Vị người mẫu ngoại quốc này tên là Agata, năm nay 18 tuổi, sinh ra ở Ukraine nhưng lại sống ở Nga, kinh tế trong nhà khó khăn, cung không nổi ba đứa trẻ cùng đi học.
Hai tháng trước nàng tạm thời nghỉ học, bởi vì điều kiện ngoại hình xinh đẹp nên ký được hợp đồng với công ty mẹ ở Nga, dự định đến Trung Quốc làm việc khoảng một năm, kiếm đủ học phí rồi thì trở về tiếp tục đến trường.
Căn cứ theo an bài của công ty, lần phê duyệt người mẫu ngoại quốc lần này ngoài nàng ra còn có ba người nữa, lộ phí ăn ở bay đến Trung Quốc đều được bao toàn bộ, sau khi máy bay hạ cánh người đại diện bên phía SIENA sẽ đến tiếp ứng.
Người đại diện phụ trách tiếp ứng các nàng là Mina.
Bởi vì những người mẫu này đều là người mới, ngây thơ mờ mịt, không giống như người mẫu hạng B, hạng A hay thậm chí là người mẫu hạng siêu A khác có kinh nghiệm nhất định trong ngành, cho nên các nàng cơ bản đều chỉ biết nghe theo sắp xếp từ người đại diện.
Mới đến đây, ở một đất nước khác trời xa đất lạ, người đại diện lại có thể nói tiếng Nga lưu loát, nhiệt tình lại chuyên nghiệp chiêu đãi các nàng, cho nên cũng khiến cho thể xác và tinh thần của các nàng được thả lỏng.
Ngày hôm sau khi hạ cánh ở lại tại khách sạn trong nội thành một đêm, buổi sáng hôm nay được mang đến "công ty".
"Công ty" kia trống không, người rất ít, so với SIENA to lớn mà các nàng biết được bên trong tin tức có điểm không giống nhau, nhưng người đại diện nói đây là một bộ phận lưu trình, người mới trước khi ký "Hợp đồng thực tập" thì phải đến đây khảo sát, sau khi thông qua kỳ khảo sát mới được đến tổng bộ công ty.
Những người khác tin, nhưng Agata lại không có lập tức ký xuống, xuất phát từ sự cẩn thận nàng liên hệ với người của công ty mẹ bên Nga xác nhận, không nghĩ tới công ty mẹ còn không cảm kích, trái lại còn dò hỏi tình huống "công ty" này như thế nào....
Lúc này nàng mới hiểu được bản thân đã bị lừa.
........
"Mina là người đại diện của các người, vì cái gì lại phải lừa gạt chúng tôi? Bạn của tôi, các cô ấy đều bị các người lừa, các người vô sỉ...." Agata khóc lóc lên án, cảm xúc của nàng đang kích động, tốc độ nói chuyện cũng có chút nhanh, mang theo thanh âm khóc nức nở mơ hồ thành một đoàn.
Nói xong nàng mới ý thức được điểm này, lại chậm rãi nói lại một lần nữa.
Trình Tô Nhiên miễn cưỡng cũng nghe hiểu được ngọn nguồn, cùng nàng thẩm tra đối chiếu mấy chỗ tin tức mấu chốt, nương theo từ điển bên trong điện thoại trợ giúp, cuối cùng cũng xác định được hoàn chỉnh ý tứ trên dưới.
Cô thuật lại cho Giang Ngu.
Giang Ngu càng nghe sắc mặt càng ngưng trọng.
Nhân lúc còn chưa tan tầm, các cô mang Agata đến văn phòng, Giang Ngu gọi điện thoại cho Mina, điện thoại vẫn luôn không ai nhấc máy, lại gọi cho bộ phận quản lí.
Đại bộ phận người đại diện đều đã theo người mẫu đi ra ngoài, chỉ còn một số ít người ở lại văn phòng.
Lần trước Điền Lâm hội báo lại cho cô ấy rằng Mina vẫn luôn tìm không được người, sau đó cô ấy cũng liên hệ với Mina dò hỏi tình huống công tác, đối phương vẫn luôn nói là rất bận rất mệt, cũng hứa hẹn là sẽ mau chóng trở lại công ty.
Nhưng mà đến tận bây giờ người cũng chưa trở về.
Hỏi Bạch Lộ, Bạch Lộ nói không biết, còn ủy khuất oán giận cô ấy một hồi.
Hỏi những người có quan hệ gần gũi với Mina đều nói đã lâu không nhìn thấy cô ấy.
Giang Ngu rốt cuộc cũng ý thức được tính nghiêm trọng của sự việc.
"Tôi đã đem mọi chuyện nói cho bạn của tôi cùng với công ty chúng tôi, tôi còn muốn đăng Twitter tố cáo các người.....!Các người....." Agata một bên khóc một bên nói.
Chị của nàng bởi vì bần cùng mà không thể không làm người đẻ thuê ở Ukraine kiếm tiền, nàng không muốn sống cuộc sống đó, cõi lòng đầy chờ mong đến nơi này lại bị lừa, phẫn nộ lại bất lực.
Trình Tô Nhiên thở hốc vì kinh ngạc: "Đẻ thuê kiếm tiền?"
Agata gật đầu.
"Đó là mang thai hộ." Giang Ngu nhíu mày nói, "Ở Ukraine là hợp pháp.
Quốc gia bọn họ còn có một cái tên gọi khác là Tử cung Châu Âu."
"......"
Trình Tô Nhiên cả kinh nói không nên lời, theo đó cũng có càng nhiều phẫn nộ.
Cô vội vàng trấn an: "Chúng tôi rất xin lỗi, nhưng.....!Kỳ thật chuyện này chúng tôi cũng không biết, là người đại điện tự tiện làm chủ, hiện tại còn cần phải điều tra....."
Hiển nhiên, Mina phản bội công ty.
Giang Ngu có chút đau đầu.
Khó trách trên bảng biểu thành tích khuyết thiếu số liệu của Mina, nếu như báo theo đúng sự thật rất nhanh sẽ bị phát hiện có dị thường.
Loại tình huống này đã liên tục diễn ra hai ba tháng nay, đổi lại là người đại diện có tư lịch bình thường nhất định đã sớm điều tra ra, nhưng Mina có đặc quyền tương đối lớn, có công lao trọng đại trong việc thành lập công ty, Giang Ngu vẫn luôn dùng nguyên tắc "Dùng người thì không nghi, nghi người thì không dùng", phi thường tín nhiệm cô ta, thế cho nên, đã để cô ta giấu diếm được mọi người.
Cô ấy lập tức liên hệ với công ty mẹ bên Nga, sau đó xuống tay điều tra chuyện này.
........
Sau khi dàn xếp tốt cho Agata, Giang Ngu mang Trình Tô Nhiên trở về nhà.
Đột nhiên phát sinh sự việc cô ấy có chút trở tay không kịp, tâm tình cũng lập tức rơi xuống đáy cốc, bữa tối cũng ăn không ngon, chỉ ăn mấy khối cá đã buông đũa.
"Chị no rồi sao?" Trình Tô Nhiên kinh ngạc hỏi.
Giang Ngu gật đầu, sắc mặt đạm nhiên như thường, nhấp môi cười cười, "Tôi lại đi thu thập phòng một chút."
Dứt lời liền đứng dậy rời đi.
Trình Tô Nhiên há miệng thở dốc, thanh âm nghẹn lại ở bên trong cổ họng, nhìn thân ảnh cô ấy dần đi xa âm thầm thở dài, lại nhìn một bàn mỹ vị chuẩn bị vì cô, tức khắc cũng mất đi hứng thú.
Cô cũng không ăn bao nhiêu, vội vàng buông chén đũa xuống, đi tìm Giang Ngu.
Quá nhiều phòng, Trình Tô Nhiên vòng tới vòng lui rốt cuộc cũng tìm được cô ấy ở trên ban công nhỏ.
Cô ấy đang tựa vào lan can, giữa hai ngón tay thon dài kẹp lấy điếu thuốc, trong không khí tràn ngập hương vị hỗn hợp của thuốc lá.
Cô tịch lại cô đơn.
"Giang Ngu....." Trình Tô Nhiên đứng ở phía sau hồi lâu, nhịn không được gọi cô ấy.
Thân hình người nọ cứng đờ, xoay người lại.
Bốn mắt nhìn nhau.
Giang Ngu ngẩn người, theo bản năng nhìn về thuốc lá đang trong tay mình, vội vàng đem nó ấn diệt ở trong gạt tàn thuốc, sau đó nở nụ cười với Trình Tô Nhiên, "Nhiên Nhiên, nhanh như vậy đã ăn xong rồi sao?"
"Ừm," Trình Tô Nhiên chậm rãi đi qua, liếc mắt nhìn nửa điếu thuốc còn thừa lại, "Tâm tình không tốt có thể nói ra, muốn hút thuốc thì cứ hút đi, đừng quan tâm đến em."
Tươi cười của Giang Ngu cứng lại "Tâm tình không có không tốt a."
"Mạnh miệng."
"......"
Trình Tô Nhiên duỗi tay ôm lấy eo cô ấy, cằm nhẹ nhàng đặt trên bả vai.
Giang Ngu cũng rất tự nhiên mà đem người ôm vào trong lồng ngực.
Đêm đông hàn khí rất nặng, một cơn gió lạnh thổi tới, ngoài cửa số là cao tầng san sát nhau, ánh đèn huy hoàng, cách đó không xa ở trên mặt sông truyền đến tiếng còi tàu du dương.
Cô ấy giơ tay đóng cửa sổ lại.
"Có tạo thành ảnh hưởng nghiêm trọng đối với công ty không?" Trình Tô Nhiên ở trong lồng ngực cô ấy cọ cọ, muộn thanh hỏi.
Giang Ngu trầm ngầm một lát nói: "Sẽ không."
"Thật sự?"
"Khả năng là sẽ tổn thất một chút danh dự, danh tiếng, còn có bộ phận thị trường hải ngoại, dựa vào tình huống tới xem, những thứ đó đều không tính là nghiêm trọng."
Trình Tô Nhiên nhẹ nhàng thở ra, "Em còn tưởng rằng cô ta đã xâm nhập đến cấp cao chuẩn bị đoạt quyền rồi....."
Phốc.
Giang Ngu nhịn không được cười lên tiếng, xoa bóp lỗ tai cô, "Không khoa trương như vậy.
Tuy rằng tôi có cho cô ta cổ phần danh nghĩa nhưng thực tế người khống chế công ty vẫn là tôi."
"Vậy là tốt rồi." Trình Tô Nhiên an tâm gật đầu.
"Nếu như phương diện trao đổi có vấn đề gì thì cứ nói, ngày mai em đến công ty điều phiên dịch viên tiếng Nga đến cho chị, nếu phải đến mức kiện tụng thì em có quen biết một người bạn là luật sư chuyên phương diện tấn công, có thể tìm anh ấy.
Có yêu cầu cần hỗ trợ gì cứ nói với em, em có thể giúp đỡ, nếu không giúp được còn có bạn bè của em, tóm lại, không được để nghẹn ở trong lòng, không được tự mình chống đỡ."
"Chị không bao giờ một mình."
Đôi tay cô ôm lấy mặt Giang Ngu.
Thần sắc Giang Ngu cảm động, đáy mắt dâng lên vô hạn nhu tình, "Được....."
Hai người cứ như vậy lẳng lặng mà ôm nhau.
Tuy rằng có được an ủi từ Nhiên Nhiên nhưng tâm tình Giang Ngu vẫn nặng nề, chuyện này tạo thành tổn thất là không thể tránh