Cánh cửa phòng mở ra, một người phụ nữ trung niên sang trọng bước vào.
Bà ấy tiến đến gần cô, ngồi xuống cạnh Mộc Đoan mỉm cười đôn hậu:
- Con gái à, sắp tới công ty nhà ta sẽ hợp tác với công ty bất động sản Orina thuộc tập đoàn Xenia của Trắc gia.
Bà ấy đẩy nhẹ cánh tay cô:
- Tập đoàn trong tương lai sẽ thuộc về người trong mộng của con đấy.
Mộc Đoan khẽ mỉm cười:
- Đến bao giờ trong mộng mới thành hiện thực hở mẹ?
Nghĩ đến Trắc Y Phong, lòng cô lại không ngừng dậy sóng.
Cô đã yêu thầm anh từ năm mười chín tuổi.
Ngay lần đầu tiên cô gặp anh ở trường đại học Keelin.
Cả hai học cùng ngành quản trị kinh doanh, anh hơn cô ba khóa.
Trắc Y Phong là một gương mặt cực nổi bật ở Keelin thời điểm bấy giờ bởi ngoại hình cực phẩm, thành tích học tập khủng và gia thế sinh ra đã ngậm thìa vàng.
Hiện anh đang là CEO của công ty chế tạo thiết bị điện tử và lập trình phần mềm Muriel.
Ngoài ra cũng là tân chủ tịch tương lai sẽ kế thừa tập đoàn Xenia, tập đoàn kinh doanh đa ngành nghề với nhiều công ty con không cạnh tranh lẫn nhau.
Thẩm Mộc Đoan xưa nay chẳng bao giờ rung động với những ai chủ động theo đuổi cô.
Vừa gặp Trắc Y Phong cô đã rất vừa mắt bởi vẻ ngoài cuốn hút của anh.
Về sau cô càng say mê Y Phong không lối thoát khi nhận thấy tính cách lạnh lùng, nghiêm nghị và chẳng để mắt đến bất kỳ cô gái của anh, dù anh được không biết bao cô tỏ tình, bao nàng thầm thương trộm nhớ.
Quả thật là nghiệp quật khi bao người thích cô, cô lại từ chối.
Đến khi sa vào lưới tình của anh, Y Phong lại lạnh nhạt, khí chất toát ra lạnh lẽo khác gì một tảng băng vô phương cứu chữa.
Sau này cô mới biết, ba của Y Phong chính là bạn thân của ba cô.
Nhưng như vậy cũng chẳng thể giúp cô và anh đến gần nhau hơn khi anh quá đỗi lạnh lùng.
Mẹ đưa tay vuốt tóc cô:
- Mộc Đoan à, mẹ biết con yêu thầm Y Phong suốt năm năm qua.
Mẹ cũng rất muốn con trở thành con dâu của mẹ.
Nhưng tính cách của Y Phong, mẹ biết rất rõ.
Cái thằng gì mà nhạt nhẽo, kiệm lời.
Con xinh đẹp lại học thức cao như vậy, thiếu gì các chàng trai xứng tầm theo đuổi.
Hãy quên nó đi.
Người phụ nữ đang ngồi bên cạnh cô là Ân Tố Miêu (còn được gọi là Thẩm phu nhân) - mẹ ruột của Trắc Y Phong và là mẹ kế của cô.
Năm Trắc Y Phong mười tuổi, bà Ân Tố Miêu và Trắc tổng (Trắc Bạch Hàn, ba của anh) quyết định ly hôn vì bất đồng quan điểm sống.
Hai năm sau, bà Ân Tố Miêu tái hôn với Thẩm Chí Dĩnh (Thẩm tổng, ba của Mộc Đoan).
Dù Thẩm tổng và Trắc tổng là bạn thân nhiều năm, nay Thẩm tổng lại yêu vợ cũ của Trắc tổng nhưng mối quan hệ của cả vẫn rất tốt đẹp.
Bởi lẽ tình cảm giữa họ rất rõ ràng và sòng phẳng.
Sau khi chia tay trong êm đẹp, hoà bình với Trắc tổng, bà Tố Miêu mới nên duyên với ông Thẩm Chí Dĩnh.
Vậy nên họ đối mặt với nhau bằng sự trưởng thành, từng trải, thật tâm chúc phúc cho đối phương.
Hơn nữa, thời điểm bà Tố Miêu tái hôn với Thẩm Chí Dĩnh, Trắc tổng đã kết hôn với người vợ mới được một năm.
Đây được xem là điển hình của câu nói "hai người chia tay, bốn người hạnh phúc", ngoài ra