Á hí hí ~ im back, yeah~ im back :)) ~ chúng ta đã chia tay bao nhiêu lâu rồi.??? :)) ~
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Tay cầm một tờ công văn, Hàn Duẫn Nghiên chậm rãi đi trong sảnh sân bay, giờ này đáng lẽ nàng phải ở trên máy bay chuẩn bị chứ, sao lại đi lung tung ở đây? Nguyên nhân thật ra cũng không có gì, hôm nay nàng bị "điều đi nơi khác". Hành trình bay tới Paris của nàng bởi vì một số nguyên nhân nên đã được đổi cho một cô tân nhân viên phục vụ.
Đối với tin tức này Hàn Duẫn Nghiên cũng chả có phản ứng mấy phần, tối qua nàng nghỉ ngơi không được tốt, sáng này đập nát không biết bao nhiêu cái đồng hồ mới có thể bò dậy. Vì vậy nên nghe thấy tin này, nàng đương nhiên là hạnh phúc nhiều hơn bức bối.
Nhưng mà, Khương Viên Huyên không có nghĩ như vậy, trước khi bay không biết cô ấy đã cắn răng cắn lợi không ngừng ở bên tay Hàn Duẫn Nghiên nhắc nhỡ, nói Hàn Duẫn Nghiên đừng quá đau lòng, nhân viên mới vừa vào có bệ đỡ rất cứng, cấp trên bị áp lực nên buộc phải cho đổi người, một giây sau đó liên biểu hiện hận đời, khinh bỉ những người chỉ biết dựa vào quan hệ.
Mà đương sự như Hàn Duẫn Nghiên ngoại trừ cười cười cũng chỉ có thể an ủi Khương Viên Huyên, bảo cô ấy nên thiết lập mới quan hệ tốt với người mới, nàng một chút cũng không thấy mình là người bị hại trong chuyện này.
"Cốc cốc cốc"
"Vào đi" Giọng nói trầm ấm từ sau cửa truyền ra.
Thấp thỏm đẩy cửa ra, Hàn Duẫn Nghiên cầm công văn trong tay đưa tới phía trước."Sở tổng, công văn ngài cần đây ạ."
Sở Lăng ngẩng đầu lên, thấy người tiến vào là Hàn Duẫn Nghiên liền đặt bút xuống, khuôn mặt góc cạnh hơi hơi cười.
"Để xuống đi."
Đặt công văn xuống, Hàn Duẫn Nghiên lơ đảng nhìn vào công văn trên bàn, chữ và con người của Sở Lăng rất giống nhau, có góc có cạnh, làm việc rất nhanh gọn.
Hoàn thành nhiệm vụ, Hàn Duẫn Nghiên một giây cũng không muốn ở lại, nàng liền nhấc chân chuẩn bị đi ra, chỉ là chưa kịp bước Sở Lăng đã gọi tên nàng.
"Nyx, chờ một chút, tôi có chuyện muốn nói."
Nyx, là tên tiếng anh của Hàn Duẫn Nghiên.
1
Rút chân về, Hàn Duẫn Nghiên dùng tướng đứng tiêu chuẩn của một tiếp viên đứng ngay ngắn.
Nhìn ra Hàn Duẫn Nghiên đang căng thẳng, Sở Lăng cười cười, cố hòa nhã để cải thiện bầu không khí."Không cần nghiêm chỉnh như vậy, ngồi xuống đi."
Hàn Duẫn Nghiên nghe theo liền ngồi xuống, nhưng chỉ ngồi trên mặt ghế ba phần, phần lưng của nàng ưỡn ra thẳng tấp. Nghi thức hoàn mỹ đến độ không để cho người khác soi ra được cục sạn nào.Sở Lăng dọn đống văn kiện trên bàn sang một bên, ngồi thẳng lưng chậm rãi nói "Chuyện sáng này cô có ý kiến gì không?"
Chuyện sáng này? Hàn Duẫn Nghiên nghi hoặc nhìn Sở Lăng, cơ mà Sở Lăng chính là một năm có bốn mùa đông, dáng vẻ hay khuôn mặt đều là một khối băng, không chút biểu cảm.
Muốn nghe nàng nói thật, hay chỉ là đang thăm dò nàng đây? Đối với suy nghĩ của đối phương nàng có chút không nắm bắt được.
"Đối với chuyện này sáng nay, tôi không có ý kiến."
"Ồ ~ thật sao?"
"Thật, đối với chuyện điều động nhân sự lần này cũng không ảnh hưởng gì tới tôi." Hàn Duẫn Nghiên vừa tự tin vừa nguy hiểm trả lời lại.
Sở Lăng đặt hai tay lên mặt bàn, khẽ cựa mình, không đầu không đuối nói "Nyx, cô được thăng chức."
Hỷ??? Chuyện gì vậy giời???
Nhìn thấy được sự nghi ngờ của Hàn Duẫn Nghiên, Sở Lân cười cười lần nữa, có điều so với nụ cười lúc nãy chân thật hơn một chút.
"Cô chắc là cũng nghe được tin đang xét tuyển trưởng khu vực thừa vụ?!"
Hàn Duẫn Nghiên gật gù, hãng hàng không Quang Vinh Hưng là công ty hàng không nổii tiếng quốc tế, được rất nhiều sự khen ngợi từ mọi người, đương nhiên cũng sẽ nhận được nhiều sự quan tâm của giới truyền thông. Trước đây không lâu, trên dưới công ty từng làm một cái video để ra mắt công chúng, mắc xích quan trọng trong video cũng được nhiều con mắt nhìn ra. Video thật ra chỉ là một loại ám chỉ mà thôi, trùng hợp ở chỗ, nàng chính là thành viên liên tiếp xuất hiện trên video hai năm."Vậy tôi chúc mừng cô, cô đã thông qua sát hạch cuối cùng."
Nói không hiểu chính là xạo sự, tuy rằng trước đây bị Lâm Thi Dĩnh nói nàng hay lựa chọn ngu ngốc vô số lần, cơ mà lần này Hàn Duẫn Nghiên đương nhiên lựa chọn thông minh, chính là gật đầu.
Ra là từ sáng đến giờ chỉ là một loại sát hạch.
"Đúng, chính là bài kiểm tra dành cho cô." Sở Lăng hài lòng gật đầu "Đối với trưởng khu vực thừa vụ mà đến cả tự tin cũng không có thì làm sao đối mặt với những chuyện phát sinh trên máy bay, tôi cũng không tin là cô có năng lực ứng phó với mấy chuyện bất ngờ. Vì vậy, chúc mừng cô, mặc dù chỉ là người dự bị."
Có nói gì cũng không đả kích được Hàn Duẫn Nghiên, dù sao chỉ cần đi tới vòng cuối của cuộc khảo sát này cũng chính là đã khẳng định được thực lực của nàng rồi, nàng có bao giờ ảo tưởng một bước lên trời đâu.
"Giề? Sở Lăng tìm cậu hả?" Bên trong phòng ăn, Lâm Nhã vừa nghe được tin đã lập tức kinh ngạc, ý thức được phản ứng hơi quá của mình, cô ho nhẹ một cái, nhìn chung quanh