Lâm Thanh Mai lấy điện thoại từ trong túi ra, vừa nhìn lên màn hình điện thoại, cô đã lập tức nhíu mày, trên màn hình hiện tên: Chồng nam thần…
Cô nghĩ xem ra sau này phải đặt mật khẩu cho điện thoại thôi!
Điện thoại của cô đã sắp bị hai ba con phá hỏng rồi!
Bấm nghe máy, cô không kiên nhẫn nói: “Chuyện gì?”
Lái xe chưa được một tiếng, Lập Gia Khiêm đã gọi năm lần!
Thiết lập tính cách tổng tài bá đạo đâu rồi?
Giọng nói Lập Gia Khiêm lập tức có hơi tủi thân: “Vợ, em ghét nghe giọng nói của anh như vậy sao?”
Một khi giọng nói trầm thấp dễ nghe của anh nói ra với giọng điệu đáng thương, xương cốt Lâm Thanh Mai đều tê dại, cô phải mạnh mẽ dùng thái độ chuyên nghiệp của mình để nói chuyện!
Lâm Thanh Mai nói: “Lập Gia Khiêm, anh đừng làm loạn, vừa rồi kẹt xe em đã đến trễ năm phút… Có chuyện gì quan trọng không? Có thì nói mau!”.
||||| Truyện đề cử: Thần Y Ở Rể |||||
Lập Gia Khiêm nhịn không được chửi thề một câu bằng tiếng Pháp, chính tai nghe thấy vợ bắt đầu ghét bỏ mình, trái tim nhỏ bắt đầu cảm thấy thật lạnh.
Anh chuyển chủ đề, nghiêm túc hỏi: “Thanh Mai, lát nữa anh sẽ đi siêu thị với Asa, không phải mùa dâu của em sắp tới sao? Cần anh mua băng vệ sinh giúp em không?”
Lâm Thanh Mai: “…”
Sửng sốt khoảng mười giây, cô đã nghẹn đến sắp nội thương, cuối cùng nói ra hai chữ: “Tùy anh.”
Sau đó đỏ mặt mắc cỡ trực tiếp cúp máy Lập Gia Khiêm.
Lập Gia Khiêm ở đầu dây bên kia điện thoại có cảm giác thành tựu khi đã trả thù cô, anh cong môi cười: “Nhóc con, thẹn thùng à…”
Lâm Thanh Mai ngồi trong xe, chờ hai ‘rạng mây hồng ’ trên má biến mất, lúc này bỗng nhiên có một người đàn ông cao ráo đi tới trước xe.
Người đàn ông đội một chiếc mũ màu đen, mặc áo da màu đen cùng với quần jean rách màu đen.
Cô còn chưa thấy rõ mặt anh ta, người đàn ông đã mở cửa ghế phụ ra trực tiếp ngồi vào!
Lâm Thanh Mai cảnh giác lập tức lấy chiếc dùi cui điện phòng kẻ xấu từ trong túi ra.
Một khi bị chiếc dùi cui điện này chích vào, có thể làm người ta ê ê a a đau nửa ngày.
Nhưng cô lập tức cảm thấy hối hận, hai ngày trước, cô đã bảo Lập Gia Khiêm rằng không cần Long Hoa Long Nguyệt đi theo.
Lúc ấy Lập Gia Khiêm còn không đồng ý, nói anh làm vậy để bảo vệ cô.
Nhưng Lâm Thanh Mai không thích cảm giác bị người khác giám sát, nên đã từ chối!
Bây giờ nhớ tới hai chị em họ, cô lạnh lùng nhìn người đàn ông xa lạ này.
Nếu không phải vì trên tay người đàn ông không có gì, chỉ sợ cô đã bỏ xe kêu cứu mạng!
Lúc này, người đàn ông đội mũ ngẩng đầu liếc mắt nhìn cô một cái, cuối cùng Lâm Thanh Mai cũng thấy rõ khuôn mặt dưới vành nón.
Làn da màu lúa mạch thật đẹp, dung mạo có nét Châu Âu, mũi cao và mắt hai mí rất giống người Châu Âu, đôi mày kiếm màu đen lộ ra một cỗ thâm trầm, đôi môi đẹp có hơi sứt, người đàn ông rất tự nhiên móc một cây son dưỡng dành cho đàn ông từ trong túi áo ra rồi thoa lên môi.
Lâm Thanh Mai nhìn dáng vẻ bình tĩnh tự nhiên của anh ta thì hơi nổi giận.
"Này! Anh là ai vậy? Sao lại vào xe tôi ngồi?" Lâm Thanh Mai một tay nắm vuốt nhỏ gậy điện, tùy thời chuẩn bị bảo vệ mình.
Người đàn ông đẹp trai trông chưa được ba mươi tuổi cười với cô, anh ta cất son môi, sau đó nhìn chiếc dùi cui điện trong tay Lâm Thanh Mai nói: "Lâm Thanh Mai, chiếc dùi cui đó không có điện, chỉ sợ đến con chuột cũng không choáng nổi?"
Lâm Thanh Mai không dám buông dùi cui điện xuống, cô lạnh lùng nói: “Anh mau nhanh xuống xe! Không thì tôi sẽ báo cảnh sát!"
Người đàn ông lại cười khẽ một tiếng, sau đó anh ta ngẩng đầu lên lần nữa nói ra thân phận của mình.
"Cô báo đáp ân nhân cứu con trai mình như vậy? Lúc trước đã nói sẽ làm bạn gái tôi một tuần, bây giờ cô muốn trốn nợ sao?"
Lần này Lâm Thanh Mai triệt để trợn tròn mắt, cô giật mình nhìn chằm chằm người đàn ông, hơi cà lăm hỏi: "Anh là Smoker? Anh không phải một ông già sao?"
Người đàn ông lấy điện thoại ra gọi cho Đông Phương Trực ngay trước mặt Lâm Thanh Mai.
Đông Phương Trực nghe máy: "Smoker, có chuyện gì sao?"
Người đàn ông cười nói: "Không có việc gì."
Nói xong anh ta lập tức cúp điện thoại, Lâm Thanh Mai nhìn anh ta nhất thời nghẹn lời.
Người đàn ông giải thích: "Các người thật ngây thơ, lúc tôi nói chuyện với các người trong điện thoại thì dùng phần mềm biến âm là được rồi, cứ nói tôi là ông già?"
Rốt cuộc lần này Lâm Thanh Mai đã