“Ôi trời Bạc Diễn Thần, cậu tên này không địa đạo ròi, lão tử mệt chết mệt sống trang điểm vợ cậu như tiên trời vậy, cậu lại báo đáp tôi như thế.”
“Vợ tôi vốn dĩ là tiên trời.” Bạc Diễn Thần nhìn Lê Hân Đồng đẹp không giống người thật trong gương, làn da nõn nà, đôi mắt câu người, môi đỏ tươi đầy đặn, cao ráo, vòng eo thon nhỏ.
Ánh mắt của Bạc Diễn Thần ngày càng thâm thúy, hận không thể xé toang lễ phục của cô, ôm trong lòng
cân thận ân ái.
Có thể do dục vọng trong ánh mắt anh quá rõ ràng, Co Co nhìn không nổi nữa, “ Được rồi, A Thần, cậu tốt xấu gì cũng thu liễm chút.
Có những việc buổi tối về nhà làm thì tốt hơn.”
Lê Hân Đồng: “…” Cô cảm thấy đầu óc cô bắt đầu bốc khói rồi.
Bạc Diễn Thần hoãn hoãn thu lại ánh mắt, không vui nhìn anh ta một cái, nắm tay Lê Hân Đồng: “Bà xã, chúng ta đi thôi.”
“Này, a Thần cứ thế đi sao? Không cảm ơn tôi?” Co Co ở đằng sau gọi, “Đừng quên ngày khác tụ họp nhé.”
Bạc Diễn Thần lười để ý anh ta, ôm vòng eo nhỏ của vợ mình ra ngoài.
Lên xe, Lê Hân Đồng lấy ra chiếc gương nhỏ trong túi, bên trái soi một cái phải soi một cái.
Hôm nay là lần đầu tiên cô lấy thân phận bạn lữ cùng Bạc Diễn Thần đi tiệc tối, tuy rằng không phải lấy thân phận vợ anh.
Nhưng cô cũng rất căng thẳng, sợ có chỗ nào làm không thỏa đáng khiến Bạc Diễn Thần mất mặt.
Đột nhiên gương trong tay bị lấy mất, Lê Hân Đồng quay đầu đối diện với khuôn mặt cười của Bạc Diễn Thần:
‘Đừng soi nữa, đã rất đẹp rồi.”
Lê Hân Đồng không tự tin nhìn anh một cái: “Thật sự đẹp sao?”
Bạc Diễn Thần cúi đầu ấn nhẹ trên môi của cô, “Người phụ nữ của tôi nhất định đẹp nhất.”
Lê Hân Đồng nhìn môi anh dính chút son môi, nhấc tay giúp anh lau đi, “Ay yo, em đều trang điểm rồi, anh đừng có loạn hôn em.”
Bạc Diễn Thần bắt lấy tay nhỏ của cô: “Không giận tôi nữa?”
“A” Lê Hân Đồng không rõ nhìn anh, giận gì chứ?
Chiều hôm nay, tôi bắt em viết xong
báo cáo trước khi tan làm, không giận nữa?” Anh là cố ý làm khó cô, lẽ nào cô không biết.
“A, anh nói cái này à.’ Lê Hân Đồng cười nói, “Cái này có gì mà tức giận.
Việc này vừa lúc em muốn hội báo với anh.
Hôm nay không kịp, em vẫn chưa hoàn thành, tí nữa phải về tăng ca, sáng mai đưa anh, có được