Nhưng trước tiểu ức Đồng dễ
thương thì mọi nguyên tắc của cô đều được gạt sang một bên, chỉ muốn dành những điều tốt nhất cho con của mình.
“Ấu ye mẹ, mẹ thật tốt” Nhóc con hôn vào má cô một cái.
Sau khi nhóc con nhận kem từ trong tay của nhân viên phục vụ, lại không vội ăn mà rất hiếu thảo đưa kem đến bên miệng Lê Hân Đồng, “Mẹ, mẹ ăn trước đi.
”
Lê Hân Đồng ngạc nhiên trước sự khôn ngoan và hiểu chuyện của tiểu ức Đồng, đồng thời bày tỏ sự thán phục trước cách dạy
dỗ con của Bạc Diễn Thần.
Phải biết là anh ấy là một người đàn ông, vừa phải bận rộn với công việc, vừa phải chỉ dẫn con, thật là không dễ dàng gi.
Những đứa trẻ lớn lên trong những ngôi nhà có cha mẹ đơn thân có xu hướng gặp các vấn đề về tính cách thuộc loại này hay loại khác.
Nhưng những điều này hoàn toàn không thể thấy ở Tiểu ức Đồng.
Chí ít là trước mắt cô cảm thấy nhóc con này ngoài tinh nghịch một chút, những mặt khác đều
không có vấn đề gi.
Lê Hân Đồng cười với nhóc con, “Hôm nay bụng của mẹ không thoải mái, không thể ăn đồ lạnh.
”
Tính ngày thì bà dì sắp tìm đến
X.
roi.
“Hả, sao bụng của mẹ không thoải mái vậy, có uống thuốc rồi khám bác sĩ hay chưa?”
Lê Hân Đồng:“…”
Cô ấy không thể nói thật với trẻ con.
Cho dù nói thì trẻ con cũng sẽ không hiểu được.
Nhóc con hiểu