"Chào buổi sáng."
Lâm Thi Dĩnh mơ màng đứng ở dưới nhà đợi xe đưa rước.
Mới vừa mở cửa, vốn định lao vào ôm người trước mặt nhưng bởi vì trạng thái mơ màng của đối phương mà dừng lại.
"Chị Winnie, chị...là hôm qua đi ăn trộm nên không ngủ hả?"
"Không có...chị muốn ngủ một chút, đến nơi thì gọi chị." Lâm Thi Dĩnh đi tới chỗ ngồi, đeo tai nghe nhắm hai mắt.
Đối với một màn biểu hiện lạ mấy người trong xe, Quý Hân Di trừng mắt nhìn, "Sao em có cảm giác là các chị càng nghỉ càng mệt vậy? Từng người lên xe đều lăn ra ngủ." Nhìn bốn người ngủ bù ở phía sau xe, Quý Hân Di mơ hồ hỏi.
"Các cô ấy chính là ni cô trong am miếu đấy" Quách Vũ Nhàn ngồi cạnh Quý Hân Di, không ngừng di chuyện điện thoại, nỗ lực tìm được vị trí chụp tốt nhất.
"Ý gì?"
"Chính là a~..." Rốt cuộc cũng tìm được nơi nhét bốn người sau lưng vào cùng một khung ảnh. Quách Vũ Nhàn vung tay cười quyến rũ, rồi dùng tốc độ ánh sáng tung ảnh vừa chụp lên mạng.
"Chính là không biết hưởng phúc."
Ba người kia đi đâu, Lâm Thi Dĩnh không biết, nhưng cô là một đêm lo lắng đến nỗi sáng sớm mới ngủ được.
Lại nói tới tối hôm qua, đánh Trịnh Đới Hào một đánh xong Lâm Thi Dĩnh đi như chạy trốn. Sau đó mới phát hiện chính mình thật anh dũng mới dám hành động như vậy.
Tên gọi tắt chính là, không có não.!
7
Nếu có người nhận ra mình thì phải làm sao? Về đến nhà Lâm Thi Dĩnh mới ý thức được chính chất nghiêm trọng của việc đó.
Nhớ tới những ánh nhìn lúc đó, còn có người kia!! Lâm Thi Dĩnh tin tưởng, ngày mai trên khắp mặt báo sẽ có tên mình.!
Cố Thanh Sứ nghe được sự lo lắng của Lâm Thi Dĩnh trái lại không có chút quan tâm nào. Nàng ở một chỗ nhắm mắt, giọng điệu tự tin "Tạo hình của cậu như vậy, ngay cả người cùng cậu lớn lên là tớ cũng không nhận ra thì ai có thể nhận ra cậu?"
"Không sai...nhưng mà...vẫn có chút bất an nha!" Đặc biệt chính là lúc rời đi, dáng vẻ cười như không cười của Hàn Duẫn Nghiên cứ vảng vất trong đầu cô.
Nhìn dáng vẻ bất an của Lâm Thi Dĩnh, người khởi xướng cảm thấy mình không thể vô lương tâm như vậy, liền đi lên trước vỗ vào vai Lâm Thi Dĩnh, lời nói sâu xa "Nếu có thể nhận ra cậu, thì người đó
cùng cậu có quan hệ không tầm thường đâu. Vậy nên cậu cứ trực tiếp gả cho người đó đi."
9
Lời nói này đối với Lâm thị không khác nào Cửu Âm bạch cốt trảo nha~
Có điều lời nói này và dáng vẻ nông sâu khó dò của Cố Thanh Sứ cũng trấn an được Lâm Thi Dĩnh không ít.
Nhưng cho dù là vậy thì từ lúc về nha cô đã lập tức ôm tivi, không buông tha bất kỳ tin tức nào. Coi như Cố Thanh Sứ nói đúng, không có bất kỳ tin tức nào liên quan tới mình.
"An toàn zồi ~~~"
Hơi híp hai mắt, một đêm không ngủ làm hai con mắt đau xót quá rồi.
----Bảy giờ rồi....
Lâm Thi Dĩnh cảm thấy mình nên thông báo cho Cố Thanh Sứ, dù sao đối phương tối qua cũng lập lời thề son sắc thức đêm cùng mình mà. Cô lôi ra điện thoại bấm số quen thuộc.
"Alo?" Điện thoại kêu rất lâu mới có người nghe máy, người bên kia điện thoại rõ ràng vừa tỉnh ngủ, giọng khàn khàn
"...."
Một hai giây trôi qua, điện thoại bên kia cũng không có âm thanh nào.
"Ai vậy?"
"Cố Thanh Sứ, cô chờ ngày mai báo chí đưa tin: Cố đại tiểu thư bị cạo sạch lông mày đi là vừa rồi" Rống lớn một phát, không chờ đối phương phản ứng, Lâm Thi Dĩnh lập tức cúp điện thoại, tắt máy, sau đó đi vào phòng ngủ. Còn phản ứng của đối phương, thật ngại, cái này không nằm trong phạm vi quan tâm.!
2
Cố Thanh Sứ xoa xoa lỗ tai ong ong, nhìn vào điện thoại rồi lại nhìn đồng hồ báo thứ, lại nhớ được những lời vừa nghe, tàn dư buồn ngủ bị quét đi sạch sẽ, gương mặt xinh đẹp bởi vì sợ hãi mà méo mó.
"Lâm Thi Dĩnh, cậu đừng kích động quá T^T ~!!!!!"-----------------
Lâm Thi Dĩnh bị tiếng reo hò phấn khích ngoài xe đánh thức, xoa xoa đầu nhức nhói, cô nỗ lực giữ tỉnh táo. Mấy người khác ở trên xe đã bắt đầu chuẩn bị trang phục cả rồi, phải biết là mỗi show của ngôi sao đều là một màn tranh tài nha, phải chuẩn bị trang phục tỉ mỉ, dung mạo xinh đẹp nữa, cái này phải cực kỳ nghiên cứu đó.
"Chị Winnie không sao chứ?" thu dọn đồ vật, Quý Hân Di tỉ mỉ nhìn động tác của Lâm Thi Dĩnh.
"Hừm, không có gì" Lâm Thi Dĩnh chải chải đầu, lắc nhẹ cổ "Chỉ là mơ một giấc mơ thôi"
Nói đúng thì phải là gặp ác mộng.
Ở trong mơ không biết quản lý đưa mình tới phương trời nào, chỉ thấy một giây sau đó đã thấy Hàn Duẫn Nghiên mang giày cao 10 centimet đứng ở đó, biểu hiện rất là giống Chung Quỳ* (Seach gg để biết thêm về ngài Chung Quỳ.)
Như vậy có phải nên nói là, ngày nghĩ gì, đêm nằm mơ thấy không?
"Được rồi, chúng ta mau xuống xe, lát nữa lại tiếp tục tập dợt." Không muốn nghĩ nhiều, Lâm Thi Dĩnh mang theo kính râm đi xuống xe.
Cửa xe vừa mở, tiếng thét chói tai cùng những lời hoan hô lọt thẳng vào tai, làm cô hoàn toàn tỉnh táo.
"Mọi người đến rồi, vậy chúng ta bắt đầu thôi. Album lần này chủ đề chính sẽ là hơi nam tính hóa, kiểu nam trang mỹ nhân ấy." (nôm na là kiểu ăn bận đờn ông đó, cool đồ, như chồng Yul của tui hồi Mr.Mr đó :"> ~)
15
Trung tâm phòng hội nghị, người đeo gọng kính đen Dương Viễn Khanh mở ppt, chiếu lên hình ảnh tổng thể của Album lần này cho mọi người xem.
"Nam trang? Giám đốc, anh cảm thấy em hợp với cái này hả?" Người lên tiếng là Quý Hân Di, tên tiếng anh là Amy, tóc dài phiêu phiêu phối hợp với vẻ ngoài đáng yêu, hơn nữa yêu thích làm nũng, mọi người ban tặng cho cái tên em gái quốc dân
3
Cô chỉ vào bản kế hoạch nói tiếp "Giám đốc, em, Mộng Âm, và cả chị Kỳ Kỳ đối với kiểu tạo hình này rõ ràng không phù hợp nha~"
Từ Mộng Âm (Tên tiếng anh Mia), đứng thứ sáu trong đội hình, nhìn bề ngoài nhu nhược nhưng lại đảm nhiệm vị trí rapper. Trử Kỳ Kỳ (tên tiếng anh C.C - đọc xi xi nha mấy thím __ _~) đứng thứ tư trong đội hình, xinh đẹp tóc ngắn, khuôn mặt vĩnh viễn trẻ con, vóc dáng cong cong lõm lõm ,một đôi điện lực* mười phần hút người (*điện lực là vếu đó __