Cô ngượng đến ửng hồng hai má, anh thích thú trước biểu cảm đáng yêu này của cô.
Cô vòng tay ôm lấy eo cô, kéo sát cô về phía anh:
- Muốn đi chơi không?
Cô hơi ngây người, đưa mắt to tròn nhìn anh:
- Đi đâu? Mà anh xong việc rồi sao?
Anh vén tóc cô, cử chỉ ôn nhu dịu dàng, Mộc Đoan chẳng thể đoán được ý nghĩ của người ông khó hiểu này:
- Tôi xong việc rồi.
Thay đồ đi, tôi đưa hai mẹ con cô đi chơi.
Cô ngớ người ra, anh vừa nói gì chứ? "Hai mẹ con"? Y Phong từ lúc nào đã để tâm đến đứa bé trong bụng cô đến vậy?
Tim cô bất giác lại đập mạnh, cảm giác xuyến xao này, cô sắp bị anh mê hoặc đến mụ mị mất thôi.
- --------------------------------
Khu giải trí Đôn Khánh,
Mộc Đoan cứ như đứa trẻ thích thú trước những trò chơi đa dang bày ra trước mắt.
Cô chỉ tay về phía vòng đu quay lớn.
- Anh à, chúng ta lên đó có được không.
Anh nắm tay cô kéo nhẹ:
- Sang đây mua vé.
Tuy anh kiệm lời gãy gọn, đôi khi lại cục súc khó ưa, nhưng sâu trong lòng, Y Phong thật sự rất ấm áp.
Ngồi trên vòng đu quay lớn liên tục xoay tròn, đưa từng toa đu quay lên xuống chậm rãi, ngồi bên trong có thể thoải mái ngắm cảnh, nếu là tình nhân thì vừa chuyện trò càng tăng thêm phần lãng mạn.
Cô hồn nhiên ngồi ngắm cảnh, nhìn ra phía ngoài thông qua lớp kính trong suốt:
- Anh xem, phía bên kia có vòi phun nước cao chưa kìa.
Y Phong ngồi cạnh cô, khẽ đưa tay vuốt tóc "vợ".
Mộc Đoan quay sang nhìn anh, nở nụ cười rói.
- Lát nữa mình qua đó đi, em muốn ngắm đài phun nước.
Có hình rồng nữa.
Chợt vòng quay có chút trục trặc, đứng im rồi lại quay tiếp trong sự xập xình khó khăn.
Cô hoảng sợ nhìn xuống phía dưới rồi nhìn anh:
- Có chuyện gì vậy? Vòng quay bị gì rồi sao?
Những người có mặt trên vòng quay ngồi ở các toa khác cũng hoang mang không kém.
Đặt biệt là nhưng toa xích đu đang được đưa lên cao như toa cô và anh đang ngồi.
Y Phong vẫn giữ thái độ bình tĩnh, đưa tay áp lên má cô:
- Không sao đâu, sẽ có người đến xử lý nhanh thôi.
Trông vẻ mặt sợ sệt như chú thỏ nhỏ của cô khiến lòng anh như mềm nhũng.
Y Phong ngồi sát lại gần cô, vòng tay ra phía sau eo Mộc Đoan.
- Đừng lo lắng, có tôi ở đâu mà.
Ở khoảng cách gần thế này, cô không tránh khỏi cảm giác ngượng ngùng.
Cô quay mặt nhìn ra phía bên ngoài.
Y Phong vòng tay tay ôm eo cô từ phía sau, Mộc Đoan chẳng lý giải được hành động của anh.
Chỉ là vợ chồng trên danh nghĩa, ở đây cũng không cần phải diễn cảnh vợ chồng hạnh phúc, vậy sao anh phải tỏ ra thắm thiết với cô làm gì?
Cô không thể phủ nhận rằng hành động ấm áp của anh khiến tim cô càng xao xuyến rung động.
Nhưng Mộc Đoan chỉ sợ, đối với anh, cô chỉ là "bạn tình".
Suy nghĩ vài giây, cô cất lời:
- Tuần sau em sẽ đi làm ở Thẩm Châu, cũng đến lúc em nên