Vào ngày thử vai lần hai, Khương Chi Chu đến trường quay sớm hơn nửa tiếng.
Ba người tham gia thử vai nữ thứ là Khương Chi Chu, Trần Du, Thương Văn Văn.
Phía sau Trần Du là Trần Lâm và một số lãnh đạo cấp cao của công ty giải trí Tinh Nguyên. Thương Văn Văn là trụ cột của truyền thông Hoa Mỹ, còn Khương Chi Chu dựa vào Giang Thanh Mộng, Bạch Mạch Mạch và thực lực.
Thực lực là tất cả sự tự tin của nàng.
Giờ đây, khi không có nền tảng và mối quan hệ như kiếp trước, ánh hào quang và vinh quang phai nhạt, nàng chỉ có thể bắt dầu lại từ đầu. Nàng không biết sẽ mất bao lâu để trở lại thời kỳ đỉnh cao trong ngành công nghiệp giải trí.
Trong giới không thiếu những diễn viên có ngoại hình đẹp và kỹ năng diễn xuất tốt, nhưng lại thiếu hụt nguồn lực và cơ hội.
Nếu thiếu chút may mắn, có lẽ họ sẽ bị chôn vùi trong cuộc đời này.
Nàng không muốn bị chôn vùi như vậy.
Nàng muốn nổi tiếng, muốn có tên tuổi, muốn kiếm tiền và muốn đóng phim.
Vì vậy, khi nàng trao đổi với đạo diễn Phong Thượng Hiền của《 Cửu khúc》. Lúc đạo diễn Phong hỏi nàng tại sao lại muốn đóng vai nữ thứ, nàng đã vứt bỏ sự ngụy biện, thẳng thắn nói:" Cháu thích hợp với vai diễn này, cháu có thể diễn tốt. Hơn nữa, nếu diễn tốt vai này, có thể khiến cháu trở nên nổi tiếng. Cháu muốn trở thành người nổi tiếng."
Tốt hơn hết nàng nên nói sự thật khi đối diện với những nhân vật tai to mặt lớn.
Phong Thượng Hiền gần năm mươi tuổi, tóc đã bạc trắng nửa đầu, là một lão già đầy nhiệt huyết.
Hơn nửa cuộc đời, ông ấy đều quay chụp phim truyền hình. Ông là người cực kỳ chỉn chu, góa vợ, có danh tiếng lớn trong ngành, nhưng có rất ít người bình thường biết đến ông ấy.
Đây là lần đầu tiên ông làm đạo diễn cho một bộ phim truyền hình IP. Không ít người đàm tiếu sau lưng ông, nói ông thấy tiền liền sáng mắt, khó bảo toàn danh vọng khi về già. Phong Thượng Hiền nghe xong liền cười, thời thế đã thay đổi, những thứ mà ông đã quay chụp trong suốt nửa cuộc đời cũng đủ để ông ấy ghi danh vào lịch sử điện ảnh, tại sao ông ấy lại không thể thử điều mới và tận hưởng nửa đời sau của mình một cách thoải mái?
Sống trong sự đánh giá của người khác thường sẽ mất nhiều hơn có.
Là một nghệ sĩ, muốn nổi tiếng, thì có gì sai không?
Không sai, nhưng nếu không có đức hạnh mới thật sự sai trái.
Đi theo con đường lưu lượng không phải là tội, nhưng những minh tinh làm hỏng thanh danh ngành lưu lượng mới thật sự là người có tội. Những người làm nghệ thuật không xứng đáng với đạo đức thì nên bị đào thải, những kẻ thao túng dư luận, quấy rối thị phi, không chừa đường lui mới đáng bị lên án nhất.
Nàng tiếp tục nói sự hiểu biết của mình về nhân vật và kịch bản. Cuối cùng, Phong Thượng Hiền nhìn xuống lý lịch của nàng và nói:" Hôm nay cháu diễn rất tốt, hình tượng của cháu rất phù hợp với nhân vật, cũng nghiêm túc xem qua nguyên tác. Vai nữ thứ của bộ phim này có rất nhiều cảnh đánh nhau, sơ yếu lý lịch của cháu viết cháu có nền tảng vũ đạo. Tôi đang muốn tìm diễn viên có cơ sở vũ đạo tốt, nếu không có gì thay đổi, tôi sẽ quyết định chọn cháu. Nhưng tôi phải nhắc nhở cháu, diễn cảnh võ thuật tương đối khó, nếu không chịu đựng được, tốt hơn hết cháu nên nói trước với tôi một tiếng."
"Cảm ơn đạo diễn Phong đã cho cháu cơ hội này." Khương Chi Chu cúi đầu, nghiêm túc nói: "Cháu sẽ chứng minh quyết tâm của mình với chú."
Kiếp trước, Khương Chi Chu vào ngành kịch nghệ vào năm mười tuổi, trọng tâm là Đao Mã Đán. Sau này, nàng được nhận vào lớp biểu diễn kinh kịch Trung Quốc và trở thành một diễn viên chính quy.
Việc xuất thân từ hí kịch giúp nàng nổi bật trong các bộ phim cổ trang và võ thuật.
Người đời thường nói nàng nổi như cồn chỉ nhờ vào may mắn. Có rất ít người biết trong những năm đầu, phim võ thuật rất phổ biến, có rất ít nữ diễn viên hát hay, đàn giỏi, cho nên việc nàng được các đạo diễn lớn ưu ái là chuyện đương nhiên.
Ngoài ra, nàng có con mắt tinh tường trong việc lựa chọn kịch bản và kỹ năng diễn xuất của nàng cũng rất tinh tế. Nàng có thể thu về ít nhất một chiếc cúp cho mỗi bộ phim.
Thiên thời, địa lợi, nhân hòa đều có đủ, nếu nàng không thể nổi tiếng, thật sự sẽ khiến thiên lý bất dung.
Trong những tháng gần đây, cả Trần Lâm của Tinh Nguyên và người đại diện phía truyền thông Hoa Mỹ đều đến tìm Phong Thượng Hiền, lén lút chèo lái vai diễn này.
Phong Thượng Hiền rơi vào thế khó xử, nếu ông chọn người này thì khó tránh khỏi làm phật lòng người kia; Tuyển người kia thì người này sẽ không vui.
Bây giờ ông đã chọn Khương Chi Chu. Một mặt, ông rất muốn xem thực lực của nữ diễn viên này có xứng đáng với tham vọng của nàng hay không; Mặt khác, có thể dùng nàng để đỡ súng đạn cho mình.
Thực ra thì ông không phải là người khó khăn, ông không cần người có kỹ năng diễn xuất chuyên nghiệp, chỉ cần có thái độ đúng mực là được.
Trần Du thậm chí còn phát âm sai tên của nữ thứ, đem "Dận Nguyệt" phát âm thành "Nguyệt Nguyệt"; Còn về phần Thương Văn Văn, cô ấy có thể phát âm đúng tên nhân vật, nhưng khi đọc kịch bản, cô ấy lại không thể thuộc bất kỳ đoạn nào. Ông nghe nói ở các đoàn làm phim khác, cô ấy thường nói '1234567' để đánh lừa thị giác, kỹ thuật diễn xuất phụ thuộc rất nhiều vào diễn viên lồng tiếng.
Cuối cùng, ông buộc phải nói: Tôi chỉ muốn tìm một diễn viên có vũ đạo và nền tảng võ thuật, nếu ai đủ điều kiện thì tôi sẽ chọn người đó.
Tất nhiên, Trần Du và Thương Văn Văn không phù hợp, cho nên cùng bị loại.
Đây cũng giống như việc một số đơn vị công lập tuyển dụng người——một phương diện không tốt sẽ đắc tội trực tiếp với đơn vị có liên quan; Mặt khác, ông không muốn tuyển những người quá bất tài, vì vậy ông mới đặt ra quy tắc phải đáp ứng một số yêu cầu nhất định, nếu không đạt được thì trực tiếp bị loại.
Trai cò đánh nhau, ngư ông đắc lợi.
Trần Du và Thương Văn Văn ngày đêm đề phòng lẫn nhau, họ không ngờ Khương Chi Chu lại trực tiếp hưởng lợi từ việc này. Khi có kết quả thử vai, họ tức giận đến mức suýt đập vỡ điện thoại.
Mặc dù bọn họ khó chịu, nhưng người đại diện không phải là kẻ ngốc.
《 Cửu khúc 》là bộ phim truyền hình do Tinh Nguyên và Hoa Mỹ hợp tác sản xuất, có vốn đầu tư lên tới 300 triệu tệ, đầy rẫy những chiêu trò quảng cáo, nhiệt độ tuyên truyền chỉ có thể cao, không thể nào thấp được. Chân ruồi dù nhỏ đến đâu thì vẫn chắc thịt, dù họ không thể giành được vai nữ thứ thì vai diễn nữ thứ hai, ba, bốn gì cũng đều có thể vào tay họ. Việc có thể xuất hiện trong bộ phim này quan trọng hơn bất kỳ thứ gì khác.
Đạo diễn Phong đã cân nhắc tính cách của hai nữ nghệ sĩ này và chọn Trần Du vào vai nữ thứ ba ——công chúa chu ngoa, tùy hứng của Thiên giới, còn Thương Văn Văn vào vai nữ thứ tư——Hoàng hậu trầm mặc ít nói, lời kịch ít.
Vai diễn đúng như tính cách của mình, chắc chắn sẽ không tệ.
Tuy bộ phim 《 Cửu khúc 》không lọt vào mắt Khương Chi Chu, nhưng dù sao đây cũng là một phần công việc, nàng nên nghiêm túc và có trách nhiệm với nó.
Nàng đã tham gia khóa đào tạo của đoàn làm phim trước một tháng.
Ngoài nàng ra, nam chính cũng có rất nhiều cảnh đánh nhau. Theo lý mà nói, hắn cũng cần phải tham gia đào tạo để luyện tập đánh võ.
Diễn viên đóng vai nam chính tên Hứa Thịnh, là tiểu thịt tươi lưu lượng cao của Hoa Mỹ. Hắn nhận quảng cáo đến mềm cả tay, suốt ngày phải bay tới bay lui, không có thời gian rảnh để đến phim trường tập luyện.
Vì vậy, Khương Chi Chu là diễn viên chính duy nhất xuất hiện trong trường quay mỗi ngày.
Chỉ có Khương Chi Chu tiếp xúc với võ sĩ của đoàn làm phim.
Trình Nhĩ, người gốc Hồng Kông, sinh ra trong một gia đình võ thuật kinh kịch Bắc Kinh, là người dạy võ thuật cung đình của đạo diễn Vương, ông được coi như kim bài trong giới võ sư ——Có thể thấy rằng Tinh Nguyên và Hoa Mỹ quả thực đã tiêu rất nhiều tiền.
Thiết kế võ thuật trong điện ảnh và phim truyền hình được chia thành hai trường phái: Hiện thực và tự do.
Chủ nghĩa hiện thực chú ý đến cái 'thật'. Đao thật, kiếm thật, nắm đấm bằng xương bằng thịt; Tự do chú ý đến vẻ đẹp của quan niệm nghệ thuật, vẻ đẹp của ống kính, vẻ đẹp của bố cục.
Trình Nhĩ có thể kinh qua cả phong cách thực tế và tự do, các động tác võ thuật được thiết kế mang tính nghệ thuật cao, cực kỳ có cảm giác thẩm mỹ. Kiếp trước, Khương Chi Chu cũng đã làm việc với ông vài lần, cho nên cũng cảm thấy quen thuộc.
Khi diễn tập được một hai lần, Khương Chi Chu liền nói:"Trình lão sư, cháu nhớ rồi, chúng ta đến đoạn tiếp theo đi."
Trình Nhĩ kinh ngạc: "Thuộc nhanh như vậy à?"
Khương Chi Chu gật đầu, treo trên dây thép, ngả người về phía sau, làm một cú lộn ngược, sau đó vung kiếm như gió, hất, đâm, vung, chặt và chém 一một loạt các hành động diễn ra trôi chảy, không có chút trì trệ nào.
Sau khi khóa huấn luyện của Khương Chi Chu kết thúc, Trình Nhĩ chạy đến, hết mực khen ngợi