Lê Hân Đồng bị anh ôm chặt trong lòng, khẩn trương đến không được.
Nhưng lại không thể trốn ra nổi vòng tay anh, ngầng đầu dùng ánh mắt nai con bị hoảng sợ nhìn anh,
“Bạc tổng, tôi chỉ là một dân nghiệp dư, ánh mắt của anh so với tôi chuyên nghiệp hơn nhiều, có thể nghĩ ra cách ghép mầu.
Cho nên tôi thấy vẫn là anh tự mình chọn kiểu dáng chủ đạo của tháng sau càng thích hợp.
Đối với phản ứng của cô Bạc Diễn Thần rất nổi nóng, anh là chồng của cô, ôm cô một cái thì làm sao, nhìn thấy cánh môi đỏ hồng của cô đóng mở, anh nhịn không nổi cúi đầu ngậm
lấy môi cô.
Vốn dĩ chỉ là muốn cô im miệng, không ngờ rằng hôn đến mất kiểm soát.
Cánh môi của cô vừa mềm vừa thơm ngọt, như hai miếng thượng hạng kẹo dẻo.
Anh ngậm lấy đôi môi cô, lúc trằn trọc mút lấy, lúc lại vừa liếm vừa cắn nhẹ.
Đầu óc của Lê Hân Đồng vù vù một tiếng nổ toang, cả người cứng ở đó hoàn toàn không biết nên phản ứng như thế nào.
Bạc Diễn Thần giữ chặt ót của cô, dần khiến nụ hôn thêm sâu hơn, đầu lưỡi linh hoạt dễ dàng thâm nhập qua hàm răng không chút nào phòng bị của cô câu lấy chiếc lưỡi nhỏ thơm mềm, tham lam mút lấy sự ngọt ngào thuộc về cô.
Lúc cô còn ở bên Bạc Cảnh Hiên, số lần hai người hôn nhau ít đến đáng thương, nhiều nhất là nhàn nhạt chạm môi, chưa từng có hôn sâu nóng bỏng kiểu này.
Kỹ thuật hôn của Bạc Diễn Thành quá cao siêu, Lê Hân Đồng bị anh hôn đến toàn thân mềm nhũn, lại thỏa mái đến vô pháp rời khỏi, cả người ngã vào lòng anh.
Hôn rồi tay người đàn ông bắt đầu không thành thật, chầm chậm dọc theo eo của cô đi xuống, tìm thấy vạt áo của cô luồn vào.
Bàn tay to lớn của anh không ngừng chuyển động trên chiếc lưng trần của cô, làn da tinh tế có chút run rẩy dưới tay anh.
Ngón tay anh dựng ở khuy cài áo trong của cô, giải phóng sự trói buộc bộ ngực của người phụ nữ.
Bàn tay to lớn của người đàn ông lập tức thay đổi trận địa, nắm lấy bộ ngực cao vút, nặng nhẹ có lực nhào nắn.
“Ưm” Lê Hân Đồng khống chế không được phát ra âm thanh hờn dỗi, ngay lập tức biến mất trong môi răng của người đàn ông.
Trước ngực truyền đến một trận tê dại, đợi đến khi Lê Hân Đồng phản ứng lại, người đàn ông đã vùi đầu trước ngực cô như liếm mút như trẻ con.
“Ưm, không muốn.” Bản năng của Lê Hân Đồng kháng cự.
Cô không biết rằng sự kháng cự của cô làm cho dục
vọng chiếm hữu của Bạc Diễn Thần càng thêm kích phát.
Anh như trừng