìn nó chằm chằm, ánh mắt âm u.
Con mèo nhìn lại cô bằng đôi mắt tròn xoe.
[Đến rồi đến rồi!]
[Cuối cùng bộ mặt thật của cầm thú cũng xuất hiện rồi!]
Khán giả trong phòng livestream trở nên phấn khích.
Chỉ thấy Tống Thư Yểu từ từ tháo mắt kính xuống, động tác này làm cô tỏa ra khí chất siêu ngầu, siêu bùng nổ.
Sau đó cô bất ngờ di chuyển, nhào tới đè mèo con nằm trên sô pha giống như thiếu nữ bị đẩy ngã và bị người kiềm chặt hai tay hai chân.
Tống Thư Yểu vùi mặt vào bụng nó, hít một hơi.
Mèo con mở to đôi mắt tròn xoe, ngơ ngác nhìn Tống Thư Yểu.
Tống Thư Yểu bị dụ dỗ rồi.
Cô đặt cuốn sách xuống, bắt đầu cùng mèo chơi đùa, cùng nó lăn lộn trên sàn nhà.
Dáng vẻ yêu thích động vật nhỏ không khác gì người thường.
Hơn nữa sau khi chơi với mèo xong, Tống Thư Yểu ôm nó cùng nhau ngồi xem chương trình tạp kỹ rồi viết một đống bình luận.
Tống Thư Yểu: A a a, các anh giỏi quá, cố lên, sau này hãy chỉ đi trên con đường trải đầy hoa thôi nhé!
Thế nhưng cô vẫn rất kiềm chế.
Một tiếng sau, cô lại trở về với bộ dạng là một Tống Thư Yểu sinh ra đã làm người thắng cuộc, xa vời không thể với tới.
Cô cầm quyển sách ra ngoài ban công, bắt đầu ngồi đọc một cách nghiêm túc.
Mèo con ăn đủ, uống đủ, chơi đùa mệt rồi, liền nằm cuộn tròn dưới chân cô ngủ thiếp đi.
Trong đôi mắt dịu dàng của cô phản chiếu từng con chữ đen, khóe miệng cong lên đầy vẻ dịu dàng, làm thời gian dường như cũng trôi chậm lại.
Cảnh tượng cô ngồi dưới ánh đèn đọc sách đẹp như tranh vẽ.
Chỉ là có đôi lúc, cô sẽ cầm ống nhòm trên bàn lên, hướng về phía đối diện, như thể đang nhìn gì đó.
Nhưng khi khán giả chuyển sang góc nhìn của cô thì cô đã dời tầm mắt sang hướng khác.
[Đối diện là ký túc xá nam, cô ta đang nhìn trộm sao?]
[Còn dùng ống nhòm để nhìn trộm, thật kinh tởm!]
[Tôi đã bảo cô ta không thể nào thật sự bình thường như bề ngoài chúng ta thấy được, chắc chắn vẫn còn một bộ mặt khác chưa thể hiện ra!]
[Chỉ cần theo dõi cô ta thật kỹ, đến cuối cùng cái đuôi hồ ly cũng sẽ lộ ra ngoài!]
[Thứ mà cô ta nhìn lúc ban ngày có phải chính là cái người trong ký túc xá kia không?]
[Thật là nguy hiểm, suýt nữa thì bị cô ta che mắt!]
Tống Thư Yểu lật trang sách, nụ cười nơi khóe miệng càng sâu hơn.
Nếu một người bình thường làm những việc bình thường, thì mọi người hoàn toàn sẽ không cảm thấy gì.
Nhưng nếu một người thoạt nhìn cao cao tại thượng, không ăn khói lửa nhân gian lại âm thầm làm những việc giống như người bình thường, ngược lại sẽ khiến mọi người lập tức cảm thấy người này quá đáng yêu rồi, sẽ nhanh chóng sinh ra thiện cảm.
Cái gọi là tính cách tương phản, chính là từ đồng nghĩa với hai từ đáng yêu.
Thế nhưng bọn họ quá kỳ vọng vào việc mong chờ cô làm chuyện xấu, mong chờ cô lộ ra bộ mặt thật gian ác.
Nên nếu để bọn họ phát hiện ra cô thực chất chỉ là một người bình thường, thì sẽ rất dễ khiến họ cảm thấy thực tế quá mức chêch lệch với kỳ vọng, có thể sẽ thẹn quá hóa giận mà bỏ đi.
Cho nên cô phải thả câu để khơi dậy hứng thú của bọn họ.
Cứ như vậy, từng bước từng bước, chậm rãi tiến vào cái bẫy mà tôi giăng ra đi.
*
Minh Thù tưởng rằng Thang Khải đã có cơ hội tiếp xúc với Tống Thư Yểu, trong lòng cô ta nôn nóng đến bốc hỏa, có chút hoảng loạn.
Tạm thời không nghĩ ra cách để tiếp xúc với Tống Thư Yểu, kết bạn với cô, vậy thì nên đổi hướng hành động khác xem sao.
Tóm lại, nhất định phải tìm cách lôi kéo được thiện cảm của khán giả phòng livestream.
Kịch bản mà ê-kíp giao cho cô ta cũng nên đến lúc thực hiện rồi.
Kịch bản phim thần tượng lãng mạn trong trường học vẫn luôn là đề tài nhận được sự yêu thích rộng rãi của khán giả.
Để khiến khán giả cảm thấy nhập vai hơn, thân phận học sinh chuyển trường của Minh Thù chính là học sinh được đặc cách tuyển vào.
Nói cách khác, cô ta chỉ là một thiếu nữ có gia cảnh bình