Vì vậy, cô quyết định đến thăm những công ty mà chưa nhận được phản hồi.
Lê Hân Đồng cố tình mặc một chiếc váy chuyên nghiệp mà chỉ mặc khi đi làm, trang điểm nhẹ và để tóc ngắn, trông rất tươi tắn và có năng lực.
Lần đầu tiên cô đến một công ty gần nơi cô ở hơn, công ty này mở chưa được bao lâu, quy mô nhỏ nên vội vàng thuê một nhà thiết kế thời trang.
Quản lý nhân sự là một ông già đầu trọc, đeo một cặp kính đọc sách, sau khi Lê Hân Đòng đưa sơ yếu lý lịch,
anh ta liếc mắt nhìn nó, mỉm cười gật đầu.
“Chà, cô Lê, hồ sơ của cô rất xuất sắc.
Công ty chúng tôi hiện đang thiếu những nhân tài như cô.
về cơ bản, chúng tôi có thể chấp nhận mức lương mong đợi của cô.”
Lê Hân Đồng thầm thở phào nhẹ nhõm, chắc chắn, vẫn phải đích thân đến.
“Anh nói như vậy, có nghĩa là tôi đã trúng tuyển rồi” Khi Lê Hân Đồng hỏi điều này, cô đã tự tin rồi.
Quản lý nhân sự không tích cực đáp lại mà nghiêm túc nhìn cô, “Cô Lê, tôi
mạo muội hỏi, cô có kế hoạch kết hôn và sinh con trong những năm gần đây không?”
Lê Hân Đổng không khỏi co giật khóe miệng.
Câu hỏi này rất sắc sảo.
Có vẻ như sự phân biệt đối xử với phụ nữ ở nơi làm việc thực sự diễn ra ở khắp mọi nơi.
Trước ngày hôm qua, cô ấy có thể trả lời rất ngọt ngào, vâng.
Nhưng hôm qua là ngày thấp thỏm nhất trong cuộc đời cô, cô đã đánh mất tình yêu và tình cảm của mình chỉ qua một đêm và trở thành một người vô gia cư.
Lê Hân Đồng lắc đầu chua chát: “Không.
Tôi còn chưa có bạn trai, sao có thể kết hôn sớm như vậy được? Mấy năm nay tôi sẽ tập trung vào sự nghiệp.”
“Thôi, người trẻ tuổi nên tập trung vào sự nghiệp.” Quản lý nhân sự nở một nụ cười nhẹ nhõm, “Cô Lê, chúc mừng cô.”
Giọng nói chưa kịp cất lên, tiếng chuông đã vang lên, điện thoại trên bàn đột nhiên vang lên.
Quản lý nhân sự liếc nhìn điện thoại, “Thực xin lỗi, tôi nghe điện thoại trước.”
Lê Hân Đồng mỉm cười và gật đầu, nói rằng cô không bận tâm.
“Ngô Tổng, ông có dặn dò gì?” Quản lý nhân sự cung kính nói.
Ngô tổng ở đầu bên kia điện thoại không biết nói cái gì, Quản lý nhân sự sắc mặt thay đổi, “Vâng, vâng tôi biết rồi.”
Sau khi cúp điện thoại, Quản lý nhân sự trả lại lý lịch cho Lê Hân Đồng, “Cô Lê, xin lỗi, chúng tôi không thể nhận cô.”
Lê Hân Đồng kinh ngạc nhìn anh ta: “Tại sao, vừa rồi không phải ngài đối với lí lịch của tôi rất vừa ý sao?
“Cái này.” Quản lí nhân sự khó xử giật giật môi:
“Xin lỗi, cô Lê vị trí này đã chọn được người rồi.”
Lê Hân Đòng cau mày, đây cũng quá trùng hợp đi.
“Có người chọn, vậy tại sao vừa rồi ngài không nói”
vẻ mặt của giám đốc nhân sự càng thêm lúng túng: “Đây đây là quyết định của Ngô tổng, vừa rồi điện thoại là anh ấy gọi tới.”
Cô sững sờ một chút, dường như